Ngày thứ hai, Tề Lý Cách mang theo chim lớn, Trần Tân thì mang theo Mập Mạp ai đi làm việc người nấy.
Tề Lý Cách vừa đến công ty theo thường lệ trước tiên làm ổ ở trên ghế sofa một hồi, tiếp đó mới tự giam mình ở trong phòng đào tạo mãi đến tận giờ cơm trưa.
Cậu làm cho mình chút sữa bò, ngũ cốc đơn giản, rất nhanh thì ăn xong, tiếp tục lại lười biếng ngã về trên ghế sofa. Trên ghế sofa của văn phòng hiện tại nhiều hơn một con gấu trúc bằng bông, đó là của Trần Tân đem từ nhà mình đến.
Trong nhà Trần Tân có rất nhiều gối ôm, búp bê, đều đặt ở trong tủ treo quần áo trong phòng ngủ, thấy Tề Lý Cách cũng yêu thích kiểu dáng gấu trúc, liền lấy một con cho cậu ôm lúc ngủ trưa.
Prometheus đứng ở trên bàn làm việc, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tề Lý Cách, Tề Lý Cách cũng dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm lông ngốc trên đầu nó. Lông ngốc vểnh vểnh lên, nhìn lâu thật sự cảm thấy rất là ngốc.
Lông ngốc trên đầu chim lớn vậy mà Trần Tân chưa nhổ cho nó, thực sự quá kỳ quái, Tề Lý Cách tâm tình tốt, quyết định mỗi ngày làm việc tốt đi nhổ lông giúp Bàn Tân.
"Chim lớn, lại đây!"
Prometheus không nghi ngờ gì mà bay tới, đứng ở trên đầu gối của cậu.
"Ôm một cái."
Tề Lý Cách giang rộng tay ra, Prometheus "đùng" một tiếng mà nhảy đến trong lồng ngực của cậu.
Cậu làm bộ vuốt lông cho chim lớn, một tay âm thầm mò đến trên đầu chim, sau đó nhổ nè!
Chim lớn phát hiện lông ngốc trên đầu gặp nguy hiểm, "phịch" cánh một hồi, móng vuốt ngăn cản liên hồi tại trước ngực Tề Lý Cách. Tề Lý Cách bị tiếng gào khóc làm quấy nhiễu, phát hiện mình cũng không lấy lông ngốc xuống được, chỉ có thể nhụt chí mà ngồi phịch ở trên ghế sofa.
Chỉ chốc lát, máy truyền tin trên tay cậu rung động lên, là Trần Tân gọi tới.
"Tề tiên sinh." Ngữ điệu lạnh nhạt của Trần Tân trước sau như một: "Khuyên em không nên động tới những sợ dây thần kinh lệch ra trên đầu Prometheus, em nhổ nó, anh có cảm giác."
"Thật sự?" Tề Lý Cách hứng thú lên, một tay đè lên chim lớn, một tay chọc lông ngốc, muốn nhìn thử có thể chọc ra thứ gì.
Trần Tân ở đầu bên kia không lên tiếng, nhưng Tề Lý Cách lại dần dần cảm giác trên bụng có chút ngứa, như là có người đang gãi ngứa cho cậu... Cuối cùng cậu không nhịn được, ở trên ghế sofa cười mà muốn uốn tới ẹo lui.
"Bàn Tân... Ha ha ha... Đừng mà, đừng có làm..."
Trần Tân thu hồi bàn tay chà đạp Mập Mạp, lãnh khốc cười "hừ" mấy tiếng nói: "Chỉ cần anh muốn, em bất cứ lúc nào cũng chỉ có thể nằm ở chỗ đó la đừng mà, đừng mà. Tề tiên sinh, khuyên em bây giờ ngủ một lát, buổi tối em còn phải la."
Trò chuyện kết thúc, Tề Lý Cách đỏ mặt ôm lấy chim làm ổ thành một cục ngủ trưa.
Một đầu khác, nếu Trần Tân mới vừa nói xong rất có bộ dáng của bá đạo tổng tài, liền lập tức đỏ mặt dúi đầu vào trên lông mềm của Mập Mập đang ngồi bệt tại trên bàn.
Buổi tối làm sao còn chưa tới... Hai người đồng thời nghĩ thầm.
Rốt cục nhịn đến tan tầm, Tề Lý Cách điều chỉnh xong các mức điều chỉnh của tử cung cơ học, dự định hai ngày nghỉ kế tiếp đều làm ổ trong nhà.
Bình thường thời gian ngày nghỉ cậu còn có thể đi làm, nhưng ngày nghỉ này bất đồng, cậu đã làm xong quyết định đại chiến ba ngày ba đêm, chết cũng không ra khỏi cửa.
Cậu vừa bước ra công ty, liền nhìn thấy Trần Tân ở bên ngoài đợi cậu, ở trên cửa sổ xe huyền phù mở ra còn có Mập Mạp đang bám vào.
Biểu tình Trần Tân trước sau như một mà khốc huyễn cuồng bá, mà trong mây ý thức của Tề Lý Cách vẫn có thể cảm nhận được Trần Tân đang có cảm xúc khó nhịn giống như cậu.
Hai người tới nhà, Tề Lý Cách nhanh tay nhanh chân nấu chút thức ăn đơn giản, tuy rằng mùi vị bình thường, nhưng hai người như cũ gió cuốn mây tan mà nhanh chóng quét sạch hết toàn bộ đồ ăn. Vừa ăn xong, Trần Tân liền thu dọn xong đồ vật, xèo xèo xèo mà nên rửa thì rửa, nên lau thì lau, động tác lưu loát giống như anh điều khiển cơ giáp.
Tám giờ đúng, mọi việc sẵn sàng.
Tề Lý Cách vừa lên lầu, vừa hỏi: " Tắm rửa?"
"Đương nhiên."
" Cùng nhau?"
Trần Tân do dự một chút, cuối cùng lắc đầu: "Không được."
Cho dù có chút rục rà rục rịch, anh còn phải chuẩn bị những thứ khác.
Vì vậy Tề Lý Cách đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, Trần Tân ở bên ngoài dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu điều chỉ máy điều hòa, trải giường, lại ở trước giường nhìn một chút, cuối cùng dịch giường đến một vị trí vừa mắt nhất.
Về phần roi da, cây nến, đạo cụ cái gì đó đương nhiên là không có đâu, Trần Tân rất thanh thuần.
Chuẩn bị xong gian phòng, Trần Tân rời khỏi phòng ngủ liền xuống lầu đến phòng khách.
Prometheus cùng Mập Mạp đang ở trên ghế sofa cùng nhau lăn qua lăn lại mà chơi, Trần Tân đi qua, nghiêm túc dặn dò hai đứa nó tối nay không được phép đi lên.
"Prometheus, mày là anh trai, đêm nay mày phụ trách chăm sóc bé Mập."
Chim lớn kêu một tiếng tỏ vẻ biết rồi, nó sẽ chăm sóc thật tốt cho bé Mập, ngủ say sưa ngon lành luôn.
"Đêm nay rất quan trọng, nếu như thất bại thì băm mày đó!"
Nhiều lần dặn dò, Trần Tân lại ôm một cái, hôn một cái Mập Mạp mới đi lên lầu.
Tề Lý Cách ra khỏi phòng tắm, liền thấy Trần Tân vẻ mặt thâm trầm ngồi ở trên sofa đơn trong phòng ngủ ghế.
"Bàn Tân, tới lượt anh."
Tề Lý Cách ngã xuống giường, một giây vò nát khăn trải giường mà Trần Tân tỉ mỉ trải bằng. Trần Tân vốn là đã dự định đi vào phòng tắm, cuối cùng vẫn là không nhịn được đi ra đạp cậu đến bên cạnh, lần nữa trải thẳng khăn trải giường.
"An phận chút."
Sau mười phút, Trần Tân đi ra, chỉ mặc chiếc áo tắm.
Tề Lý Cách cũng mặc chiếc áo tắm ngồi ở bên giường, đang cười nhìn Trần Tân.
Mặt Trần Tân hơi đỏ lên, không biết là do nước nóng xông hay là do xấu hổ, biểu tình bình tĩnh nhưng lại không giống với lúc ban đầu gặp gỡ, đẹp trai đến không có tình người như vậy, anh lúc này nhiều hơn mấy phần nhu hòa, mà toàn bộ nhu hòa kia chỉ dành cho một mình Tề Lý Cách.
Tề Lý Cách ngửa đầu nhìn Trần Tân đến gần cậu, Trần Tân đi đến trước người cậu, cúi đầu hôn cậu một cái, vươn tay sờ sờ mái tóc còn có chút ẩm ướt của cậu.
Trần Tân nói: "Tin tức tố đòi hỏi phải dung hợp, lát nữa em chịu khó một chút."
Tề Lý Cách khó hiểu, ngơ ngác hỏi: "Cái gì?"
Trần Tân không hề trả lời, chỉ là phóng xuất ra tin tức tố bị kiềm nén thật lâu. Từ khi anh bắt đầu gặp được Tề Lý Cách chỉ từng phóng thích tin tức tố hai lần, bây giờ anh rốt cục có thể sử dụng bản năng của anh chinh phục người mình thích.
Tề Lý Cách chỉ cảm thấy một trận cảm giác quen thuộc kéo tới, tiếp đó buông mình ngã xuống giường, nhìn Trần Tân quỳ trên giường chậm rãi cởi bỏ áo tắm của cậu.
"Nhìn em ngốc vậy, lâu lắm không cảm nhận được tin tức tố của lính gác, ngay cả tật xấu gì của mình cũng quên mất rồi."
Tề Lý Cách yếu ớt mà nói: "Em một hồi cũng chỉ có thể như thế này? Còn có thể cứng không..."
"Thử một chút thì biết." Trần Tân cúi đầu xuống ngậm.
Tề Lý Cách nhất thời trong lòng tràn ngập dấu chấm than!!!
Trời đất ơi!
Trần Tân!!
Vậy mà!!!
Trần Tân làm một người trưởng thành, chỉ số thông minh vẫn phải có, anh lật hết toàn bộ một hòm đồng nhân bản, đi chắc lọc tinh túy một phen, đúc kết ra một bộ quy trình tốt nhất. Anh phỏng chừng chiếu theo quy trình, anh đại khái sau phút mới có thể đi vào đề tài chính, nhưng mà anh không sợ thời gian dài, cũng chỉ sợ Tề Lý Cách không thoải mái.
Bởi vậy phải khiến cho Tề Lý Cách thoải mái khoan khoái, sau khi toàn thân trên dưới nóng hừng hực, Trần Tân mới tiến vào. Tề Lý Cách không còn khí lực, chỉ có thể thấp giọng kêu rên, không có sức để Trần Tân loay hoay đủ loại, ánh mắt chuyên chú nhìn vào trên khuôn mặt anh tuấn của Trần Tân.
Cậu phát hiện mình thật sự rất là thích Trần Tân, yêu thích mà không biết phải làm gì cho đúng.
Chứng cưỡng bách của Trần Tân vào lúc này vẫn không có biến mất, không có cái gọi là các loại động tác đẹp mắt chín cạn một sâu, chờ sau khi Tề Lý Cách thích ứng, chính là động tác liên tiếp với tần số tỷ lệ cao. Tề Lý Cách bị làm đến mức xin tha, cuối cùng chỉ đổi lại mấy cái hôn môi nhiệt liệt của đối phương.
Cuối cùng vài lần, hai người đồng thời cảm nhận được tinh thần hai bên vào thời khắc này hoàn toàn dung hợp.
Những thứ sắp xếp trong tâm trí Trần Tân lướt nhẹ qua một vòng ở trong mây ý thức của Tề Lý Cách, cuộc đời của anh, hết thảy tri thức từng học, mỗi một cuộc chiến dịch, ý nghĩ cố chấp, còn có tình yêu say đắm đối với Tề Lý Cách...
Tề Lý Cách cảm thấy được, vui sướng lớn nhất của dung hợp tinh thần có lẽ chính là có thể rõ ràng cảm nhận được tâm ý của đối phương. Từ đó về sau bọn họ sẽ không còn bất kỳ hoài nghi cùng lưỡng lự nào, bởi vì đã xác nhận tình cảm của đối phương tuyệt đối không lung lay.
Trần Tân thở phào rút ra ngoài, nghĩ thầm lúc trước thực sự quá lo lắng rồi, bảy lần căn bản không thành vấn đề, anh hiện tại chỉ muốn cả đời đều cùng dẫn đường của mình ở liền cùng một chỗ không xa rời nhau.
"Vẫn được sao?"
Trần Tân sờ sờ mặt Tề Lý Cách, thể năng của Tề Lý Cách không có tốt như Trần Tân vậy, còn đang thở hổn hển, cậu dùng mặt cọ cọ tay Trần Tân, yếu ớt mà gật gật đầu.
Không bao lâu, Trần Tân lên tinh thần nữa, ôm lấy Tề Lý Cách lại tiến vào. Tề Lý Cách ở phía dưới bị anh làm đến mức toàn thân vô lực, chỉ có thể gãi lưng anh để cho anh chậm một chút.
Trần Tân làm sao có thể chậm lại chứ, đương nhiên là duy trì tần suất trước sau như một. Nhưng anh vừa làm mới năm phút, anh phát hiện...
Tề Lý Cách đã ngủ mất.
Trên mặt Tề Lý Cách còn mang theo nước mắt lúc nãy làm chảy ra, đã mệt mỏi ngủ thiếp đi rồi.
Trần Tân dở khóc dở cười, cũng không dám tiếp tục làm cậu, nhanh chóng đến phòng tắm chuẩn bị chút nước nóng lau một chút cho cậu, chính mình đến phòng tắm tốc chiến tốc thắng một hồi, cuối cùng lại nhanh chóng trở lại trên giường ôm cậu ngủ.
Một đêm bảy lần gì gì đó thôi bỏ đi, một lần rưỡi liền đủ rồi, điều quan trọng nhất vẫn là có thể cùng người mình thích dính tại một khối.
Sáng sớm hôm sau, Trần Tân tỉnh lại, nhìn thấy Tề Lý Cách bên cạnh ngủ đến mức mềm nhũn. Anh thật lòng cảm thấy Tề Lý Cách càng nhìn càng soái, không nhịn được đến gần gặm cổ.
Tề Lý Cách bị gặm tỉnh rồi, mơ mơ màng màng nhìn anh.
"Bàn Tân?"
"Bé ngoan."
Trần Tân hồi tưởng lại dáng vẻ Tề Lý Cách ngày hôm qua mặc cho anh sắp xếp, cười nói: "Em thật ngoan, cho nên em là bé ngoan, Tề bé ngoan."
Tề Lý Cách vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, nhưng vẫn là từ trong đầu Trần Tân ngắt lấy một chút đoạn ngắn, mặt nhất thời liền đỏ lên. Nhưng cậu xấu hổ thì xấu hổ, nhưng tư tưởng tìm đường chết không giảm đi chút nào.
"Bàn Tân, thả tin tức tố cùng xem thử."
Trần Tân lần nữa phóng xuất ra tin tức tố lính gác, nhưng mà lần này, Tề Lý Cách không hề cảm thấy vô lực, cậu ngồi dậy, xoay xoay chỗ này, xoay xoay chỗ kia, cảm thấy thoải mái kinh khủng, trong lỗ mũi ngửi thấy được đều là mùi vị ngọt ngào của tin tức tố.
"Bàn Tân! Em tốt rồi! Em cảm nhận được tin tức tố rồi!"
Tề Lý Cách cười ha ha, xoay người lại ép chặt Trần Tân, khắc chế không nổi hưng phấn, nói: "Nào, chúng ta tiếp tục!"
Mười phút sau, Tề Lý Cách vẫn bị làm đến mức đừng mà, đừng mà, chỉ có thể bé ngoan để cho Trần Tân bày ra cho cậu đủ loại tư thế.
Một giờ sau, Tề Lý Cách mệt mỏi nằm úp sấp trên ghế sofa trong phòng khách, Trần Tân tại nhà bếp "nghiên cứu" ra bữa sáng khó ăn.
Tề Lý Cách nghĩ thầm, Bàn Tân thực sự quá hư rồi, căn bản là tà đạo tổng tài mà.