Phong Lưu Pháp Sư

chương 291: phái đoàn của nạp lan đế quốc tới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Long Nhất sao có thể vì thân thể Ti Bích mà hủy đi ma pháp lực của nàng, nếu làm như vậy so với súc sanh có gì khác nhau

"Đừng u mê như vậy, hãy theo sư phụ này trờ về nhất định ta sẽ có biện pháp" Long Nhất nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Ti Bích, mặc dù Chu Địch cũng đáng giận nhưng hắn có thể nào lại hại nàng như thế được

"Nhưng…. thiếp không muốn bỏ chàng" Ti Bích ánh mắt si mê nhìn Long Nhất, bọn họ khó khăn lắm mới được cùng nhau, ở với nhau được vài ngày đã chia lìa, điều này này không thể chịu được

"Ta cũng không muốn xa nàng, nhưng chúng ta muốn ở với nhau cả đời, nếu nàng ở lại bên ta có chuyện nọ xả ra thì phải làm sao? điều này không phải là muốn cho cuộc sống sao? chờ cơ thể nàng không việc gì, chúng ta không lo gì không gặp lại" Long Nhất âu yếm nói, kéo Ti Bích đang nhìn Chu Địch vào ngực

Chu Địch nhìn Long Nhất, phi thân ra khỏi rừng cây nhường không gian lại cho bọn họ

Ti Bích bước theo Chu Địch, Chu Địch trước khi đi tựa như muốn hỏi Long Nhất một điều gì đó, nhưng cuối cùng chằng dám nói ra. Long Nhất đương nhiên biết bà ta muốn hỏi chuyện về Mộ Dung Bác, nhưng hắn kệ chẳng nói, một mặt là Mộ Dung Bác giao phó là bất luận là ai cũng không thể nói về hành tung của lão, mặt khác cũng là Long Nhất chẳng có hảo cảm với Chu Địch, tự nhiên hắn chẳng muốn nói gì với bà ta.

Tối đó, Long Nhất lẻn vào ngục giam, nơi Mộ Dung Bác đang đang ở trong đó nhàn nhã thương thức bữa sáng và nhâm nhi vài chín rượu nhỏ, kiểu này thực sự thích thú

"Nhóc con, sao đến muộn vậy? lão tử đang buồn bực chờ người tới" Mộ Dung Bác hỏi, trong miệng vẫn không ngừng nhai

"Là …. vướng chút việc cho nên đến muộn một chút" Long Nhất cười khì nói

"Người còn có chuyện gì. Trêng người có có mùi phấn hương, lại phong lưu cùng nữ nhân chứ gì" Mộ Dung Bác gẩy gẩy mũi thản nhiên nói

Long Nhất cười khan hai tiếng, hắn quả là cùng với Nam Cung Hương Vân lao động một hồi trên giường. Đợi nàng ngủ mới tới được, mỗi ngày mà không thân mật với lão bà tử chắc hắn phát cuồng lên mất

"Lão đầu, xin hỏi có biết tuyệt âm chi thể không?" Long Nhất hỏi

Mộ Dung Bác đặt đôi đũa trong ta xuống, nhíu mày nói: "Tuyệt âm chi thể? loại thể chất vạn trung vô nhất, bình thường chỉ nữ nhân mới có, nam nhâ có tuyệt âm chi thể thì hắn phải chết chắc, nghe nói nữ nhân có tuyệt âm chi thể là một thiên tài tu luyện ma pháp, nhưng phải bảo trì tấm thân xử nữ, một khi hư thân công lực liền mất hết, ngươi sao lại hỏi về điều này?"

Long Nhất cười khổ nói: Cũng là do lão bà tốt của lão đêm nữ nhân của ta cải tạo thành thuần âm chi thể, điều này khong phải là có chủ tâm muốn mạng người sao?"

"Tiểu tử ngươi nói lung tung gì thế, ta một thâm một mình lấy đâu ra lão bà tốt chứ" Mộ Dung Bác trừng mắt nói

"Bây giờ không có không có nghĩa là trước kia không có, thần thánh tế tự Chu Địch cùng Khải Lâm không phải là lão bà tốt của lão sao?" Long Nhất hừ lên một tiếng nói, với Chu Địch hắn vẫn còn óan khí không thôi

"Họ? ta luôn chỉ coi họ là những tiểu muội tốt thôi. Nói dối tiểu tử ngươi làm gì, mà sao các ngươi nói các nàng khiến cho nữ nhẩn của người biến thành thuần âm chi thể?" Mộ Dung Bác đứng lên trầm tư nói

"Ta chẳng quản họ là gì với lão, lão có cách nào giúp ta không?" Long Nhất ngồi phịch xuống ghế. Lấy một miến thịt thỏ nướng đưa vào miệng

"ta có biện pháp gì ấy hả? Đơi nữ nhân của người đạt thành cảnh giới pháp thần là được, từ tư đợi đi" Mộ Dung Bác từ hồ có chút cảm giác hả hê

Long Nhất nhìn xéo Mộ Dung Bác một cái, đột nhiên cười gian giảo nói: "Lão không muốn thấy tình muội muội của lão sao?"

"Tiêu tử thối đáng chết, còn nói hươu nói vượn nữa thì sau này đừng có nói gì nữa" Mộ Dung Bác trong tay kim quang chợt lóe, đồng thời ngồi xuống bên Long Nhất, râu ria dựng đứng, mắt trợn trừng tức giận nhìn hắn

"Được rồi, không nói nữa" Long Nhất đứng lên, xung đột với Kiếm Thần là rất không không nên, mắt hắn nhìn Mộ Dung Bác một cái cười nói: "Ta thực không rõ, lão bà Chu Địch kia có với lão hẳn chẳng chênh bao nhiêu, vậy mà sao lại có thể giữ được nhan sắc như tuổi hai mươi vậy"

"Tiểu tử người không phải là muốn chiến nàng ta đấy chứ?" Mộ Dung Bác nghe vậy trừng mắt

"Cái gì? Ghen hả?" Long Nhất cười khì khì nói, không đựo Mộ Dung Bác trả lời liền nói tiếp: " Đừng khẩn trương, ta đói với lão bà này không có cảm tình gì, nếu không có bà ta thì Ti Bích của ta sẽ không biết thành như vậy. Hơn nữa tuổi tác của bà ta có thể làm nãi nãi của ta ấy chứ"

Mộ Dung Bác cười nói: "Người muốn chiến nàng ta không có ya kiến, tuổi tác không phải hỏi, chỉ cần đạt tới cảnh tới cảnh thái đại ma tầm sư, tuổi thọ sẽ gia tăng không ít, đạt tới cảnh giới pháp thần càng có thể thọ tới mấy trăm tuổi. Nghe nói trước kia có một vị pháp thần sống tới hơn 500 năm tuổi, đương nhiên nếu ngươi muốn sống nói, phải biết rằng quang minh giáo hoàng trước kia chín làm một trong những người theo đuổi Chu Địch"

"Bà ta có mị lực như vậy sao lại một lòng si tình với lão như thế, lão sao có thể không động tâm? Không phải là lão có vấn đề gì đấy chứ?" Long Nhất cười cười nhìn hạ thể lão nói

Mộ Dung Bác rùng mình, trong mắt toát ra một nỗi buồn vô cớ, thở dại nói: " Đã vượt qua biển cả thì sợ chi nước khó "

Thấy vẻ mặt Mộ Dung Bác sau khi nghe hắn nói, Long Nhất trong lòng khẳng định là lão ta rất yêu nữ nhân, sở dĩ chia biệt là do một nữ nhân khác. Long Nhất không nói tiếp nhìn Mộ Dung Bác tựa hộ như đang chìm trong hồi ức, vẻ mắt khi thì ngọt ngào, khi thì thốngkhổ, cuối cùng than nhẹ một tiếng,

Hồi lâu, Mộ Dung Bác mới khôi phuc lại tinh thần, đứng dậy nói: "Nhóc con, chúng ta so mấy chiêu nào"

hôm nay, Long Nhất mặt ỉu xìu lấy khi ra khỏi Cấm thiên giam ngục"

Thời gian trôi nhanh như phi mã, Long Nhất mỗi ngày đếu tới binh doanh, Tây Môn Phủ, Cấm

Thiên ngục, đương nhiên là cũng ghé qua Ỷ Hương lâu nghe ngóng chút tin tức tình báo. Trong lúc này Bạch Đường Vũ cùng Lãnh U U trở lên quen thuộc, ba người phụ nẽ có cảm tình tốt đương nhiên Long Nhất thấy vậy rất vui

Mười ngày trôi qua, khi Long Nhất đang trêu chọc tam nữ sau khi từ binh doanh trở về, đột nhiên có thị vệ thống báo là phái đoàn Nạp Lan Như Nguyệt đã tiến tới ngoài Đằng Long Thành, Tây Môn Nộ mệnh cho Long Nhất đi nghênh đón

"Nạp Lan Như Nguyệt, cuồi cùng ngươi cũng tới rồi" Long Nhất trong lòng thầm nói, hắn tin rằng khi phái đoàn của Ngạo Nguyệt đế quốc tới thì chắc chắn lúc đó Long Chiến chắc chắn làm cùng với Nạp Lan đế quốc chính thức hợp ước đến lúc đó toàn Thương Lan Đại Lục chiến tranh đã tới

Long Nhất đổi mặc một bộ quan phục, mang theo Man Ngưu cùng Lệ Thanh đi tới nghênh đón. Lúc này, hoàng đế Long Chiến sớm đã phái đội nghi lễ, Long Nhất chỉ cần phụ trách tiếp Nạp Lan Như Nguyệt tạị dịch quán hoàng tộc của Đằng Long thành

Đi tới cửa nam thành, một đội thành về đã phong tỏa nơi này, thấy Long Nhất tới liền thi lễ

Long Nhất bước lên trên lầu thành, hình xa xa thấy một đội nhân mã không nhanh không chậm đang tiến đến, có mấy lá cờ đang giương lên trời, mặt trước là mầu xanh dương, trê đó có thêu hai chữ Nạp Lan lới như rồng bay phượng múa. Mặt sau có quốc huy hiệu và tổ vật của Nạp Lan đế quốc hoàng tộc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio