Editor: Vệ Tử Y
Đang lúc mọi người đối với chiếc giường lớn cảm thấy đỏ mặt tim đập, vẫn là nàng rất nhanh khôi phục bình tĩnh, như không có chuyện gì xảy ra suất lĩnh mọi người rời khỏi nội thất.
" Nàng thích không? Hay là ta bảo người đổi thành trang hoàng như ở Hiên Viên vương triều?" Đột Bát Hỏa chỉ sợ nàng không thích, không hài lòng, vội vàng nói.
Nàng lắc đầu, ý bảo hắn không cần đổi.
Lần này, Đột Bát Hỏa mới yên lòng, dịu dàng nói: " Nàng mệt mỏi, nghỉ ngơi trước một chút, buổi tối ta sẽ làm tiệc tẩy trần cho nàng."
Nàng gật đầu, quả thật rất mệt mỏi, nghĩ bọn Hỉ Nhi cũng vậy.
Đang lúc này, bên ngoài cung điện truyền đến tiếng kêu vui mừng: "Ca ca trở về?" Nói xong, một nữ tử tuổi trẻ cao lớn cường tráng liền nhào tới trong ngực của hắn, thân mật ôm hắn.
Mọi người lại được một phen kinh ngạc, bị sự phóng khoáng to gan của người man di dọa sợ.
Cô gái trẻ tuổi cũng không ngại, như cũ vùi ở trong ngực Đột Bát Hỏa làm nũng , không ngừng cọ vào lồng ngực hắn. "Ca ca, huynh rốt cuộc cũng về, Hồng Nhi rất nhớ huynh." Nàng nũng nịu nói, con ngươi lại nhanh như chớp chuyển sang những người khác.
"Hồng Nhi, đừng không có phép tắc như thế, bao nhiêu khách nhân đang ở đây đấy." Đột Bát Hỏa nàng đẩy ra, sắc mặt cũng không khó coi, chẳng qua là giọng điệu có chút không vui.
Cô gái tên gọi Hồng Nhi kia không thể làm gì khác hơn là nghe lời từ trên thân hắn nhu thuận đứng sang một bên, nhưng nàng vẫn không buông tha, cười như hoa nở hỏi: " Hồng Nhi nghe nói ca ca từ Hiên Viên vương triều tự mình dẫn khách nhân đến, là vị nào a, có thể để ca ca hao tâm như vậy?" Nói xong, nhìn quanh mọi người, cuối cùng ánh mắt của nàng rơi vào trên người của Tiêu Tương Phi.
Nữ nhân này cho nàng cảm giác sâu sắc, bề ngoài xuất chúng, khí chất cao quý, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ nhân như nàng cũng cảm thấy có một loại cảm giác nguy cơ, không kìm được bị nàng hấp dẫn.
"Ca ca, nàng là ai?" Không đợi Đột Bát Hỏa trả lời vấn đề vừa rồi, nàng đã chỉ vào Tiêu Tương Phi hỏi, nàng đối với Tiêu Tương Phi rất bài xích. Nữ tử này có thể sẽ mang đến cho nàng bất an rất lớn, nàng hẳn không phải là khách nhân ca ca đặc biệt mang về đấy chứ.
Quả nhiên, Đột Bát Hỏa trả lời xác nhận phán đoán của nàng " Hồng Nhi, đây là khách ca ca mời về, nàng gọi Tiêu Tương Phi, về sau nàng chính là khách nhân tôn quý nhất Tây Vực chúng ta, muội phải đối đãi nàng cho tốt." Đột Bát Hỏa nhìn Tiêu Tương Phi, thâm tình khẩn thiết nói.
Giác quan thứ sáu của nữ nhân quả nhiên không sai, nàng lần đầu tiên cảm thấy sâu sắc biến hóa của Đột Bát Hỏa, hắn hiển nhiên đối cô gái trước mắt tràn đầy yêu thích.
"Nhưng, ca ca, nàng là người của Hiên Viên vương triều, là kẻ địch của chúng ta." Tư Cầm Hồng không vui nói, thay đổi bộ dạng như chim sơn ca vừa nãy, hung dữ nói.
"Chúng ta đã cùng Hiên Viên vương triều giảng hòa rồi, không còn là kẻ địch nữa. Hồng Nhi, không cho ngươi đối đãi Phi Nhi như vậy." Hắn quát lên, đối với biểu hiện của nàng thật bất mãn.
Hồng Nhi tức giận, hận hận trợn mắt nhìn đám người Tiêu Tương Phi một cái, nàng chính là không thích người của Hiên Viên vương triều, hơn nữa nữ nhân trước mắt rõ ràng tới tranh ca ca cùng mình, nàng sao có thể mặc cho nàng đoạt ca ca mình thích như vậy.
"Ta không thèm. Ta không thích nàng, ta ghét nàng." Nàng tức giận gào lên, xoay người thật nhanh chạy ra ngoài, căn bản cũng không chú ý cảm thụ của người khác.
Đột Bát Hỏa ngạc nhiên, bởi vì hắn không ngờ Hồng Nhi sẽ có phản ứng như thế, đây là chuyện chưa từng có, trước kia bất kể hắn mang bao nhiêu nữ nhân trở lại, nàng đều không như vậy. Hôm nay nàng là thế nào?