Đồng tử Long Nhất co lại, Bắc Đường gia tộc với Long Thị nhất tộc đều cùng một phe cánh, Thần Phong quân đoàn lại là một trong quân đoàn tinh nhuệ nhất Cuồng Long đế quốc, mà địa thế Bạch Vân thành hiểm yếu, nếu như quân đội Nạp Lan đế quốc tấn công tốn thất ắt lớn, không cần nói cũng biết kết quả, Tây Môn gia tộc nếu muốn an toàn đoạt ngôi, quyền khống chế Bạch Vân thành này phải nằm trong tay.
Ở nơi đông đúc tấp nập này, trời dần dần tối, trăng sáng rực phía chân trời, ánh sáng bàng bạc chiếu xuống, thấy cả Bạch Vân thành trở nên rực rỡ, chính vì nhưng ngọn ma pháp đăng bảy màu mê ly kia, cuộc sống phóng đãng xa hoa về đêm bắt đầu.
Cơm nước đều do trưởng quỹ của Phượng Hoàng lữ điếm an bài, sơn hào hải vị thứ gì cũng có, có thể thấy Phượng Hoàng gia chủ rất chiếu cố Long Nhất.
Nhớ tới Phượng Hoành gia chủ, Long Nhất liền nhớ tới thân thể tuyệt mỹ của bà ta, lần trước đã vô tình nhìn thấy, thân thể ngạo nhân trong làn hơi nước mơ hồ thoắt ẩn thoắt hiện thoáng lên trong đầu Long Nhất. Quan hệ của hai người cũng vì thế mà có chút mập mờ, mặc dù không đúng với luân thường đạo lý, cảm giác cấm kỵ đó luôn làm cho người ta hưng phấn, cũng như quan hệ với Tinh Linh nữ vương.
Đợi đến khi cơm no rượu say, Long Nhất có hứng đến địa điểm ven Bạch Vân hồ thăm thú, nơi này sự có mặt của nữ nhân thật không hợp, liền bảo các nàng tự thân đi dạo, muốn tự mình đi trước.
"Phu quân, thiếp nói với chàng này, nữ nhân nơi đây chàng có thể sờ ngắm nhưng tuyệt đối không thể làm thật" Phong Linh lo lắng nói, Long Nhất có Ti Bích, U U tuyệt sắc mỹ nhân bên cạnh cũng được, dù sao cũng đều là mỹ nữ, nhưng những nữ nhân nơi đây lại không ai vừa mắt nàng.
Long Nhất cười hắc hắc. Trừng mắt nhìn nàng ý bảo nàng yên tâm rồi liền rời khỏi lữ điếm, lúc này hắn vẫn như cũ dùng ma pha dịch dung, xem mặt thì chỉ như một nam nhân bình thường.
Bạch Vân hồ thật đúng là một hồ lớn trong Bạch Vân thành, đáy hồ có rất nhiều mạch nước tự nhiên, nước hồ như nước suối cho nên có vị ngọt mát, là địa danh nổi tiếng của Bạch Vân thành. Ven hồ cây liễu đua sắc, theo gió nhẹ bay như những cô gái, dáng điệu đẹp đẽ, hấp dẫn lữ khách thương nhân các nơi.
Đương nhiên, sự hấp dẫn của Bạch Vân hồ này không phải là cảnh quan mà là nói đến cảnh thuyền hoa chen chúc trên hồ, tự nhiên vẽ lên một khu đèn đỏ của Bạch Vân thành. Nghe nói nữ nhân nơi đây không biết ca múa, ai ai cũng như thủy tinh, khiến cho nam nhân nước dãi chảy ròng ròng, là một nơi tiêu hồn nổi tiếng nhất Thương Lan đại lục.
Long Nhất đi tới ven hồ, nơi đây quả thật náo nhiệt phi thường, ma pháp đăng trang trí trên hồ đẹp rực rỡ, quả nhiên là một địa phương thiên đường. Nhìn bên hồ thấy một hàng dài các loại thuyền bè, giản dị có mà xa hoa vô cùng cũng có, tiếng nói thanh tao vang bên tai không dứt. Thường thường có thể thấy một hoặc nhiều nam nhân một thân tửu khí như đằng vân giá vụ từ trong thuyền đi ra, không hổ là địa phương giải trí nổi tiếng nhất Thương Lan đại lục, làm cho Long Nhất được mở mang kiến thức một phen.
Những chiếc thuyền lớn họa lệ này khiến cho Long Nhất hoa mắt, hắn đương nhiên là muốn tới con thuyền có mỹ nữ danh tiếng nhất, vì vậy hắn đi đến bên một hàng quà, ném ra mấy ngân tệ cười hỏi: "Vị tiểu huynh này, có thể hỏi xem ven hồ nay thuyền nào là nổi tiếng nhất không?"
Thanh niên ăn mặc giản dị thu lấy ngân lượng, mặt cười như hoa, từ đầu năm nay, nhiều khách nhân từ đại đô đến tìm cô nương đối với đám tiểu nhị bọn họ rất khinh thường, hắn cười nói: "Vị khách quan này xem ra mới tới Bạch Vân thành lần đầu, ngài hỏi đúng người rồi, Bạch Vân hồ này có hơn mấy trăm thuyền, nhưng nổi tiếng nhất là Di Tình phảng và Hồng Tụ phảng. Chỉ là hai chiếc thuyền này không ở bên hồ, à , ngài có thấy chiếc thuyền lớn có hình đầu rồng ở giữa hồ không? Đó chính là Hồng Tụ phảng, Di Tình phảng hiện tai cũng không biết ở đâu".
"Cô nương của Hồng Tụ phảng có xinh đẹp không?" Long Nhất cười hắc hắc hỏi.
"Đó là tất nhiên, cô nương của Hồng Tụ phảng này khuôn mặt vóc người thật sự rất là đẹp, đặc biệt là Tinh Tinh cô nương, nàng là thần tiên trong thiên hạ" Chủ quán này vẻ mặt mong đợi, nước miếng chảy ròng ròng, đến khi hắn phục hồi tinh thần, đã thấy khách nhân nọ biến mất vô ảnh vô tung rồi, không khỏi dụi dụi mắt lẩm bẩm nói: "Gặp quỷ rồi sao? "
Long Nhất một thân sử dụng Càn Khôn Đại Na Di lên tới trước đầu Hồng Tụ phảng, giờ mới thấy con thuyền này quả thật lớn phi thường, có ba tầng, đầu rồng trước thuyền là dùng đăng quang kim sắc trang trí , tráng lệ vô cùng.
Lúc này trên đầu thuyền gió mát nhè nhẹ thổi, có mấy vị khách nhân đang ôm cô nương hi hi ha ha tán tỉnh, Long Nhất đi tới vẫn hồn nhiên không phát hiện ra.
Long Nhất trực tiếp đi vào bên trong thuyền, tầng thứ nhất là một đại sảnh cực lớn, bàn ghế trải đầy, chính giữa là một cái đài cao, mấy cô nương mỹ mạo như hoa đang ca hát thổi sáo, ở giữa còn có mấy nàng đang nhảy múa, thân thể mềm mại không xương mỗi động tác đều thập phần dụ hoặc. Mà đám người ngồi nghe trong đại sảnh hai mắt đang mở to, nhìn chằm chằm vào mấy bộ ngực cao vút với mấy cập đùi trắng nõn nuốt mà nước miếng.
Long Nhất đánh giá một phen, đám người này tam giáo cửu lưu đủ cả, nghề nào cũng có, phần lớn là dong binh, nhưng xem bộ dạng thì đẳng cấp cũng không phải là cao.
Đúng lúc Long Nhất đang nhìn khắp mọi nơi, một vị mỹ phụ thanh tú thân dùng phấn hồng, bên ngoài chỉ khoác một lớp lụa mỏng trong suốt đi tới, mùi thơm thân thể bay tới, phấn nàng dùng chính là hàng cao cấp của Lệ Nhân Phường, vừa ngửi liền cảm thấy không thể chán ghét nổi.
"Vị khách nhân này, ngài vừa mới tới sao, tiếp đón không chu toàn, mong được lượng thứ, tầng một đã không còn chỗ trống, tầng hai còn có một vị hào hoa công tử bao trọn, có thể nghe cô nương ca hát cũng có thể gọi cô nương đến bồi tiếp ngài giải khuây " Mỹ phụ này hơi thở như lan tựa trên thân Long Nhất, hai khối thịt mềm mại nhu nhuyễn trước ngực cạ cạ tay Long Nhất, hơn nữa còn thể hiện ý câu dẫn, quả nhiên là cực kỳ dụ nhân.
Long Nhất cười hắc hắc ma trảo không chút khách khí cấu lên đồn bộ của mỹ phụ một cái, nói: "Thế tầng ba có thể lên không? "
Mỹ phụ rên một tiếng, phong tình vạn chủng liếc Long Nhất một cái, thanh âm dụ hoặc nói: "Tầng ba là nơi riêng tư của Tinh Tinh cô nương, muốn gặp nàng cũng không dễ đâu, đầu tiên phải được Tinh Tinh cô nương đồng ý, tiếp theo phải nộp lệ phí là hai mươi tử tinh tệ.
Long nhất nhíu mày, hai mươi tử tinh tệ lại còn phải do nàng tự mình nguyện ý, ha ha, thật sự là một kỹ nữ thích khoe khoang, đã đòi giá cao lại còn phải xem sắc mặt nàng, nam nhân thật là rẻ mạt, bất quá nói đến loại thủ đoạn này của mấy khu đèn đỏ, chính là dùng một vị cô nương không hề tồn tại làm chiêu bài, mà không thể không tốt hơn được, như vậy kim tiền quả thật là cuồn cuộn không ngừng.
"Tiền không thành vấn đề, ta muốn xem mặt mũi vị cô nương tài năng đáng giá hai mươi tử tinh tệ ra làm sao? " Long Nhất cười hắc hắc nói, hàm râu chữ bát rung lên ko ngừng, nhìn có chút buồn cười.
"Vậy xin mời ngài theo ta lên lầu hai trước, ta lên tầng ba hỏi xem " Có tiền chính là lão đại, mỹ phụ cười vuốt ngực Long Nhất một cái, đồn bộ lắc lắc dẫn Long Nhất lên trên.
Long Nhất theo sát mỹ phụ, đại thủ tự nhiên không tránh được chiếm chút tiện nghi, mỹ phụ cũng chỉ trách móc mấy tiếng. Chỉ là Long Nhất vừa chạm vào nơi mẫn cảm, nàng liền sử dụng bộ pháp li khai, điều này làm cho Long Nhất kinh ngạc, xem ra chủ nhân Hồng Tụ phảng này không đơn giản.
Tầng hai của Hồng Tụ phảng có nhiều gian lớn nhỏ khác nhau, có bên cách ly một nửa cũng có bên phong bế hoàn toàn. Long Nhất thuận tiện hai mắt liếc liếc, nhìn thấy mấy màn hoạt sắc sanh hương, mà hắn cũng phát hiện người ở tầng hai địa vị cao quý hơn người ở tầng một, đẳng cấp ma pháp sư chiến sĩ cũng cao, thậm chí còn nhìn thấy có người ma bào và chiến bào đính huy hiệu ma đạo sư và đại kiếm sư.
Mỹ phụ dẫn Long Nhất ngồi xuống ghế trong một gian phòng nhỏ, rồi liền lên tầng ba để hỏi.
Long Nhất nhân cơ hội này quan sát khắp nơi, đột nhiên cảm giác cách vách mơ hồ truyền tới một trận phong hệ ma pháp nguyên tố dao động, tuy dao động này rất nhỏ, nhưng hắn lại từ đó cảm giác được một cỗ năng lượng cực kỳ to lớn, lòng hắn chợt động, tìm một chỗ khuất hạ ngón tay, xuyên qua vách, Long Nhất nhìn thấy bên cạnh là một lão đầu ma pháp sư gầy như que củi đang ở trên thân thể trắng trẻo của một cô nương hảo hảo cày ải, thấy hắn đã quên thu liễm khí tức, làm ma pháp cường độ phát sang bên này, ma pháp sư xa lạ này có khả năng đã đạt đển cảnh giới đại ma đạo sư.
"Phong hệ đại ma đạo sư?" Long Nhất trong lòng nổi lên một tia nghi ngờ, phong hệ ma pháp trừ Hòa Tự Kỷ của Dực nhân tộc, trên Thương Lan đại lục quả nhiên còn có người khác, hơn nữa cảnh giới còn cao như vậy.
Sự xuất hiện của phong hệ ma pháp tại Thương Lan đại lục cũng đã hơn vạn năm lịch sử, trong Tạp Thư Thượng Lược cũng có ghi chép lại, bất quá trong lịch sử chưa từng thấy qua.
Nhưng trước mặt Long Nhất lại đột nhiên xuất hiện lão yêu đã đạt đến cảnh giới phong hệ đại ma đạo sư này. Long Nhất sao có thể không cả kinh được? Tự nhiên nổi lên ý muốn nhìn lén
Đúng lúc này, Long Nhất phát dác có người đi qua, liền quay lại ngồi lên ghế, vừa ngồi xuống mắt đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc xuất hiện.
"Mộc Hàm Yến, sao nàng lại ở đây?" Long Nhất thâm tâm chấn động, hắn biết Bạch Vũ bên cạnh nàng rất nhạy cảm, liền cẩn thận thu liễm toàn bộ khí tức, chỉ cố ý tiết lộ phát ra một chút hỏa hệ ma pháp nguyên tố, tự nhiên là để đánh lạc hướng.