Edit: Đông Thiên
Beta: Đông Thiên
Trên đường đi đến suối Hồ Điệp, hai nhân vật chính của chúng ta còn đang tiêu hóa chuyện vừa mới nghe được, tâm hình không biết là sa sút hay là hưng phấn.
“Tại sao phải là chúng ta đi hoàn thành nhiệm vụ này nhỉ?” Ảnh Cô Nguyệt hơi nghi hoặc, “Cao thủ trên bảng tùy tiện một người nào đó cũng lợi hại hơn chúng ta đúng không?” Hơn nữa nghe giọng điệu Đoàn Thiên Vũ, nhiệm vụ này cần phải mở ra trong năm nay, vậy thời điểm bọn hắn chưa trọng sinh lợi hại hơn bây giờ nhiều, vì sao khi đó không tìm bọn hắn? Chẳng lẽ, quả nhiên là do chức nghiệp?
“Nhiệm vụ này rất khó khăn, vậy nên điều kiện gây ra rất ngặt nghèo,” Đoàn Thiên Vũ giải thích, “Phải là một người có được toàn bộ kỹ năng sinh hoạt cơ bản, người kia có được toàn bộ kỹ năng chiến đấu cơ bản.”
“Đây cũng là điều kiện để trở thành truyền nhân của Bắc Đường Mặc và Kiếm Tiên, nhiệm vụ này cũng là nhiệm vụ mở đầu cho nhiệm vụ chức nghiệp của các ngươi.” Đoàn Thiên Vũ nói tiếp.
“Có thời gian hạn chế không? Muốn chúng ta làm gì?” Thiên Khiếu Hàn hỏi một vấn đề vô cùng thực tế.
“Ta chỉ tuyên bố nhiệm vụ này, chỉ cần các ngươi tiếp nhiệm vụ rồi, nhiệm vụ dĩ nhiên là quay lại tìm ngươi. Trước khi phong ấn tan vỡ hoàn thành nhiệm vụ này, cũng chính là cuối năm nay.” Trong mắt Đoàn Thiên Vũ hé ra hào quang hy vọng.
Một năm a… Vậy hẳn không thành vấn đề. Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn nhìn nhau. Bọn hắn vào Mộng Hồi chỉ mấy tháng đã tiến vào vị trí một hai ở bảng cao thủ, hiện tại thời gian một năm, nói thế nào thì cũng sẽ lợi hại hơn bản thân khi xưa chứ, huống chi thuộc tính và chức nghiệp của bọn hắn bây giờ đều rất biến thái.
“Chúng ta nhận.” Ảnh Cô Nguyệt là đội trưởng trên danh nghĩa, vậy nên do hắn nhấn nút nhận, mặc dù chức đội trưởng này của hắn là chơi đoán số thắng được, 囧.
Hệ thống thông báo: “Người chơi Ảnh Cô Nguyệt nhận nhiệm vụ ‘Thỉnh cầu của Hoàng đế Đại Lý’, thưởng cho kinh nghiệm, giá trị danh vọng.”
Hệ thống thông báo: “Người chơi Ảnh Cô Nguyệt hoàn thành nhiệm vụ nhậm chức ‘Sự thừa nhận của Hoàng đế Đại Lý’, kỹ năng cuộc sống cơ bản chuyển hóa thành kỹ năng cuộc sống cuối cùng ‘Cuộc Sống’, trước mắt cấp bậc cao cấp, đạt được điểm kỹ năng.”
Hệ thống thông báo: “Người chơi Thiên Khiếu Hàn nhận nhiệm vụ ‘Thỉnh cầu của Hoàng đế Đại Lý’, thưởng cho kinh nghiệm, giá trị danh vọng.”
Hệ thống thông báo: “Người chơi Thiên Khiếu Hàn hoàn thành nhiệm vụ nhậm chức ‘Sự thừa nhận của Hoàng đế Đại Lý’, kỹ năng chiến đấu cơ bản chuyển hóa thành kỹ năng chiến đấu cuối cùng ‘Chiến Đấu’, trước mắt cấp bậc cấp A, đạt được điểm kỹ năng.”
Đây là cái hoa hòe gì? Nhận nhiệm vụ còn có thưởng cho? Đây rốt cuộc là nhiệm vụ biến thái gì vậy?
“Này, ngươi nói chúng ta cái kỹ năng cuối cùng gì gì rốt cuộc là cái gì gì a? Tập hợp của nhiều kỹ năng?” Thiên Khiếu Hàn ngồi trên xe ngựa đi Hồ Điệp cốc, nhám chán hỏi.
“Ừ, xem ra là như thế. Chính là những kỹ năng trước kia đã học qua vẫn còn có thể sử dụng, chỉ có điều bây giờ dùng bất cứ kỹ năng nào thì tất cả kỹ năng khác cũng sẽ tăng độ thuần thục. Thật sự là biến thái a, trước kia người chuyên công sợ nhất là nhiều mà không thông, hiện tại chúng ta căn bản không cần để ý những thứ này.” Ảnh Cô Nguyệt nhìn nhìn bản kỹ năng của mình, đến bây giờ còn không thể tin được.
“Điểm kỹ năng hiện tại ngươi muốn dùng không? Chúng ta đã tích rất nhiều.” Thiên Khiếu Hàn lười biếng nằm sấp trên cửa xe.
“Tạm thời vẫn không nên dùng, ai biết sau này chúng ta sẽ gặp được chuyện gì chứ? Vẫn nên giữ lại đi, muốn dùng thì chờ thêm một thời gian nữa.” Ảnh Cô Nguyệt từ trong túi móc ra cây sáo.
“Ngươi làm gì thế?” Thiên Khiếu Hàn khó hiểu.
“Hệ thống Mộng Hồi thật sự là biến thái, căn bản không dạy kỹ năng, nhất định phải tự thổi ra mới được. Hoàn hảo ta có học qua a, bây giờ luyện một chút, dù sao không có gì làm.” Ảnh Cô Nguyệt đặt sáo bên miệng.
Thiên Khiếu Hàn nhắm mắt lại, tùy ý để tiếng sao du dương quanh quẩn bên tai. Tiếng sao bồng bềnh, theo xe ngựa tiến bước, từng nốt rơi rụng trên đường.
“Các tiểu ca, tới rồi nha.” Mã xa phu hô lên cắt đứt tiếng sáo.
“A, ừm, bao nhiêu tiền?” Ảnh Cô Nguyệt buông sáo.
“Ha ha, tiểu ca ngươi thổi sáo rất hay a, bộ dáng cũng tuần tú.” Mã xa phu sờ sờ cằm, chọc Ảnh Cô Nguyệt một trận rét buồn nôn.
“Ai, lần này coi như là ta mời khách đi, không cần trả tiền.” Mã xa phu thoải mái cười to một tiếng.
“A?” Thiên Khiếu Hàn cùng Ảnh Cô Nguyệt hai mặt nhìn nhau.
Bọn hắn biết giá trị may mắn và mị lực ở Mộng Hồi ảnh hưởng tỉ lệ rớt đồ, tiền mua bán đồ, chẳng lẽ mị lực của bọn hắn với may mắn đã nhiều đến trình độ này sao?
Hai người sờ sờ mặt mình. May mắn không thể thấy, nhưng mị lực thì… có thể hiểu được, ai.
Hệ thống thông báo: “Tự nghĩ ra kỹ năng, thưởng cho kinh nghiệm, danh vọng, mời ngài đặt tên kỹ năng mới.”
“Di?” Ảnh Cô Nguyệt bị dọa nhảy dựng, vội vàng mở bảng kỹ năng.
Kỹ năng chức nghiệp: Chưa đặt tên
Cấp bậc: cấp , độ thuần thục %
Khí tiêu hao: điểm
Tác dụng: Có % tỷ lệ được quái vật cùng NPC dưới cấp yêu mến. (Theo cấp bậc tăng lên mà tăng lên cấp bậc nhận được sự yêu mến của quái vật cùng NPC, theo độ thuần phục tăng lên mà tăng lên tỷ lệ)
Khác: Đạt được quái vật yêu mến tức thu phục nó làm thú triệu hồi, không giới hạn, có thể từ chối. Sau khi triệu hồi con đầu tiên kỹ năng sẽ biến dị.
“Còn biến dị? Đã đủ biến thái rồi! Cái này thương đương với không giới hạn sủng vậy còn gì!” Thiên Khiếu Hàn chua chát nói, “Làm gì mà cứ cho ngươi đụng tới mấy chuyện tốt vậy a?”
“Có thể bởi vì ta thuộc viễn công và phụ trợ, cần phải bảo vệ. Ừ, nói như vậy cấp bậc mã xa phu kia là dưới cấp .” Ảnh Cô Nguyệt nhàn nhạt nói. Trong khoảng thời gian này đã bị Mộng Hồi làm kinh ngạc đến chết lặng, bây giờ cũng rất tự nhiên tiếp nhận.
“Nếu nói như vậy chắc ta cũng có thể tự nghĩ ra kỹ năng nhỉ? Đáng chờ mong a.” Thiên Khiếu Hàn cũng không phải người hẹp hòi, lập tức nghĩ tới tương lai tốt đẹp của mình.
“Trước đừng nói điều này, vẫn nên đi xem nơi đây đã, thật sự là suối Hồ Điệp?” Ảnh Cô Nguyệt nhìn bốn phía.
Thiên Khiếu Hàn thở dài. Trong truyền thuyết suối Hồ Điệp cảnh xuân tươi đẹp, hồ điệp tung bay, là tiên cảnh khó có được ở nhân gian. Hiện tại đâu, bọn hắn chỉ thấy một mảnh đất khô cằn.
“Phải chăng sao chổi đã đụng địa cầu?” Thiên Khiếu Hàn đùa giỡn.
“Sao chổi đến kìa! Chạy mau!” Ảnh Cô Nguyệt bỗng kéo mạnh, lôi Thiên Khiếu Hàn đến núp sau một khối đá.
“Thật sự là do sao chổi?! A, Không đúng! Đây là Hỏa Lưu Tinh a!” Thiên Khiếu Hàn không cẩn thận, ngã nhào xuống đất, dính đầy bụi.
“Nơi này có người.” Ảnh Cô Nguyệt chỉ vào ngọn cây cách đó không xa.
Áo tím bay bay, tóc tím bay bay. Con ngươi tím xuyên qua sương khói do Hỏa Lưu Tinh đánh lên mặt đất tạo thanh, khóa tại vị trí Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn.
“Đây không phải là…” Lời Ảnh Cô Nguyệt còn chưa nói hết, thân ảnh màu tím đã bay tới trước mặt bọn hắn.
“Tổ đội đi.” Mặt không chút thay đổi, “Ta muốn đánh cánh hồ điệp, cấp bậc cao đánh không rớt.”
A?! Thiên Khiếu Hàn cùng Ảnh Cô Nguyệt cuối cùng biết tại sao nơi đây biến thành bộ dáng này. Một thuật sĩ hơn cấp, đến đánh hồ điệp chỉ hơn cấp , tỉ lệ rớt thấp là đương nhiên, huống chi tỉ lệ rớt ở Mộng Hồi vốn đã thấp kinh người.
Ở Mộng Hồi, cấp bậc không dễ thăng. Mặc dù cấp bậc cũng không phải quyết định hết thảy, nhưng hạn chế cấp bậc vẫn sẽ khiến người chơi trên phương diện điểm thuộc tính và kỹ năng gặp yếu thế rất lớn, vậy nên cấp bậc cũng là một bộ phận tổng hợp thực lực rất quan trọng. Mộng Hồi hiện tại, cấp bậc cao nhất chính là Bích Huyết Hàn đã tử vong, cấp . Sau đó là Truy Nhật đã rời khỏi Mộng Hồi, cấp . Ảnh Nguyệt Mê Mộng tuy chỉ cấp , ở thứ ba bảng xếp hạng cấp bậc, nhưng kỹ năng cùng trình độ chiến đấu của hắn thì lại ổn định ở thứ hai bảng thực lực, thỉnh thoảng cùng Bích Huyết Hàn trao đổi vị trí.
Bây giờ trước mặt bọn hắn, chính là thứ chín trên bảng cấp bậc, thứ mười bảng tổng hợp thực lực ‘Tử Sắc Huyễn Ảnh’, vũ khí cấp tôn sư Tử Huyễn Nguyệt!