"Tru thần tiễn! Dừng tay cho lão tử." Một tiếng hét kinh thiên bạo thạch truyền đến khiến cho khí thế của nữ tinh linh nọ bị kìm hãm, ba kim tiễn màu vàng trong tay không có bắn ra.
Giữa không trung xuất hiện một bóng người nhanh chóng xoay tròn nhằm hướng Điệp huyết kim chuẩn phóng tới.
Oanh một tiếng trấn động không khí, bóng người bị bắn trở lại, lảo đảo trên không nhiều vòng, khó khăn lắm mới dừng lại được. Còn Điệp huyết kim chuẩn nọ cũng thống khổ kêu lên một tiếng, bị đánh bay ra vài thước. Ba người ở dưới đưa mắt nhìn nhau, người đó cũng thật ngu ngốc a, lại dám cùng SSS siêu cấp ma thú Điệp huyết kim chuẩn cứng đối cứng.
"Thân thể con chim này thật cứng, thiếu chút nữa đánh cho bổn thiếu gia mất một miếng." Long Nhất đứng tại không trung than phiền, không để con chim to này vào mắt một chút nào.
Nghe được giọng nói vô lại quen thuộc của Long Nhất, thân thể mềm mại của nữ tinh linh không khỏi rung động nhẹ, đôi mắt xinh đẹp trong suốt ánh lên sự mừng rỡ nhưng cũng có sự phức tạp của tình cảm.
Lúc này ba thần thú đều chuyển hóa sang trạng thái công kích, hơi thở của thần thú khiến trong tiềm thức của Điệp huyết kim chuẩn cảm thấy sợ hãi. Nó đứng giữa không trung cẩn thận mở to hai mắt nhìn, không dám mạo hiểm tấn công nhưng cũng không cam lòng bỏ nơi này đi.
"Hừ, không bỏ chạy cũng tốt, đỡ cho thiếu gia hao phí khí lực truy đuổi. Ta quyết định tối nay sẽ ăn một bữa tiệc thịt chim thật lớn." Long Nhất hùng hổ tiến lên, kiêu ngạo nói. Hắn kiêu ngạo bởi vì hắn có khả năng. Nếu chỉ dựa vào một mình hắn thì hắn có lẽ cũng không có biện pháp đối phó với con chim to này, nhưng bây giờ là quần ẩu. Ba thần thú, lại có hắn cùng Vô Song nữa, mà Vô Song lại có bảo bối như ý băng tằm, mặc dù uy lực ở chỗ này không bằng băng nguyên, nhưng thế nào đi nữa thì đó cũng là một SSS siêu cấp ma thú.
"Lão đại, để lão ngưu ta lên trước." Man Ngưu huy vũ lục ngọc tài quyết, đột nhiên biến hóa. Lục ngọc tài quyết trong tay giống như kim cô bổng của Tôn Ngộ Không, hư ảnh như tăng lên gấp trăm lần, lấy khí thế cuồng bạo chống lại khí thế cuồng bạo.
Long Nhất cũng ra mệnh lệnh bằng ý niệm, ba thần thú cơ hồ đồng thời phát động công kích. Hỏa kỳ lân phun ra thánh diễm tại không trung, thiêu cháy phương viên trong vòn trăm thước, xem ra nó muốn nướng chín Điệp huyết kim chuẩn tại chỗ. Còn Cuồng Lôi thú thì phóng ra một trận mưa sét đánh tới, mang theo nhiều điểm kim quang. Thể chất thần thú hiển nhiên đã hình thành.
Tiểu lão hổ Tiểu tam thực lực mặc dù tăng tiến không ít, nhưng so với Cuồng Lôi thú cùng Hỏa kỳ lân thì vẫn có sự chênh lệch lớn, nhưng khí thế trên người nó thì khí thế của Cuồng Lôi thú cùng Hỏa kỳ lân lại không bì kịp. Chỉ riêng ưu thế về loại uy áp sẵn có này cũng khiến cho Điệp huyết kim chuẩn hổ thẹn.
Điệp huyết kim chuẩn nọ cũng thật là lợi hại, tốc độ né tránh cực kỳ quỷ dị, thân hình lóe lên như u linh, né tránh được đa số công kích. Phòng ngự lực của nó cũng thật là kinh người, bị thánh hỏa đốt, lại bị thần lôi đánh trúng vài cái vậy mà tinh thần vẫn không sao.
"Lão đại không phải nói để con chim to này cho ta sao?" Man Ngưu có chút không phục chạy lại nói. Hiện tại hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không thể nhúng tay vào.
"Bảo ngươi đánh trận đầu, không phải phải ngươi đã đánh ra một côn rồi sao? Hơn nữa để ngươi đánh con chim này, nếu con chim to này chạy đi, trường côn trong tay ngươi có thể bay lên trời sao?" Long Nhất cười nói. Lực công kích của Man Ngưu rất lớn, tốc độ cũng không chậm nhưng nhược điểm trí mạng là hắn không thể bay lên. Kỳ thật chức nghiệp chiến sĩ sau khi đạt tới Kiếm thánh hay Kiếm thần đều có thể lợi dụng đấu khí trong cơ thể phóng xuất ra bên ngoài để bay lên, nhưng Man Ngưu thì lại không làm được.
Man Ngưu buồn bực lầm bầm hai câu, nhìn về phía ba người vừa mới được cứu. Hắn không nhìn nữ tinh linh nọ đến lần thứ hai. Không nói vấn đề thẩm mỹ của Man Ngưu, mà lúc này nữ tinh linh vết máu dính đầy người, bộ dạng dơ bẩn, đến ngay cả khiếu hóa tử cũng sẽ không nguyện ý liếc nhìn nàng.
"Lão đại, những tinh linh này như thế nào nhìn có chút quen thuộc." Man Ngưu đến gần Long Nhất nhẹ giọng nói.
Long Nhất cười cuời, hắn đã sớm nhận ra, cũng đoán được thân phận của nàng. Lúc đó thấy nữ tinh linh đó sử dụng Tru thần tiễn liền lưu tâm để ý quan sát. Phải biết rằng Tru thần tiễn là tuyệt kỹ chỉ có tinh linh hoàng tộc mới biết, muốn phát huy hết uy lực thì lực lực phải tương đương, nếu thực lực không tương đương mà tự tiện sử dụng sẽ tạo thành thương tổn đối với thân thể. Nhẹ thì trọng thương, mà nặng thì mất mạng. Nhưng tinh linh hoàng tộc ngoại trừ tinh linh nữ vương cùng công chúa Lộ Thiến Á, còn ai có thể học được tuyệt kỹ đó?
Long Nhất hơi nghiêng đầu, liền thấy nữ tinh linh né tránh ánh mắt mình.
"Đa tạ ơn cứu mạng, chẳng biết ân công cao tính đại danh là gì, ngày sau tất sẽ báo đáp." Vị hán tử kia trong lòng chấn kinh, lấy lại tinh tinh thần, ánh mắt nhìn Long Nhất tựa như nhìn một vị thần.
"Ta là Long Nhất, không cần khách khí, các ngươi là bằng hữu của ta, chỉ là thuận tiện thì cứu các ngươi mà thôi." Long Nhất cười cười, ánh mắt nhìn trên người nữ tinh linh, tiếp theo nói: "Ny Tạp, đã lâu không thấy, ngươi không ở tinh linh rừng rậm làm chức đội trưởng đội hộ vệ của ngươi mà lại đến đây làm gì."
Ánh mắt Ny Tạp chợt lóe lên, đột nhiên không biết đối mặt với Long Nhất như thế nào, nàng ngang ngạnh nói: "Không phải chuyện của ngươi, ta thích thế."
Long Nhất nhún nhú vai, tự than thở. Hảo tâm lại không được đối đãi tốt, nha đầu đầu kia không biết sao lại thế này. Lúc đầu thì đối với hắn rất tốt, đột nhiên không biết tại sao trong bụng lại tích đầy oán khí đối với hắn. Nghĩ tới nghĩ lui ngoại trừ lúc ấy tại tinh linh rừng rậm nhìn thấy đôi mông nàng ở trong hồ thi cũng không có gì quá đáng cả.
A Nặc nhìn Long Nhất rồi lại nhìn bộ dạng của Ny Tạp, tưởng rằng Long Nhất đã làm gì đó đối với Ny Tạp. Mặc dù hắn đã cứu tính mạng mình, nhưng hắn cũng tuyệt đối không cho phép Long Nhất tổn thương Ny Tạp. Phải biết rằng Ny tạp là công chúa trong mạo hiểm đội của bọn họ. Bất quá A Nặc lại thấy sau lưng Long Nhất là Vô Song, Nạp Lan Như Nguyệt cùng hồ nữ Bối Toa thì tự cười mình. Ny Tạp rất đẹp, vẻ đẹp thuần mỹ của thiên nhiên, nhưng mà phía sau Long Nhất lại có ba nữ nhân sắc đẹp không kém Ny Tạp, hơn nữa nhìn qua thì các nàng hiển nhiên là nữ nhân của Long Nhất. Một nam nhân có đông nữ nhân xinh đẹp như thiên thần như vậy làm sao có thể là người đi làm chuyện xấu được.
Long Nhất quay đầu lại nhìn trận đấu kịch liệt nọ. Lúc này Điệp huyết kim chuẩn đã rơi xuống hạ phong, nhưng rõ ràng còn chưa có bại. Trông hình dáng tựa hồ đang tìm cơ hội để phá vòng vây, chỉ là ba thần thú nọ là những tên cực kỳ thông minh, làm sao có thể để Điệp huyết kim chuẩn chạy mất. Long Nhất cho dù không bảo, bọn chúng cũng tự mình biết không cần phải đánh sống đánh chết, tránh cho mất đi một đầu thần thú.
"Song nhi, nàng để bảo bối vào hỗ trợ cho bọn chúng." Long Nhất nói với Vô Song.
- - -
Vô Song gật đầu, ngọc thủ nhoáng lên, một tiểu trùng tử trong suốt xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, rồi hóa thành một đạo bạch quan nhằm không trung bay tới, đồng thời thân hình cũng nhanh chóng bành trướng cực đại.
"Nhìn tiểu trùng tử nhỏ bé đáng yêu như vậy, lại biến thành lớn như thế, trong lòng cũng không khỏi sợ hãi." Long Nhất nhìn cự hình Như ý băng tằm nói. Mặc dù Hỏa kỳ lân cùng Cuồng Lôi thú sau khi lớn cũng có vẻ hung hãn, nhưng dù sao cũng còn có thể chấp nhận được. Nhưng mà Như ý băng tằm đột nhiên biến lớn mấy chục thước thì chẳng phải mất đi cái đáng yêu sao.
"Bây giờ thì nó chưa quyến rũ, nhưng sẽ có một ngày nó phát triển phá kén thành bướm, nhất định trở thành băng điệp xinh đẹp." Vô Song khẽ cười nói.
"Băng điệp? Nói như vậy thì Như ý băng tằm bây giờ vẫn còn đang ở thời kỳ ấu trùng?" Long Nhất liền nói. Như ý băng tằm này sau khi tiến hóa sẽ trở thành SSS siêu cấp ma thú. Nếu bây giờ đang ở băng nguyên thì siêu cấp SSS Điệp huyết kim chuẩn tuyệt đối đấu không lại SSS siêu cấp Như ý băng tằm.
"Đúng rồi. Như ý băng tằm sau khi hóa thành Băng điệp thì nó chính thức trở thành thủy hệ thần thú." Vô Song nói, trong ánh mắt hiện lên một tia kỳ vọng mong chờ.
"Thần thú?" Long Nhất có chút kinh ngạc. Chẳng lẽ Băng điệp chính là thần thú của Thủy thần?
Lúc này Điệp huyết kim chuẩn kêu lên một tiếng thê lương, bị vô số như ý băng tằm ti từ giữa không trung kéo xuống. Nguyên lai là do vừa rồi Điệp huyết kim chuẩn bị khí thế sắc bén của Tiểu tam ép lui một chút, lập tức bị Hỏa kỳ lân cùng thánh diễm vây quanh, ngay sau đó lại bị Cuồng Lôi thú sử dụng lôi thần điện võng cuốn lấy chế trụ oanh tạc, khiến cho chỉ còn lại nửa cái mạng. Bây giờ lại bị hàn khí của Như ý băng tằm công tới, thân hình lập tức bị đình trệ, kết quả là bị Như ý băng tằm phun ra vô số sợi tơ chói chặt kéo xuống.
Điệp huyết kim chuẩn dài chừng bảy tám mươi thước, thân thể to lớn bị kéo xuống trông giống như một tòa núi nhỏ. Oanh một tiếng, xuất hiện một cái hố to trên mặt đất.
Long Nhất đắc ý hài lòng, cười lên hai tiếng hắc hắc. Đúng lúc này hắn nhìn thấy một luồng bạch quang trong nháy mắt tiến vào đầu Điệp huyết kim chuẩn, không khỏi hét lớn: "Song nhi, nàng hãy kêu bảo bối của nàng dừng tay."
Chỉ là Long Nhất vừa dứt lời, liền nghe Điệp huyết kim chuẩn thống khổ kêu to một tiếng, con ngươi màu vàng lập tức ảm đạm, đầu gục xuống trên mặt đất, không còn sức sống.
Một luồng bạch quang từ đỉnh đầu Điệp huyết kim chuẩn bắn ra, nằm trên bàn tay ngọc của Vô Song không nhúc nhích, bộ dạng thỏa mãn.
"Long Nhất, xin lỗi, ta … …" Vô Song hướng Long Nhất xin lỗi. Như ý băng tằm này vừa rồi đã nuốt toàn bộ tương não của Điệp huyết kim chuẩn vào bụng, có thể giữ lại mạng sống mới là chuyện lạ.
"Nhìn tốc độ của nó như vậy, vốn định đem con chim này thuần phục làm phương tiện giao thông công cộng, không ngờ lại chết đi như vậy. Đúng rồi, còn có ma hạch." Long Nhất liền bảo Man Ngưu lấy ma hạch của Điệp huyết kim chuẩn ra.
"Long Nhất, càng có thể để ma hạch của Điệp huyết kim chuẩn này cho ta?" Vô Song hỏi, giống như yêu cầu Long Nhất một thứ bình thường gì đó.
"Được thôi, nàng có thể lấy." Long Nhất gật đầu cười. Quan hệ giữa hắn và Vô Song đã không còn phân biệt của ngươi của ta. Cho dù Vô Song có yêu cầu lấy sao trên bầu trời, hắn cũng tìm cách vì nàng mà lấy xuống.
Vô Song tiếp nhận một viên kim quang từ tay Man Ngưu rồi ném ma hạch đó vào không gian giới chỉ. Ba huynh đệ con cọp tiểu tam cũng đã quay lại thi thể của Điệp huyết kim chuẩn để chuẩn bị nhận một bữa tiệc lớn.
Lúc này Ny Tạp cũng đã khôi phục lại một chút khí lực, cố gắng đứng lên, cắn răng không nói tiếng nào, lảo đảo đi về phía xa.
"Ny Tạp, ngươi đi đâu đấy? A Nặc cùng A Nhĩ Pháp thấy Ny Tạp đi như thế cũng đứng lên."
Ny Tạp không có trả lời, chỉ từng bước từng bước tiến lên.
"Ngươi đứng lại đó cho ta." Một thanh âm lạnh băng từ phía sau truyền đến. Cả người Ny Tạp chấn động, dừng lại.