Phi Thiên

chương 299-1: kết quả (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ích lợi của một ít người chiếm làm của riêng biến thành ích lợi đại đa số người cũng có thể chiếm làm của riêng, người có ý kiến muốn phản đối cũng không tiện đứng ra đắc tội mọi người, thế liên hiệp đã tan rã.

Sau khi thu ngọc điệp bổ nhiệm cùng nhẫn trữ vật của các Hành Tẩu, Chấp Sự, động chủ xong, Diêm Tu đứng trở về chỗ cũ đảo mắt nhìn mọi người yên lặng, âm thầm cảm khái. Tại sao Đại nhân có thể vượt trội hơn hẳn những người này trở thành sơn chủ? Không phải là không có nguyên nhân, đổi lại là mình chắc chắn không có khả năng, chỉ có thể dùng biện pháp thành thật.

Thiên nhi đang bưng một đống nhẫn trữ vật, Tuyết nhi đang bê một đống ngọc điệp bổ nhiệm, song song bước lên bậc cấp đưa cho Miêu Nghị.

Miêu Nghị ngồi nguyên vị cầm một miếng ngọc điệp trên tay Tuyết nhi lên xem dưới mắt mọi người, ánh mắt nhìn về phía dưới, nhàn nhạt nói:

- Người có tài mới xứng đáng! Bản tọa hưởng ứng mọi người hiệu triệu, hiện tại đưa tất cả trở về vạch xuất phát, người có tài mới xứng đáng, nếu như bây giờ có người đổi ý... Mời đứng ra!

Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, nếu bây giờ như có người nói lời rồi lại ăn lời khiến cho hắn có thể mượn cớ, hắn sẽ lập tức đùng đùng nổi giận, lệnh cho bọn Điền Thanh Phong động thủ.

Thật may là mọi người đều duy trì trầm mặc, những kẻ có ý kiến đương nhiên là những kẻ có địa vị nhận được ích lợi, thế nhưng ba người Chu Hoàn đại biểu những người này đều không lên tiếng, bọn họ cũng không tiện phản đối lời ba người Chu Hoàn, trong số người của ba đại môn phái ở đây, ba người bọn họ là lớn nhất.

Mà ba người Chu Hoàn lại vì đã nói ra câu người có tài mới xứng đáng, không tiện nói ra lời rồi lại ăn lời.

- Được, nếu mọi người đều không có dị nghị, nếu đã quyết định, bản tọa tôn trọng lựa chọn của mọi người.

Miêu Nghị gật đầu một cái, đưa tay cầm hết ngọc điệp trong tay Tuyết nhi, tay kia thình lình vỗ mạnh một cái.

Bốp! Một đống ngọc điệp biến thành bột dưới mắt mọi người, chủ nhân của đống ngọc điệp này lo lắng theo cái vỗ của Miêu Nghị, chức vị mình theo đó tiêu tan rồi sao?!

Miêu Nghị thi pháp giũ bụi tay áo, lại khoát tay với Thiên nhi, ra hiệu cho nàng đặt nhẫn trữ vật xuống, sau đó hai người lại chia ra đứng hai bên Miêu Nghị.

- Cho mọi người nửa canh giờ ghi danh, ai muốn tham dự tỷ thí đi tìm Diêm Tu ghi danh.

Miêu Nghị nhìn về phía Diêm Tu:

- Diêm Tu, chuyện ghi danh sẽ giao cho lão.

- Dạ!

Diêm Tu lĩnh mệnh.

Miêu Nghị phất tay nói:

- Tất cả lui ra đi.

Diêm Tu lập tức rời đi đại điện, lão biết có những người vì đồng môn chắc chắn không tiện ghi danh ngay trước mặt đồng môn, nên tìm nơi khác ghi danh thích hợp hơn.

Phần lớn những người khác cũng lục tục tản đi, trong điện chỉ còn lại có bọn Điền Thanh Phong nhìn chằm chằm Miêu Nghị ở trên cao với ánh mắt nóng bỏng, bọn họ vẫn không lên tiếng, chờ thái độ của Miêu Nghị.

Miêu Nghị chỉ có một câu nói, hời hợt nói:

- Ta hao tốn biết bao tâm huyết vì các ngươi, đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội. Nếu như các ngươi không làm được, vậy cũng đừng trách ta!

Điền Thanh Phong quay đầu nhìn đám sư đệ sư điệt gật đầu một cái, những người khác yên lặng chắp tay hành lễ Miêu Nghị, sau đó cũng nhanh chóng rời đại điện đi ghi danh.

Nhìn lại đại điện trống rỗng, Thiên nhi cùng Tuyết nhi mới lộ ra ánh mắt bội phục nhìn về phía Miêu Nghị, chủ nhân ở trong mắt hai người vẫn lợi hại như xưa, trước đây hai nàng đã lo lắng quá thừa.

Tu vi Điền Thanh Phong cũng không cần tham gia báo danh, cũng không cần tranh đoạt với đồng môn. Miêu Nghị đã ngang ngược đưa lão vào làm tùy tùng, sau này Miêu Nghị đi đâu, lão đi theo bảo vệ là được.

Điền Thanh Phong cảm thấy bất đắc dĩ, bất quá Miêu Nghị cho lão đãi ngộ không thấp, là cao nhất ở toàn bộ Trấn Hải sơn, cộng thêm lão cũng nên ở lại bên người Miêu Nghị phụ trách liên lạc giữa bên này với Lam Ngọc môn, cũng không có ý kiến.

Hai người châu đầu ghé tai đi về phía sau điện, hai nàng theo ở phía sau.

Đến phía sau đình viện, cả bọn thưởng ngoạn hoa viên, quy mô trạch viện sơn chủ đương nhiên không phải là động chủ trước kia có thể so sánh.

Miêu Nghị thuận tay hái một đóa hoa đưa lên trước mũi ngửi ngửi, chợt nói:

- Bảo Lam Ngọc môn các ngươi phái thêm người tới nữa đi.

Điền Thanh Phong có vẻ không biết nói gì, cười khổ nói:

- Đại nhân, đệ tử Thanh Liên Lam Ngọc môn đã còn lại không nhiều lắm, không phải là đệ tử bản môn không muốn ra sức vì Đại nhân, mà là bản môn cũng muốn giữ những người này nghe lệnh, thật sự là không phái ra được.

Miêu Nghị lắc đầu nói:

- Ta không dám nhận đệ tử Thanh Liên, nếu còn nhận nữa, e rằng phủ chủ cũng sẽ không đồng ý.

Điền Thanh Phong sáng mắt lên, ngược lại đệ tử Lam Ngọc môn cảnh giới Bạch Liên còn có thể phái ra không ít, không khỏi hỏi:

- Đại nhân muốn bao nhiêu người?

- Công Tôn Vũ dẫn đi hai người cuối cùng của Trường Thanh động, hôm nay Đông Lai động và Trường Thanh động đã trống không, lại có hai mươi người đi Thiếu Thái sơn, trước mắt nhìn thấy có hơn bốn mươi vị trí trống chỗ. Các ngươi tới đây bất quá hai mươi người, thừa dịp chúng ta mới vừa giết chết Hùng Khiếu lập công, cộng thêm thành viên thiếu thốn thật sự, phủ chủ không dễ dàng từ chối, bảo Lam Ngọc môn phái hai mươi tên đệ tử nữa đến đây đi.

Miêu Nghị nói.

Điền Thanh Phong cười nói:

- Lát nữa thuộc hạ sẽ liên lạc cùng sư môn.

Miêu Nghị nghiêng đầu nhắc nhở:

- Ta còn có những chuyện khác phải làm, không có nhiều thời gian như vậy tốn vào việc nhân sự. Hôm nay Đông Lai động và Trường Thanh động chỉ có vỏ ngoài, vạn nhất xảy ra chuyện gì ta không biết ăn nói thế nào với cấp trên, trong vòng mười ngày nhất định các nơi phải có người tới chỉnh đốn đâu vào đấy.

Điền Thanh Phong thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc, chắp tay nói:

- Thuộc hạ nhất định sẽ báo cho sư môn, để cho bọn họ mau mau phái người tới đây.

Hai người trò chuyện không quá lâu, Diêm Tu đã cầm một miếng ngọc điệp, bước chân vội vã chạy tới.

Nhận ngọc điệp ghi danh vào tay xem qua, Miêu Nghị khẽ mỉm cười, ghi danh tranh đoạt chức Hành Tẩu có sáu người, ba tên tu sĩ Thanh Liên nhất phẩm bọn Chu Hoàn đối mặt ba tu sĩ Lam Ngọc môn Thanh Liên tam phẩm, chờ xem.

Ghi danh tranh đoạt sáu Đại Chấp Sự, một ít đệ tử Bạch Liên bát cửu phẩm ba đại môn phái đối mặt sáu tu sĩ Lam Ngọc môn Thanh Liên nhị phẩm, dường như không cần suy nghĩ.

Tranh đoạt mười lộ động chủ cũng không cần nói, Miêu Nghị lắc đầu một cái, đưa danh sách cho Điền Thanh Phong, nói lần nữa:

- Nếu như vậy vẫn không giành được, các ngươi không trách được ta.

Sau khi Điền Thanh Phong xem qua lộ vẻ vui mừng, liên tiếp vâng dạ.

Miêu Nghị quay đầu trả danh sách lại cho Diêm Tu:

- Việc này không nên chậm trễ, lập tức tổ chức bắt đầu tỷ thí đi, nhất định hôm nay phải bổ nhiệm thành viên cho xong.

Hắn lại nói với Điền Thanh Phong:

- Lão đi với Diêm Tu, tỷ thí cần phải bảo đảm công bình công chính, vòng này không thể ra vấn đề. Dĩ nhiên nếu có người gây chuyện, giết!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio