Phiền Não Của Nữ Thần

chương 33

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời kỳ Tết Âm Lịch, phim Tết thật sự không ít.

Kỷ Thừa Hoài với Lộ Mạn Hề ăn cơm trưa xong thì lái xe tới rạp chiếu phim trung tâm thành phố chuẩn bị xem phim.

Lộ Mạn Hề đã sớm quên lần trước đi xem phim là khi nào. Cho dù hiện tại rất nhiều người đi làm nơi khác đều trở về ăn tết, trung tâm thành phố vẫn là vô cùng náo nhiệt. Bọn họ mua vé trên mạng, trực tiếp ra rạp chiếu phim lấy vé, cách giờ chiếu phim điện ảnh còn gần nửa giờ.

Với thời tiết hiện tại này đeo khẩu trang cũng sẽ không kỳ quái, nhưng Lộ Mạn Hề cũng sợ bị người ta nhận ra, không dám ở cửa của rạp chiếu phim chờ vì có nhiều người.

Người ăn cơm ở nhà hàng này rất nhiều, Kỷ Thừa Hoài nhìn thấy cửa nhà hàng bày biện máy in ảnh chụp miễn phí, vì thế đi đến trước mặt máy, dựa theo trình tự tài khoản công khai trên WeChat, theo dõi một cái là có thể in một ảnh, Kỷ Thừa Hoài không muốn quá phiền toái, liền theo dõi hai tài khoản công khai, in hai bức ảnh.

Lộ Mạn Hề không dám tiến tới, ngồi ở một bên, cúi đầu chơi điện thoại, cô đang hối hận mình hẳn nên chờ ở trên xe.

Nhìn Kỷ Thừa Hoài chụp ảnh, Lộ Mạn Hề liền vẻ mặt hắc tuyến.

Không nghĩ tới anh cư nhiên là cậu bé tò mò.

Nhưng cảm thấy anh đứng như vậy ở cửa nhà hàng của người khác, bộ dáng nghiêm túc nghiên cứu các bước chụp in ảnh miễn phí vô cùng không hài hòa.

Lộ Mạn Hề quyết đoán mở camera điện thoại ra, chụp ảnh đưa cho anh.

Một lát sau, Kỷ Thừa Hoài vừa lòng cầm hai bức ảnh lại đây, anh để ảnh Lộ Mạn Hề ở trong bóp tiền, càng xem càng vừa lòng, càng xem càng thích.

Mạn Hề nhà anh thật là người đẹp nhất trên thế giới, mặc kệ như thế nào chụp cũng đẹp, mặc kệ có trang điểm không cũng đẹp nhất, không chấp nhận phản bác.

Lộ Mạn Hề đối với hành động này của anh lại rất không được tự nhiên, khiến cho cô có cảm giác giống như đang nói chuyện yêu đương thật.

Kỷ Thừa Hoài lại đưa cho cô một tấm ảnh chụp, "Em cũng để một tấm trong bóp tiền."

Lộ Mạn Hề vừa định nói muốn để ảnh chụp của cô vào làm gì, kết quả vừa thấy, người trên ảnh là Kỷ Thừa Hoài.

Anh tự chụp khi nào???

Nghĩ đến cảnh tượng biểu cảm của Kỷ Thừa Hoài cầm điện thoại tự chụp kia, ngay lập tức Lộ Mạn Hề cảm thấy vô cùng kinh dị.

Còn có còn có, ảnh của anh để ở trong bóp tiền?

Khi Lộ Mạn Hề vừa định tìm cái lý do qua loa lấy lệ, Kỷ Thừa Hoài đã lấy ví của cô, vô cùng lưu loát nhanh chóng để ảnh chụp của mình thả vào.

"……" Trước kia như thế nào không phát hiện anh là người ấu trĩ như vậy?

Kỳ thật nếu hôm nay không thấy được máy in ảnh chụp miễn phí, Kỷ Thừa Hoài căn bản sẽ không nghĩ đến ý tưởng mà anh cho là tuyệt hảo.

Anh muốn để thì để đi, Lộ Mạn Hề không muốn tranh chấp, tiếp tục cúi đầu chơi điện thoại.

Lướt vòng bạn bè trên Weibo, thời gian nháy mắt qua đi. Không lâu sau, đến lúc chiếu phim, Kỷ Thừa Hoài chặt chẽ mà nắm tay cô vào phòng chiếu phim, trong phòng rất tối, cũng bởi vì như vậy, Lộ Mạn Hề ngược lại cảm thấy thật nhẹ nhàng, mọi người đều đang xem phim, rất ít người sẽ chú ý tới bên cạnh.

Không khí không lưu thông, hơn nữa có chút nóng, Lộ Mạn Hề đành phải bỏ khẩu trang nhưng cô lại đè thấp vành nón, mang kính d, nghĩ thầm hẳn là sẽ không có người nhận ra cô.

Phòng chiếu phim đã ngồi đầy, có người nhỏ giọng nói chuyện, cũng có người mang theo trẻ nhỏ.

Kể cả hiện tại năm vị không còn như ngày xưa, nhưng ở trong lòng người trong nước, Tết Âm Lịch là ngày lễ có ý nghĩa long trọng nhất như cũ.

Vào ngày như thế, cho dù rạp chiếu phim có chút nháo thì dường như cũng có thể chịu được.

Cho dù chất lượng phim Tết khả năng cũng không phải tốt nhưng vẫn có không ít người cổ động như cũ, dù sao cũng là bộ phim điện ảnh mới chiếu, hoạt động giải trí ngày lễ không nhiều lắm, xem phim là một trong số đó.

Phim mà hôm nay bọn họ xem là phim Tết điển hình, không quản kịch bản có trôi chảy hay không, logic có trực tuyến không, ý cười vẫn là phải có, Lộ Mạn Hề cũng bị chọc cười vài lần, chỉ cần làm người xem cười, tựa hồ đủ điều kiện là phim Tết.

Kỷ Thừa Hoài lại cảm thấy thật nhàm chán, nếu không phải đi cùng Lộ Mạn Hề thì chỉ sợ mở màn chỉ mười phút, anh sẽ hận không thể rời đi.

Anh nhàn đến hoảng, dứt khoát kéo tay Lộ Mạn Hề qua, tinh tế vuốt ve.

Ngay từ đầu Lộ Mạn Hề còn không được tự nhiên, ý đồ lấy tay về, nhưng anh không cho, cứ như vậy một hồi lôi kéo vài lần, Lộ Mạn Hề dứt khoát tùy anh.

Tay cô trắng nõn non mềm, cái câu yếu đuối không xương tựa hồ là vì cô mà sinh ra.

Nắm ở trong tay, đặc biệt thoải mái.

Kỷ Thừa Hoài nghĩ đến trên mạng có nhiều người thích cô như thế, chính là không ai có thể giống anh thân cận với cô như vậy.

Anh muốn hôn thì hôn, muốn ôm thì ôm, ai cũng không quản được.

Chỉ là khi vuốt, ngay lập tức Kỷ Thừa Hoài nghĩ tới một việc rất nghiêm trọng mà anh lại tự nhiên quên mất!

Cầu hôn mà nói, có phải là cần chuẩn bị nhẫn kim cương?

Trước kia xem phim điện ảnh còn có phim truyền hình, tựa hồ nếu như cầu hôn thì phải chuẩn bị nhẫn kim cương với hoa hồng, ngày hôm qua cái gì anh cũng chưa chuẩn bị!

Hậu tri hậu giác sau khi phim kết thúc, ngay lập tức Kỷ Thừa Hoài lôi kéo Lộ Mạn Hề đi cửa hàng cartier gần nhất, kỳ thật anh đối với nhãn hiệu châu báu kim cương này đó cũng không hiểu biết, chỉ là vừa lúc nhìn có một cửa hàng thì đi vào.

Đúng vậy, ở trong lòng thẳng nam Kỷ Thừa Hoài, nhẫn kim cương gần như là giống nhau

Lộ Mạn Hề lại chấn kinh rồi, anh mang cô tới nơi này làm gì???

Nhân viên hướng dẫn mua sắm vô cùng nhiệt tình, dù sao vừa thấy cách ăn mặc của Kỷ Thừa Hoài với Lộ Mạn Hề thì biết này hai người không phú thì quý, người như vậy vào đây mua đồ, trên cơ bản chỉ cần thích là sẽ không đi quản giá cả, khả năng bán ra là rất lớn.

Kỷ Thừa Hoài cũng không biết Lộ Mạn Hề thích loại nào liền nói với cô: "Em xem thích cái nào, anh lập tức mua."

Lộ Mạn Hề: "Mua cái gì?"

Ông trời phù hộ anh chỉ là tâm huyết dâng trào mua vòng tay hoặc là thứ gì khác cho cô, chỉ cần không phải nhẫn là được.

Cô chịu không nổi a!!!

Kỷ Thừa Hoài nhìn cô một cái, "Đương nhiên là mua nhẫn, em quên anh ngày hôm qua cầu hôn em, em cũng đáp ứng rồi sao?"

Kỳ thật anh cũng không nghĩ, ngày hôm qua cái anh gọi là cầu hôn, cũng không có trưng cầu ý kiến Lộ Mạn Hề. Đương nhiên, trong lòng Kỷ Thừa Hoài, Lộ Mạn Hề là không có khả năng sẽ cự tuyệt anh, bởi vì không ai yêu cô hơn anh, cũng không ai càng thích hợp với cô hơn anh.

"Cái này…… Không vội." Lộ Mạn Hề xua xua tay, muốn lôi kéo Kỷ Thừa Hoài rời đi.

Kỷ Thừa Hoài lại kiên định dị thường, "Đây lại không phải chọn nhẫn kết hôn, chỉ là đính hôn, em xem em thích cái nào, mang chơi chơi cũng được."

Nhân viên hướng dẫn:…… Mang chơi chơi???

Cầu ông trời ban cho cô một phú nhị đại mắt mù a!

Lộ Mạn Hề vẫn là rất hiểu biết Kỷ Thừa Hoài, việc mà anh quyết định, người khác rất khó thay đổi. Hiện tại xem vẻ mặt của anh, hôm nay cô thế nào cũng phải chọn một cái nhẫn, nếu không phỏng chừng anh cũng sẽ không ngừng nghỉ.

Dù sao anh nói muốn mua, Lộ Mạn Hề cũng không hề rối rắm, rất nghiêm túc chọn lựa.

Kỳ thật cô đối nhẫn trang sức này đó cũng không có yêu cầu gì, nhìn thuận mắt là được.

Cuối cùng Lộ Mạn Hề nhìn trúng một cái, đeo thử một chút, xác nhận kích cỡ xong, Kỷ Thừa Hoài trực tiếp quẹt thẻ thanh toán.

Chờ đến khi hai người bọn họ rời đi, nhân viên hướng dẫn vẫn như là lọt vào trong sương mù, từ lúc cặp đôi kia tiến vào rồi rời đi, hình cũng chưa vượt qua mười lăm phút…… Oa! Kẻ có tiền mua nhẫn kim cương đơn giản như mua đồ ăn phải không?

"Em yên tâm, nhẫn kết hôn anh nhất định sẽ kêu người dựa theo kiểu em thích mà thiết kế." Kỷ Thừa Hoài cảm thấy lần này đi mua quá nhẹ nhàng, cũng có chút tùy ý, không khỏi an ủi cô.

"Kỳ thật em đóng phim cũng không thể đeo nhẫn." Lộ Mạn Hề uyển chuyển nói, "Mua thì cũng chỉ đặt trong hộp trang sức, có chút lãng phí."

Lời này kỳ thật cũng là lời nói thật, trong một năm đại đa số thời gian cô đều đóng phim, tự nhiên không thể đeo nhẫn.

"Mua đã mua, em muốn khi nào đeo cũng được, không đeo cũng được." Kỷ Thừa Hoài không còn bá đạo yêu cầu mỗi ngày cô đều phải đeo.

"…… Nga."

"Mạn Hề, anh nghiêm túc."

Kỷ Thừa Hoài lại một lần nhấn mạnh một lần, xem ra cho dù khả năng anh cầu hôn người đời cũng không phải nghiêm túc như vậy, cho dù mua nhẫn kim cương giống như có chút cho có lệ, nhưng anh nghiêm túc.

Anh thật sự rất thành khẩn, thật thành khẩn muốn cho cô thân phận bà Kỷ.

Anh nguyện ý để cô trở thành bà Kỷ, cho cô cả đời hạnh phúc.

Lộ Mạn Hề đương nhiên biết là anh nghiêm túc, hai người ở bên nhau lâu như vậy, lấy tính cách của anh, có thể nói ra việc kết hôn cũng rất không đơn giản.

Chỉ là nghiêm túc lại có ích lợi gì, cô cũng không nghĩ tới phải gả cho anh, càng không nghĩ tới phải gả tiến vào hào môn.

Ở trong lòng Lộ Mạn Hề, kết hôn hoặc là không kết hôn, cô đều có thể. Không kết hôn mà nói, về sau chỉ có một người, cũng rất tiêu sái, kết hôn mà nói, cô muốn tìm người thường có kiểu tính cách ôn nhu săn sóc, bình đạm nhưng thật hạnh phúc.

Thân phận bà Kỷ này cô chỉ sợ là không có phúc hưởng thụ.

Trong lòng nghĩ như thế nhưng biểu tình cũng giống như chân thành tha thiết, "Ừm, em biết."

Kỷ Thừa Hoài từ trước đến nay không nghĩ tới muốn kết hôn đột nhiên cảm thấy, kết hôn giống như cũng rất không tồi.

Ở trong lòng anh trộm hô một tiếng vợ.

Hôm nay Kỷ Thừa Hoài là thật sự rất cao hứng, một là in ảnh chụp, trong bóp tiền đều có ảnh đối phương, cảm giác ý nghĩa rất trọng đại, hai là mua nhẫn.

Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất, anh còn nhận được hồng bao với chuyển khoản của Lộ Mạn Hề, hôm nay mở mày mở mặt ở vòng bạn bè hung hăng mà khoe ân ái một hồi.

Buổi tối, lúc Lộ Mạn Hề cùng Kỷ Thừa Hoài ăn cơm, trên Weibo tuôn ra tin tức lớn.

Có dân mạng chụp được Lộ Mạn Hề với bạn trai đi mua nhẫn, bởi vì cách có chút xa, cho nên chất lượng không rõ ràng, nhưng cẩn thận phân biệt, vẫn là có thể nhìn ra được ảnh chụp phụ nữ hơn phân nửa chính là Lộ Mạn Hề.

Áo khoác là của Lộ Mạn Hề mặc hồi trước, mũ cũng vậy.

Kỷ Thừa Hoài lại không phải minh tinh, anh không mang khẩu trang cũng không mang kính râm, ảnh chụp của anh, soái khí ngoài ý muốn.

Ý nghĩa của mua nhẫn là gì? Kia không phải là muốn kết hôn?

Trong khoảng thời gian ngắn, ăn dưa quần chúng vây xem đặc biệt nhiều, bạn trai Lộ Mạn Hề Lộ Mạn Hề kết hôn đề tài lập tức lên hot search.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio