Phong Lưu Pháp Sư

chương 362: tam đầu ma long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Len lén mặc quần áo vào rồi bước xuống giường,lấy chăn đắp lên cho Nạp Lan Như Nguyệt đang ngủ say,tiếp đó rời khỏi trường bồng.

"Lão bất ử, lại nhìn lén à?" Long Nhất ác tâm hỏi.

"khặc khặc, tính ra ta cũng đã xem được một lúc,hai đống thịt sáng bóng đó thì có gì để nhìn, còn không thuận nhãn như khô lâu của ngươi." Hắc ảnh âm u cười nói.

"Ngươi đúng là quái vật không phải người, có khi nào ngươi là "bối bối"?" Long Nhất cười hắc hắc hỏi.

"Bối bối là cái gì?" Hắc ảnh hiểu kì dùng âm thanh như ngói vỡ của hắn hỏi.

"Bối bối chính là nam nhân cùng nam nhân làm cái…." Long Nhất quái dị cười nói, tựa hồ nhận định lão gia hỏa trong nội thể đúng là đã qua thời sung mãn, nếu như đối với chuyện nam nữ không có chút hứng thú nào có lẽ hắn đã quá già, nghĩ đến việc đó thì cũng hữu tâm vô lực.

"Nam nhân cùng nam nhân? Chắc cũng có nữ nhân…. Nói nhãm ít thôi, ngươi thật ra có muốn đề thăng thực lực đám khô lâu của ngươi không?" Hắc ảnh nói được một nửa, bỗng có chút không tự nhiên liền chuyển đề tài.

"Đương nhiên muốn, ngươi nói xem ta phải làm sao đây." Long Nhất gấp gáp đáp, phía trước có Tam Đầu Ma Long a, lúc này thực lực của Long Nhị tăng cường thì thêm một phần thì thêm một phần hi vọng a.

Nhờ hắc ảnh chỉ điểm, Long Nhất thi phóng kết giới cách ly với bên ngoài, tiếp đó triệu hoán 18 cổ siêu cấp khô lâu ra.

"18 cỗ siêu cấp khô lâu của ngươi trừ tên có Tử Thần Liêm Đạo thì 17 cỗ còn lại không có không gian rộng rãi để phát triển, không bằng đem bọn chúng cùng Hắc Ám Tinh Phách toàn bộ dung hợp vào một cỗ,tuyệt đối trăm điều lợi mà không có điều hại." Hắc ảnh nói.

Đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu dung hợp thành một? Long Nhất hơi do dự một chút, 18 cỗ siêu cấp khô lâu này theo hắn đã lâu, mặc dù trừ Long Nhị thì những tên khác không có một chút ý thức nào nhưng trong một lúc bảo hắn bỏ hết thì có chút không nỡ.

Cảm giác được tâm tình của Long Nhất, hắc ảnh không tự chủ được cười lên, giải thích "Những tên khác chẳng có một chút ý thức nào, lại nói bọn chút không có tiêu thất, chỉ là dung hợp hình thành một thể mà thôi."

Long Nhất gật gật đầu, lão gia hỏa này nói cũng có đạo lí, bọn chúng bất quá chỉ biến thành một bộ phận trên thân thể Long Nhị thôi, nghĩ thông thì Long Nhất không còn do dự, đồng ý đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu dung hợp.

"Bây giờ ta dạy ngươi phương pháp ngưng luyện hắc ám, phép thuật này tịnh không khó khăn, bằng vào hắc ám ma lực trong cơ thể ngươi chỉ cần không phân tâm thì hoàn toàn có thể thành công dễ dàng." Hắc ảnh vừa nói, Long Nhất cảm giác đầu óc bành trướng, một tia tin tức liên tục không ngừng từ từ tiến vào, nguyên lai hắc ảnh này thông qua tinh thần lực trực tiếp đem phương pháp tu luyện ép vào trong kí ức của Long Nhất, sau khi truyền xong thì hắc ảnh vô thanh vô tức biến mất.

Long Nhất dò lại pháp thuật hắc ảnh truyền cho hắn, đột nhiên mở to hai mắt, hai đạo ánh sáng âm u quỷ dị lưu chuyển. Long Nhất lầm bầm niệm chú ngữ, hai tay vương ra, 18 cỗ siêu cấp khô lâu bắt đầu lấy Long Nhị làm trung tâm mà di chuyển, tốc độ ngày càng nhanh, một lúc sau nhìn không rõ được nữa.

Lúc này, Hắc Linh Tinh Phách trong không gian giới chỉ của Long Nhất bay ra,một đạo hắc khí từ ngón tay dung nhập vào trong Hắc Linh Tinh Phác. Hắc Linh Tinh Phách này trực tiếp dừng lại phía trên đầu của Long Nhị, một màn hắc khí mỏng từ phía trong tỏa ra, lúc đó 17 cỗ siêu cấp khô lâu vẫn còn quay tròn.

Một cách từ từ, hắc vụ ngày càng đậm, đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu bao trùm lại, hình thành một cơn lốc hắc sắc cực lớn, mà Hắc Linh Tinh Phách đang lơ lửng trên không trung bắt đầu từ từ co nhỏ lại, cho đến lúc biến mất không thấy được nữa.

Long Nhất toàn thân cũng bị hắc vụ bao phủ, chú ngữ khó hiểu đã được niệm một đoạn thời gian, hai tay vẫn liên tục xuất ra nhiều đạo hắc khí.

Đại khái đã được hai thời thần, chú ngữ từ miệng Long Nhất từ từ thu hồi, cuối cùng cũng dừng lại, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào cơn lốc hắc sắc đang xoay chuyển.

Lúc này bầu trời màu đen phía ngoài kết giới đã biến thành màu xam xám miễn cưỡng có thể nhìn được mọi vật, nếu như ngẩng đầu nhìn lên trên cũng có thể thấy ảnh mờ của mặt trời.

Nạp Lan Như Nguyệt tĩnh lại không thấy Long Nhất, gấp gáp mặc y phục chạy ra ngoài tìm, trải qua sự triền miên tối qua, nàng không muốn rời Long Nhất một khắc nào nữa.

Vừa mới bước ra, cũng đúng lúc Vô Song bước ra khỏi trường bồng, hai nữ nhân đối mặt, hai khuôn mặt xinh đẹp đều đỏ lên, đều tự cảm giác như phạm lỗi.

"Long Nhất đâu? Vẫn còn chưa dậy à?" Vô Song định thần, nhẹ nhàng hỏi.

Đề cập đến Long Nhất, Nạp Lan Như Nguyệt cũng hồi thần, nhìn khắp bốn phía nói "Ta vừa dậy…vừa dậy đã không thấy chàng, cũng không biết chàng chạy đi đâu rồi."

Vô Song nhướng đôi mày đẹp, ngưng thần dùng tinh thần lực cảm giác một lúc, phát giác không xa có ma pháp kết giới ba động truyền lại, liền nắp tay Nạp Lan Như Nguyệt phi thân tới.

Long Nhất bố hạ là hắc ám kết giới, trong không gian tử vong này thì mờ mờ ảo ảo, mà chỗ Long Nhất bố hạ kết giới cũng thành một màn hắc phiến như sự âm u phía ngoài, không cẩn thận tra xét hoàn toàn không thể phát hiện ra.

"Hắn ở phía trong, có lẽ có chuyện gì đó, chúng ta đợi hắn ngoài này đi." Vô Song nói,trong đôi mắt long lanh thoáng qua một tia lo lắng.

Mà lúc này cơn lốc hắc sắc trong kết giới cũng bắt đầu từ từ dừng chuyển động, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành một cái lồng hắc vụ nồng đậm, bên trong hiện ra hai thân ảnh mờ ảo, có thể thấy mờ mờ một thân ảnh cao hơn Long Nhất một cái đầu, tay cầm Huyết Liêm Đao, chính là sự Long Nhị sau khi dung hợp 17 cỗ siêu cấp khô lâu cùng Hắc Linh tinh phách.

Đợi khi hắc vụ hoàn toàn tan đi, Long Nhị cũng đã hiển lộ nguyên hình, làm Long Nhất cực kỳ, cực kỳ kinh hãi.

Trước đó Long Nhị cùng hắn cũng cao ngang nhau,bỗng nhiên giờ cao hơn một cái đầu, khôi giáp ẩn ước màu đen bằng xương giờ đã hoàn toàn thành hình, có những đường hoa văn trên xương cực kỳ rõ ràng, kì quái nhất là sau lưng của long Nhị lại xuất hiện 8 cái gai vừa thô vừa đen, trái 4 phải 4. Trên cái khô lâu trọc lốc lúc trước đã hình thành một cái mũ trụ bằng xương rất dày,hốc mắt luôn trống rỗng thỉnh thoảng chớp lên ánh sáng đỏ.

Tử Thần Liêm Đao trong tay Long Nhị càng thêm to lớn, cũng hiện ra hoa văn,phía cuối Liêm Đao màu đỏ sắc bén phát tán từng vầng sáng quái dị, Long Nhất không hề hoài nghi chuyện Tử Thần Liêm Đao này có thể nhẹ nhàng vuốt qua là có thể cắt xuyên cổ họng địch nhân.Thậm chí càng làm Long Nhất hưng phấn là Long Nhị lại phát tán ra hắc ám khí tức mạnh mẽ, so với trước kia đúng là một trời một đất. Lúc này Long Nhất bỗng lạnh người, hắn nghĩ nếu như Long Nhị quả thực phản bội, hắn tuyệt vô pháp khống chế.

"Đại ca." Chính tại lúc này, Long Nhị dùng ý niệm truyền đi ý nghĩ của hắn.

"Long Nhị, ngươi hiện tại cảm thấy như thế nào?" Long Nhất hồi thần hỏi, ván đã đóng thuyền, còn có thể làm gì đây?

"Cảm giác? Nơi này tử khí rất nặng, rất thoải mái." Long Nhị hồi đáp.

"Long Nhị, ta là lão đại của ngươi, sau này mọi chuyện ngươi phải nghe ta, lão đại nói gì ngươi phải làm cái đó, có minh bạch không?" Long Nhất thở nhẹ một hơi nói với Long Nhị, trong lòng vừa mừng vừa sợ.

"Lão Đại….Long Nhị chuyện gì cũng nghe Lão đại, lão đại bảo ta làm gì ta sẽ làm cái đó." Long Nhị như bị thôi miên tự nhắc lại.

Long Nhất rùng mình một cái, nhãn châu xoay tròn, có khi nào ý thức của Logn Nhị chỉ như tờ giấy trắng, chính mình vẽ cái gì là ra cái đó? Vừa nghĩ đến đó, Long Nhất lại hướng Long Nhị quán thâu một tia tư tưởng cực kỳ có lợi cho hắn, cực kì trọng yếu chính là hắn nói gì cũng nghe là làm theo,không được có dị nghị.

Mọi chuyện đều đại công cáo thành,Long Nhất nghĩ Long Nhị sau khi dung hợp thì có thể phát huy uy lực cực lớn, liền phẩy tay thu kết giới lại, lúc này phát hiện phía ngoài Vô Song, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Man Ngưu chình là đang đợi hắn.

"Phu Quân,cuối cùng chàng cũng ra." Nạp Lan Như Nguyệt mừng rỡ hướng Long Nhất ào tới, chạy được nữa đường, một cỗ khô lâu cao lớn quỷ dị bỗng đứng ra chắn trước mặt Long Nhất, hai khuông mắt đen trống rỗng phát ra ánh sáng đỏ làm người khác đứng tim.

"A…" Nạp Lan Như Nguyệt thất kinh, liền ý thức gọi ra một cái Thánh Quang Thuật đánh tới.

Chùm sáng nhu hòa bao trùm Long Nhị lại, lại không thấy Long Nhị có phản ứng gì,chỉ thấy hắc quang trên thân thể hắn lóe lên,thánh quang màu sữa đó liền tiêu tán vô ảnh vô tung.

"Long Nhị, không được vô lễ, sau này ngươi phải nhờ, ba người này là những ngươi rất quan trọng với Lão Đại, đối với bọn họ phải giống đối với ta, có hiểu không?" Long Nhất gõ nhẹ đầu Long Nhị dạy dỗ.

Long Nhị gật gật đầu hai cái, sau đó tự giác đi phía sau lưng Long Nhất, cùng lúc đó dùng ý niệm hướng 3 người Vô Song chào hỏi, làm cho bọn họ đều kinh ngạc.

"Long Nhất, hắn thật sự là có ý thức, nhưng hắn có khả năng suy luận không?" Vô Song kinh ngạc hỏi, có ý thức không đại biểu cho có tư duy,nhưng lúc này Long Nhị tựa hồ cũng có một ít năng lực tư duy, tuy nhiên vẫn chỉ ngang với trình độ của trẻ con 3-4 tuổi.

"Không tệ, ta dùng Hắc Linh Tinh Phách cùng 17 cỗ siêu cấp khô lâu khác cùng một loại hắc ám ngưng luyện thuật đặc biết đem bọn chúng dung hợp lại thành một, đã tạo ra Long Nhị như bây giờ." Long Nhất có chút đắc ý nói.

"Nhưng khô lâu làm sao có thể có tư duy?" Nạp Lan Như Nguyệt vẫn không cảm thấy tin tưởng.

"Phàm mọi chuyện đều có khả năng, Long Nhị, đi, dùng công kích mạnh nhất của ngươi cho chúng ta xem nào." Long Nhất nhe răng cười nói.

"Không thể, nơi này quá gần lãnh địa của Tam Đầu Ma Long, phái sau lại là lãnh địa của dị giới phi ưng, công kích của Long Nhị không nghi ngờ gì cũng mạnh như cấm chú, vạn nhất kinh động đến hai bên thì làm sao xử lý?" Vô Song gấp gáp ngăn lại.

Long Nhất vỗ vỗ đầu, bảo Long Nhị dừng lại, xem ra tại vì hắn quá đắc ý,nếu như công kích có uy lực còn cao hơn cấm chú của Long Nhị xuất ra, trăm phần hết trăm là sẽ kinh động đến Tam Đầu Ma Longg cùng với dị giới phi ưng đang ở không xa, lúc đó hai mặt thụ địch, Long Nhị có lợi hại thì cũng chịu thua.

…………….

Sau khi bàn luận, 4 người 3 thú 1 khô lâu toàn bộ hợp sức tiến vào lãnh địa của Tam Đầu Ma Long. Nguyên lai muốn theo phía bên hông mà tiến tới, nhưng tiến được không lâu 4 người phát hiện phía trước có một sơn cốc nhỏ, trong sơn cốc nhỏ có nhiều thực vật màu đen nằm rải rác, trên mặt đất có chất một lớp dày tàn chi,xương gãy,càng làm cả sơn cốc có một vẻ âm trầm.

Bởi vì tầm nhìn có hạn, 4 người Long Nhất không thể nhìn được xa, nhưng cũng biết sơn cốc nhỏ này nhất định không phải bỏ hoang, có lẽ vừa tiến vào Tam Đầu Ma Long sẽ phát hiện sự tồn tại của bọn họ, dựa vào phản ứng của Thụ Yêu Vương thì có thể đoán ra khả năng cảm giác khủng bố của Tam Đầu Ma Long.

"Nên tiến vào không?" Vô Song hỏi, nàng ý thức được,nàng chỉ có thể theo chú ý của Long Nhất, phàm quyết định gì cũng đều nghe lời hắn, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Man Ngưu thì không cần phải nói.

"Chúng ta còn có thể lùi sao? Tiến vào, dùng chết cũng phài đánh một trận." Long Nhất nhún nhún vai, bộ dáng thoải mái, nhưng không ai biết được trong lòng hắn cũng bắt đầu khẩn trương rút gân rồi.

Bốn người nhìn nhau gật đầu, chậm chạp tiến vào trong sơn cốc âm thầm như địa ngục. Đi được một đoạn đường, không ngờ rằng tiếng gầm của Tam Đầu Ma Long lại không vang len, thâm chí không cảm thấy chút giao động nào, trừ sinh mệnh dao động trên 4 người 3 thú thì chỉ còn một màng tử khí trầm trọng.

Mặc dù Tam Đầu Ma Long vẫn không hiện thân nhưng 4 người đều không dám thư giản, thần kinh ngược lại càng thêm khẩn trương căng thẳng, càng tiến vào sâu thì càng không dám kinh thường.

"Tam Đầu Ma Long! Mọi người cẩn thận." Lúc này, Long Nhất đột nhiên kinh hô một tiếng, hắn đã thấy phía trước một hắc ảnh to lớn đang chắn trên đường đi. Mọi người đề lập tức tiến vào trạng thái chiến đâu, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt cùng bắt đầu niệm chú ngữ.

"Dừng lại, dừng, có điều không ổn, Tam Đầu Ma Long này tại sao lại không tấn công?" Long Nhất giơ tay ra hiệu dừng, nhìn phía trước có một gia hỏa như tường thành nằm ngang trong sơn cốc, ba cái đầu cực lớn đặt ở một bên, 6 con mắt toàn bộ đều nhắm lại.

"Hắn đang ngủ." Lúc này, ý niệm của Long Nhị truyền tới.

Ngủ? Trời cũng giúp ta, Long Nhất hưng phấn lên, hy vọng có thể vô thanh vô tức xuyên qua tử vong không gian này.

"Nó đang ngủ phải không? Không bằng chúng ta len lén đi qua." Nạp Lan Như Nguyệt nhỏ giọng nói.

"Đúng là ý này, chúng ta nương theo thân thể nó mà bay qua." Long Nhất cười nói.

Long Nhất tay phải giữ man Ngưu, tay trái giữ Long Nhị, cùng hai nữ nhân đồng thời phi hành, trong không gian hóa thành một đao hư ảnh đến phía trên Tam Đầu Ma Long mà bay qua.

Chỉ là, 4 người vừa bay đến phía trên Tam Đầu Ma Long, thì phát hiện đụng phải một bước tường khí không nhìn bắng mắt được, làm 4 người đang phi hành dội ngược lại.

Nhưng lúc này, Tam Đầu Ma Long lại mở mắt ra, chỉ mở mắt ở cái đầu chính giữa, còn 2 đầu hai bên vẫn mặc nhiên nhắm mắt.

"Hống…." Tam Đầu Ma Long phát hiện có người nhân lúc nó hấp thu năng lượng hắc ám lại xông vào, tự nhiên giận dữ, liền phát ra một tiếng hống kinh thiên.

Tiếng hống giận dữ này mang theo áp bức cường đại, không ngờ bức 4 người liên tục lùi về sau.

Lúc này, cái miệng lớn của Tam Đầu Ma Long mở ra, một cổ Tử Vong Long Tức bao trùm trời đất, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa hướng chỗ nhóm Long Nhất tụ tập phóng tới, tốc độ cực nhanh, Long Nhất nhanh chóng sử dụng Băng Hoàn Chi Bích, mà Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt cũng tương tự thi triển các phòng ngự ma pháp phong ấn trong trang sức.

"Oanh" một tiếng, tất cả các phòng ngự ma pháp đều vỡ nát,cực kì khó khăn mới cản được một cổ Tử Vong Long Tức mà tam đầu ma long tùy tiện phóng ra, 4 người sắc mặt trắng bệch, phái biết rằng Băng Hoàn Chi Bích là thần cấp phòng ngự ma pháp, có thể phản xạ cấm chú cùng những ma pháp cấp thấp hơn, huống chi Vô Song còn thi phóng các thần cấp phòng ngự của nàng phong ấn trong các trang sức, lại còn thêm vào những bảo bối của Nạp Lan Như Nguyệt không tiếc mà thi phóng, mà lúc này chỉ trụ được một cổ Tử Vong Long Tức của Tam Đầu Ma Long, làm cho 4 người bọn họ thật không biết nói gì nữa, lại chỉ mới có 1 đầu tỉnh dậy, nếu cả 3 đầu toàn bộ tỉnh lại thì bọn họ tự sát còn thoải mái hơn.

Thấy 4 người Long Nhất không ngờ có thể trụ đượcTử Vong Long Tức của mình, Tam Đầu Ma Long không thể không giận dữ, lại tiếp tục phóng ra 3 cổ Tử Vong Long Tức liên tiếp.

Long Nhất huyết khí sôi lên, nghiến răng cắn môi, công lực toàn thân điên cuồng vận chuyển, hai chân như thiểm điện xông thẳng tới trước. Mà Long Nhị còn nhanh hơn Long Nhất một bậc, cả người hắn như hóa thành một phiến ảnh ảo, Tử Thần Liêm Đao vung ra tạo thành vô số đạo hồng mang gạt tới một đạo Long Tức.

"Oanh" một tiếng lớn, Long Nhị không ngờ thành công phá tan một đạo Tử Vong Long Tức, lại múa Tử Thần Liêm Đao nghênh đón đạo thứ hai, nhưng cũng có chút lực bất tòng tâm phải lùi về một bước, xảo hợp lúc này Long Nhất cũng vừa xông tới, công lực toàn thân đều tập trung một chỗ, đồng tâm hợp lực hạ được đạo thứ hai, nhưng đạo thứ ba nhanh chóng ép tới, Long Nhất lực cũ vừa tản, lực mới khó xuất ra, cùng Long Nhị toàn lực cũng khó chống được đạo Tử Vong Long Tức thứ ba.

"Lão Đại, Lão Ngưu ta đến giúp người." Man Ngưu cuồng bao hống lên một tiếng tận trời, cũng cảm thấy chiến ý điên cuồng từ Lục Ngọc Tài Quyết.

Lục Ngọc Tài Quyết so với lúc trước thì lại mạnh hơn gấp chục lần, phát ra một luồng ảo ảnh hướng đến đạo Tử Vong Long Tức thứ 3, oanh một tiếng, hợp sức ba người cũng đem đạo Tử Vong Long Tức thứ 3 đánh cho tiêu biến.

Chỉ là không đợi 3 người Long Nhất thở được một hơi, đã thấy hắc ảnh trong mắt phóng lớn, tiếp đó huyết vụ bắn ra trên đống khô lâu, toàn thân như bị đánh tan ra.

Man Ngưu động đậy hai cái, sau đó liền hôn mê. Long Nhất ngược lại không bị hôn mê, nhưng thật sự không còn sức động một ngón tay nữa,xương cốt toàn thân trên dưới đều như đã gẫy nát, cơ nhục bởi vì chấn động mà đau đớn không thôi. Long Nhị cầm Tử Thần Liêm Đao vẫn đứng vững,nhưng hiển nhiên không còn lực chiến đấu.

Lúc này, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đầy cừu hận bắt đầu thi phóng ma pháp công kích. Chỉ là thực lực không phải nhờ thù hận mà tăng cường, Tam Đầu Ma Long không thèm tránh né, cấm chú mà Vô Song vôi vàng phóng ra đối với nó tựa hồ chỉ là gãi ngứa.

Năng lực phòng ngự ma pháp như thế,làm tia tự tin cuối cùng của Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đều tan biến, bọn họ không tiếp tục công kích, chỉ chạy đến bên cạnh Long Nhất mỗi người nắm một tay, nước mắt rơi xuống, không thể cùng chàng đồng sinh, nhưng có thể cùng chàng đồng tử.

"Tam Đầu Ma Long đáng chết này." Long Nhất hung hắn chửi mắng, lúc này hắn lại cảm giác được tâm tình nóng nảy của 3 con thần thú trong hắc ám thứ nguyên không gian,chúng chỉ muốn nhắm phía Tam Đầu Ma Long mà phóng ra,nhưng hắn đem 3 con thần thú thu vào. Long Nhất tịnh không chấp nhận, đem bọn chúng thả ra cùng chính là tống tử, không bằng để chúng lưu lại phía trong, có lẽ có cơ duyên thì may ra lại thấy được mặt trời.

Đợi đã….Rồng? Trong đầu Long Nhất linh quang lóe lên, không chủ ý nhìn về phía vòng đeo tay hình rồng ở cổ tay mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio