Trailer của “Chỉ cần yêu” sau khi được tung lên mạng nhận được rất nhiều sự ủng hộ, đặc biệt là dành cho Trần Mục Dương.
Có một fan đăng ảnh chụp màn hình của Trần Mục Dương lúc kết thúc trailer lên weibo, lập tức gây nên sự tò mò về thân phận của anh.
Sau khi bị quá nhiều người dò hỏi, phỏng đoán, cô gái này mới thành thật khai ra Trần Mục Dương là diễn viên chính của phim điện ảnh “Chỉ cần yêu” sắp khởi chiếu.
Cho nên tất cả mọi người đều đổ xô đi tìm thông tin bộ phim, cho dù mới chỉ là trailer vài phút ngắn ngủi, nhưng ai nấy đều mắt tỏa sáng, nước miếng chảy dài.
Tô Cách cũng theo dòng bình luận mò đi xem trailer, lần trước xem chỉ là demo xem thử, nhưng thứ đăng lên này đã được biên tập long lanh hơn, làm nền cho sự đẹp trai mù mắt của Trần Mục Dương. Tô Cách xem mà tim đập thình thịch, so với vai diễn cặp mà cậu thủ vai thì đúng là mình vô cùng vô cùng thảm.
Nhưng may mắn sau khi ngắm Trần Mục Dương no mắt, mọi người bắt đầu quan tâm xem người đóng cặp với anh là ai. Kết quả vừa nhìn Tô Cách, tất cả đều than thở rằng sao trông quá đỗi bình thường, cho rằng Tô Cách quá chênh lệch với Trần Mục Dương. Nói thế nào thì nói cũng phải tìm một tiểu thụ mỹ thiếu niên mắt ngọc mày ngài xinh đẹp chứ! Nhìn mặt Tô Cách, đi lẫn trong một đám người, thể nào cũng chả có ai nhận ra.
Vì thế Tô Cách đáng thương trở thành nhân vật làm nền cho Trần Mục Dương tỏa sáng.
Fans Trần Mục Dương ngày càng nhiều, đạo diễn trông phản ứng vô cùng tốt liền thúc giục Trần Mục Dương lập tài khoản weibo giao lưu với fan, thuận tiện gia tăng nhân khí.
Trần Mục Dương ngại phiền toái nên không đáp ứng, cuối cùng vẫn không chịu được n cuộc điện thoại khủng b của đạo diễn, đành đi bảo công ty lập cho anh một tài khoản có chứng thực, khi nào rảnh thì lên đăng linh tinh.
Sự thật chứng minh, từ lúc lập weibo cho tới bây giờ, tường nhà anh luôn trong tình trạng “vườn không nhà trống”.
Cuối cùng vẫn là đạo diễn phải trộm dùng tài khoản của anh, chụp một bức ảnh Thẩm Thịnh Dương đang nhắm mắt nghỉ ngơi, sườn mặt đẹp trai khi ngủ tăng thêm vài phần hài hòa, hiền lành, thật đúng là thứ hút fan, sau đó còn ghi thêm một đoạn bình luận: “Xin chào mọi người! Tôi là Đổng Dật Thần của ‘Chỉ cần yêu’, mong rằng sẽ nhận được thêm nhiều sự ủng hộ của các bạn!”
Tấm ảnh vừa được đăng đã nhận được vô số chuyển phát cùng bình luận, tài khoản weibo của Trần Mục Dương như được lắp tên lửa, lượt theo đuôi cứ thế tăng vùn vụt.
Cùng một phương diện mà nói, Tô Cách thì thảm đạm hơn rất nhiều, trên cơ bản cậu luôn ở trong trạng thái không ai thèm thăm hỏi. Nhưng cậu không hề khó chịu, căn bản là cậu không có ngoại hình sáng loáng như thế, cũng không thể trông cậy vào một bộ phim này để thành danh, cậu chỉ có một mong ước duy nhất đó là về sau an an ổn ổn đóng một bộ phim đề tài khoa học viễn tưởng.
“Ái tình” nhờ Trần Mục Dương mà chưa chiếu đã nổi tiếng, đội ngũ fans chưa gì đã kêu gào đòi thêm trailer để ngắm anh nhiều hơn, các cô còn đua nhau gọi Trần Mục Dương là tiểu thịt tươi. Lúc Tô Cách nghe thấy xưng hô này, liền không khỏi nghĩ tới gương mặt lạnh như tủ đá ngàn năm của ai kia, lông tơ lập tức không nhịn được dựng thẳng, chả dám nghĩ tiếp.
Mạng Khốc Ưu thì dùng tốc độ sấm sét trưng lên trailer của “Ái tình”, sau đó còn mời Trần Mục Dương và Tô Cách cùng tham gia một buổi phỏng vấn phát trực tiếp trên mạng.
Trợ lý gọi điện thoại cho Tô Cách, bảo đây là hỗ trợ tuyên truyền, còn được trả thêm thù lao.
Tô Cách nhịn không được oán thầm, nếu đã tính cả thù lao, thì cậu chắc vô cùng bèo đi? Nhưng cậu không dám thật sự nói ra, tổng bộ của Khốc Ưu đặt tại thành phố H, bởi vậy cậu cười trong đau khổ nghiêm túc chuẩn bị lăn qua đó.
Không ngờ khi đi tới bến tàu hỏa, cậu nhìn thấy một người cao ngất đi ra khỏi quán cafe bên đường. Tô Cách tập trung nhìn qua, không phải Trần Mục Dương đó sao?
Cậu nhìn thấy anh đứng bên một chiếc xe màu trắng đỗ ven đường, chuẩn bị ngồi vào trong, Tô Cách không hề nghĩ ngợi chạy tới, mở cửa ghế phó lái ngồi an vị.
Trần Mục Dương nhướn mi nhìn cái người đột nhiên xông đến, thật ra anh cũng hơi thấy hoảng, nhưng anh lập tức hoàn hồn khi nhận ra đó là Tô Cách, chuẩn bị nghe cậu lải nhải.
Tô Cách nhìn Trần Mục Dương, ngây ngô cười hai tiếng: “Hi! Thật là trùng hợp! Chúng ta đi cùng đường thì anh cho tôi quá giang nhớ!”
“Muốn quá giang không dễ đến thế đâu.” Trần Mục Dương nhìn phía trước, ngón tay thon dài vỗ vỗ vô lăng.
“Hả?” Tô Cách nghĩ, chẳng lẽ anh bắt cậu trả tiền xe? “Anh cũng đến chỗ Khốc Ưu mà, đằng nào cũng tiện đường, ngại cái gì chứ?”
“Nhưng tôi chính là ngại đấy.”
“Anh…”
Tô Cách nghĩ mình đã leo lên xe thì không thể bị đuổi xuống, giờ này mà đi tàu thì sẽ phải chen lấn xô đẩy với một đống người, có khi còn bị đè ép thành con cá khô, cho nên ngồi xe Trần Mục Dương là tốt nhất!
Hạ quyết tâm, Tô Cách lập tức đổi thành bộ mặt tươi cười: “Trần Suất! Đừng như vậy mà, nói thế nào thì trong phim chúng ta cũng là couple, chẳng lẽ anh không thấy hai ta nên tận dụng thời gian bồi dưỡng tình cảm sao?”
Trần Suất là cách các fans trên mạng gọi anh.
Trần Mục Dương trông có vẻ hứng thú quay đầu lại: “Cậu chắc chắn muốn cùng tôi bồi dưỡng tình cảm?”
Tô Cách cả kinh, chợt nhớ ra anh từng thừa nhận mình là gay, cậu cảm thấy hàm súc trong câu nói của mình có chút đen tối, đành dựa đầu vào cửa sổ: “Anh, anh đừng nghĩ linh tinh đó, ý tôi là bồi dưỡng cảm tình nhân vật thôi!”
Trần Mục Dương cười nhạo một tiếng: “Vậy tôi cái gì cũng chưa nói.”
Nói rồi, anh khởi động xe, chậm rãi lái về phía trước.
Tô Cách chán đến cht thò đầu nhìn cảnh sắc bên ngoài, hai bên đường toàn bộ đều là nhà lầu san sát, lui tới lui đi hai bên đường toàn người với người vội vàng chuyển động.
Còn Tô Cách cũng dần dần thấy buồn ngủ, dẫu sao cậu vẫn là người bình thường, chỉ qua mấy phút, mấy giây lắc lắc là đủ ngáp ngáp.
Bạn học Tô Cách từ sáng sớm đã lục cục ra khỏi nhà, đột nhiên cảm thấy vô cùng buồn ngủ, ngáp một cái định nghỉ ngơi trong chốc lát, không ngờ chỉ nhắm mắt một tẹo là ngủ say luôn.
Trần Mục Dương chăm chú lái xe, nghe thấy hô hấp đều đều của người bên cạnh, ánh mắt đột nhiên lộ ra nét dịu dàng hiếm gặp.
Lúc Tô Cách tỉnh lại, Trần Mục Dương đang dừng xe.
Cậu xoa xoa mắt: “Tới rồi sao?”
Anh không đáp, đỗ xe ngay ngắn liền mở cửa đi xuống. Tô Cách vội vàng xuống theo, trước mắt chính là tòa nhà Khốc Ưu chọn làm trụ sở.
Đi vào thang máy lên tầng mười bảy, nơi đặt văn phòng của mạng Khốc Ưu.
Trần Mục Dương vừa xuất hiện liền hấp dẫn được vô số ánh mắt của các nhân viên đang làm việc.
“Trần Suất! Cậu tới rồi!”
Okay, chưa gì đã có một fan rồi…
Tô Cách không thể không cảm thán trước sức hút quá kinh khủng của ai kia.
Mà nhân viên nữ kia như đã đoán trước là sẽ bỏ qua Tô Cách, đi lên hùng hổ muốn víu lấy ống tay áo Trần Mục Dương, nhưng bị anh tế nhị tránh thoát: “Xin chào, chúng tôi tới thu chương trình.”
Nữ nhân viên xấu hổ vì không ăn được đậu hủ, đành chậm rãi thu móng vuốt: “Vậy hai cậu đi theo tôi.”
Tô Cách đi theo anh, cô nhân viên kia dẫn hai người đến khu quay phim: “Đại Hữu! Trần Mục Dương với… đến rồi!”
Xem ra cô ta ngay cả tên của Tô Cách là gì cũng không biết…
Người đàn ông được gọi là Đại Hữu đứng lên, vươn tay tới chỗ Trần Mục Dương và Tô Cách: “Chào các cậu! Tôi là MC của chương trình ‘Vòng quay thần tượng’!”
Trần Mục Dương đứng nguyên đó, không có ý định muốn bắt tay với y. Tô Cách vội vàng đưa tay qua đáp lại, giúp Đại Hữu giải vây: “Chào anh! Em là Tô Cách, còn đây là Trần Mục Dương!”
Đại Hữu tuy gọi là Đại Hữu nhưng lại không to, ngoại hình quả thật… rất quyến rũ.
Đúng thế! Đây là từ mà Tô Cách dùng để hình dung về y.
Y cao tầm tầm cậu, da rất trắng, mắt to, mắt hai mí, tóc chắc phải dùng rất nhiều gel mới có thể đứng vững không xô lệch đi. Ngón trỏ y đưa ra ngoắc ngoắc Trần Mục Dương, rõ ràng hứng thú với anh hơn cậu nhiều.
Tô Cách thức thời sờ sờ mũi, không nói thêm cái gì nữa.
Đại Hữu nhìn ra phía sau Trần Mục Dương: “Cậu không đi cùng trợ lý à? Vậy muốn tạo hình thế nào, hay tôi cho cậu mượn thợ trang điểm của mình.”
Anh không thể không nhíu nhíu màu: “Không cần.”
Cuối cùng Đại Hữu đành bảo hai người qua một bên nghỉ ngơi một chút, hoàn tất khâu chuẩn bị mới gọi qua quay hịn.
Tô Cách ngồi cạnh Trần Mục Dương trên sopha, thật sự muốn nói chuyện với anh nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
Ngay cả Trần Mục Dương cũng cảm nhận được người bên cạnh đang rất rối rắm, liền cau mày nhìn qua chỗ cậu, ý bảo, có cái gì thì mau phun ra!
Tô Cách nghĩ ngợi, mở miệng bảo: “Tôi có cảm giác giới giải trí thường tạo ra những con người có khí chất khác nhau, một người mới nên có tác phong của người mới…”
“Ý cậu là tôi không có phong thái của người mới?”
“Tôi không có ý đó… chỉ là biểu hiện của anh ban nãy…” rất dễ bị ghét…
Tô Cách chợt thấy mình quá nhiều chuyện, nếu Trần Mục Dương phản cảm thì sẽ không tốt lắm, liền vội vàng giải thích: “Tất nhiên không phải tôi nói thái độ của anh không tốt, nhưng tôi chỉ cảm thấy, nếu anh khéo léo một chút thì sẽ tuyệt hơn.”
Please… nói thế thì chả phải đang bảo thái độ của anh không tốt còn gì…
Trần Mục Dương nhìn dáng vẻ khúm núm của ai kia, không biết nên khóc hay nên cười, cho nên… quyết định không thèm để ý cậu…
Tô Cách tưởng mình đã chọc cho anh nổi giận, sờ sờ ót, ngoan ngoãn ngồi im không dám ho he nữa.
Một lát sau, Đại Hữu đi đến nói qua với hai người về nội dung chương trình.
“Các cậu đầu tiên sẽ phải tự giới thiệu về bản thân, sau đó tôi sẽ bàn luận về bộ phim, các cậu không cần quá câu nệ, cứ thoải mái nói là được. Chương trình của chúng tôi chuyên về giải trí, chỉ cần mọi người đều vui là tốt rồi. Cuối cùng, sẽ có vài câu hỏi do fans gửi tới, tôi sẽ chọn ra vài câu cho hai cậu trả lời.”
Tô Cách rất nghiêm túc lắng nghe, liên tục gật đầu.
Còn Trần Mục Dương thì một chút phản ứng cũng không có, khiến mọi người không khỏi nghi ngờ liệu anh có đang nghe hay không.
Qua hồi lâu, anh mới chậm rãi mở miệng: “Tôi có thể từ chối trả lời được không?”
“…”
- -----oOo------