Phong Lưu Pháp Sư

chương 542: gặp lại thước đế nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Bệ hạ, tin tốt, tin tốt a."

Một gã tâm phúc của Long Chiến hưng phấn chạy vào đại điện, Long Chiến đang trầm tư bừng tỉnh lại đây.

"Tin tốt gì? Nếu không hợp ý ta thì chém ngươi thế vào." Long Chiến không hờn giận nói.

"Đây là mật tín của Hắc Ám giáo hoàng truyền cho bệ hạ, thỉnh bệ hạ xem." Tâm phúc của hắn móc ra ma pháp tín thư cung kính đưa qua.

Long Chiến mở ra nhìn qua một lần, ánh mắt từ lạnh nhạt biến thành kinh ngạc, từ kinh ngạc biến thành vui mừng lẫn sợ hãi, hắn ngửa mặt lên trời cuồng tiếu hai tiếng, vỗ vai tên tâm phúc nói: "Hảo, lần này ghi nhận công lao của ngươi, có sự ủng hộ của Hắc Ám giáo hội, không tin Tây Môn gia tộc không chết."

Cũng khó trách Long Chiến hưng phấn như vậy. Hắc Ám giáo hội tuy nói là vẫn ẩn trong bóng tối, nhưng dù sao đã cùng Quang Minh giáo hội chống đối nhiều năm như vậy thì thực lực của tổ chức Hắc Ám đó căn bản không cần nhiều lời. Có bọn họ ủng hộ, phần thắng nhất định lớn hơn nhiều.

"Được rồi, Tây Môn gia tộc gần đây có hành động dị thường gì không?" Long Chiến hỏi.

"Hồi bệ hạ, Tây Môn gia tộc cũng không có động thái gì lạ."

Long Chiến chau mày, có phải là an tĩnh quá không, theo lý mà nói lúc này đại quân Thú Nhân tộc đã tiến vào bờ tây biên cảnh Cuồng Long đế quốc rồi. Với mạng tình báo của mình, Tây Môn gia tộc hẳn là đã biết. Sao lại không có một chút động tĩnh nào chứ? Long Chiến không hiểu, cảm thấy có hơi bất an. Nhưng hắn nhanh chóng gạt đi. Bất luận Tây Môn gia tộc làm gì, bọn họ cũng chết chắc rồi.

Lúc này Long Nhất lại đang nằm trong mật thất ôm Mộc Hàm Yên trên giường nói tình thoại. Tất nhiên không thiếu chuyện sờ sờ mó mó khiến Mộc đại tiểu thư động tình như sóng triều không thể tự kiềm chế, liền muốn cùng Long Nhất tái chiến. Nhưng coi bộ tiểu Long Nhất chưa phục hồi, thực là muốn mà không được, làm cho nàng hận muốn cắn cho đứt cái thứ đang ỉu xìu đó cho hả giận. (ặc ặc, hung hãn vừa thôi chứ… nhưng ta lại thích )

"Không cho quậy ta nữa, đáng ghét."

Mộc Hàm Yên đẩy Long Nhất ra, mặt hồng nhuận, tinh thần đã bị tổn thương chưa hồi phục khiến nàng đặc biệt dễ động tình.

Long Nhất chuyển mình vơ lấy áo khoác phủ lên, cười nói: "Vậy không đùa nữa, việc kinh doanh đang chờ nàng kìa, nên nhớ là thân thể nàng đang hư nhược, cẩn thận không lại làm thương tổn thân thể đó."

Mộc Hàm Yên cắn răng trừng Long Nhất. Ai chẳng biết tỏng hắn chỉ muốn mình chậm phục hồi để làm nô lệ tình dục cho hắn chứ.

"Chỉ nói hưu nói vượn, nhanh lên mặc quần áo vào, không lỡ có người thấy thì lỗ vốn bây giờ." Long Nhất cười trừ xốc áo ngủ bằng gấm của nàng lên, lộ thân hình tuyệt mỹ cùng những đường cong kinh tâm động phách, không hổ là một vóc dáng mị hoặc chúng sanh.

"Không mặc, trừ phi chàng giúp ta." Mộc Hàm Yên liếc liếc hắn, vươn hai tay ra. Nhõng nhẽo như một tiểu cô nương, kiểu phong tình này lại làm cho Long Nhất nước miếng cái ực.

Long Nhất cũng rất vui vẻ. Hắn không chỉ có cởi quần áo đàn bà, mà mặc quần áo giúp các nàng cũng là không phải kém. Nhìn thân thể xích lỏa mềm mại thuộc về mình bị kiện kiện quần áo chậm rãi che đi. Cũng là một loại hưởng thụ không tệ.

"Vũ, có phải chuẩn bị động thủ rồi không?" Sau khi mặc quần áo, Mộc Hàm Yên nhẹ giọng hỏi.

"Ân. Mong là không có phiền toái gì nữa." Long Nhất gật đầu nói.

"Ngươi mở rộng động khẩu phía trên mật thất kia cái để làm chi?" Mộc Hàm Yên nghi hoặc hỏi đạo.

"Cái này. bí mật. Đến lúc đó ngươi sẽ biết." Long Nhất hắc hắc cười nói.

"Cái gì bí mật thôi. Ngươi rõ ràng chính là không tin ta, hừ." Mộc Hàm Yên buồn bã nhìn Long Nhất nói.

Long Nhất nhún nhún vai, có một số việc hắn tất nhu dựa theo quy củ, chính xác là Mộc Hàm Yên vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng. Dù sao lai lịch của nàng vẫn còn là điều thần bí.

Bỗng chốc khoảng không gian giữa hai người trở nên ngưng trọng, ai cũng không mở miệng.

"Vũ, xin lỗi. Ta. ta biết ngươi không tín nhiệm ta. Ta cũng không có tư cách cho ngươi tín nhiệm. Bất quá ngươi yên tâm, quân sư trong tay Hắc Ám võ sĩ ta sẽ giúp ngươi giải quyết." Mộc Hàm Yên ngồi ở mép giường, ánh mắt cô đơn nói.

"Hàm Yên."

Long Nhất không nói nên lời. Mộc Hàm Yên ở trong lòng hắn nắm giữ một cái vị trí thập phần trọng yếu. Nhưng hắn cùng nàng cũng không rõ ràng, giữa hai người vẫn còn một khoảng cách vô hình chưa được phá giải.

"Không nên nói, ta hy vọng cả đời cũng không phải nghe. Ta bây giờ mệt mỏi rồi, cứ để cho ta ngây ngốc một mình đi." Mộc Hàm Yên quay đầu thản nhiên nói.

Long Nhất than khẽ, thân hình bỗng nhiên biến mất khỏi mật thất, không phát hiện Mộc Hàm Yên lặng lẽ quay đầu, mỹ mâu rớt xuống hai giọt lệ, ẩn chứa loại tình cảm vô cùng phức tạp.

Vừa ra khỏi mật thất, tâm tình hơi phiền muộn, Long Nhất chợt thấy trong lòng chấn động, hắn nghi hoặc móc ra truyền tin châu mà Thần Long công chúa Thước Đế Nhân lúc trước cho hắn.

Tinh thần lực Long Nhất vận hành, một truyền tống ma pháp trận bỗng nhiên xuất hiện trong Cấm Thiên Ngục, chỉ thấy kim quang chợt lóe lên, Cách Lỗ Tây Á ôm lấy một thân ảnh trên tay chật vật từ Truyện Tống Trận xuất hiện, nhưng ngay khi truyền tống ma pháp trận biến mất, có thêm sự xuất hiện của Ma Long nhất tộc trưởng lão Bì Ai Nhân.

"Chuyện gì xảy ra?"

Long Nhất quan sát gương mặt Thước Đế Nhân, trầm giọng hỏi. Thước Đế Nhân như thế nào cũng là bằng hữu hắn, hắn tuyệt không tha ai dám khi dễ bọn họ.

"Cái lão gia hoả này muốn giết chúng ta, ngươi mau cứu tỷ tỷ ta. Ngươi muốn ta làm gì cũng được."

Cách Lỗ Tây Á ôm Thước Đế Nhân đang bất tỉnh, nước mắt cuồn cuộn chảy ra, cừu hận trong ánh mắt nhìn chằm chằm Bì Ai Nhân trưởng lão đang được bao phủ bởi tầng tầng hắc vụ.

Long Nhất ngồi xổm xuống dụng tinh thần lực như thác lũ thâm nhập vào trong cơ thể Thước Đế Nhân, phát hiện nàng mặc dù suy yếu, nhưng không nguy hiểm tánh mạng, Long tộc thể phách quả nhiên là cường hãn phi thường.

"Bì Ai Nhân trưởng lão, nói như thế nào ngươi cũng là trưởng bối, cũng có thể hướng tiểu bối đang bị thương nặng mà xuống tay à." Long Nhất trào phúng hỏi, đối với người nầy một tia hảo cảm duy nhất cũng biến mất không còn.

Bì Ai Nhân hừ lạnh một tiếng, nói: "Chuyện Long Tộc chúng ta ngươi là người ngoài tốt nhất không nên nhúng tay vào, nếu không. hừ."

"Ngươi uy hiếp ta?" Long Nhất cười sáng lạn, mắt lại bắn ra cái nhìn nguy hiểm, sát khí bắn ra làm cho người ta sợ hãi, không khí xung quanh trong phút chốc bị cô đặc lại, uy áp khổng lồ như thủy triều hướng về phía Bì Ai Nhân.

Bì Ai Nhân giật thót, cảm thấy khí tức trầm trọng áp chặt lên ngực, từ sâu trong tâm can xuất hiện một loại khả năng không tưởng.

"Đừng tưởng rằng ngươi già rồi thì muốn làm gì thì làm, chỉ là một cái Ma Long nhất tộc trưởng lão ta còn không để trong mắt, muốn giết ngươi hả, dễ thôi." Long Nhất lạnh lùng nói, thanh âm lạnh lùng không chút cảm tình. Trên người lưu chuyển luồng thất thải quang mang, giống như đang nhìn một con kiến bình thường.

Ánh mắt Bì Ai Nhân trưởng lão vô cùng kinh ngạc, Long Nhất biểu hiện ra thực lưc cường đại ngoài ý liệu của hắn, tựa hồ còn mạnh hơn mình vài phần, nhưng hắn nói dễ dàng có thể giết mình thì không tin được.

"Không tin à, vậy giờ sẽ tin." Long Nhất biết ý nghĩ của Bì Ai Nhân, ý niệm vừa động, Long Nhị, tiểu tam, Hỏa Kỳ Lân, Cuồng Lôi Thú xé không gian xuất hiện trước mặt, mang theo khí thế cường đại cuồn cuộn vây quanh Bì Ai Nhân.

Thấy nhiều thần thú như thế, Bì Ai Nhân khí thế bị ép lại vào trong, thở dài một tiếng không chống cự nữa. Chính xác, Long Nhất có thể dễ dàng giết chết mình.

"Ngươi muốn thế nào?" Bì Ai Nhân hỏi.

"Giết hắn, ngươi muốn ta làm gì cũng được." Cách Lỗ Tây Á cừu hận hét lớn.

"Ngươi câm miệng, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện." Long Nhất lạnh lẽo nhìn Cách Lỗ Tây Á.

Cách Lỗ Tây Á trong lòng run lên, ngậm miệng lại, chỉ là cặp Long nhãn lại cừu hận nhìn chằm chằm Bì Ai Nhân như trước.

"Bì Ai Nhân trưởng lão, ngươi nói ta không có tư cách nhúng tay vào chuyện Long Tộc à, ngươi đừng quên Liễu Nhứ tỷ muội cùng ta có quan hệ gì. Nữu nhi là nữ nhi của ta, mà nàng cũng có năng lực thôn phệ long thể, hơn nữa ta cùng với Sa Mạn Thủy Tinh quan hệ cũng không tệ." Long Nhất hắc hắc cười nói.

Vừa nghe đến thôn phệ long thể, Bì Ai Nhân thân thể cứng đờ, thôn phệ long thể ngoại trừ Nữu nhi trước nay trong long tộc chỉ xuất hiện có hai lần. Hai tổ tiên trước không một ai không phải là vương giả thống lĩnh Long tộc, dẫn dắt Long tộc hướng đến thời kì huy hoàng. Bởi vậy Long tộc có truyền một quy định bất thành văn, một khi Long tộc xuất hiện thôn phệ long thể, nhất định sẽ là thống lĩnh Long tộc.

"Thần Long nhất tộc và Ma Long nhất tộc vốn là đồng căn, vì sao vừa thấy mặt liền đánh ngươi chết ta sống chứ? Bây giờ xin mời Bì Ai Nhân và Thước Đế Nhân công chúa hoà giải đi, chúng ta hảo hảo nói chuyện." Long Nhất thu lại khí thế cường đại, vẻ mặt vô hại tươi cười.

Bì Ai Nhân ánh mắt hơi không cam lòng, bảo hắn buông tha cừu nhân, hắn thật sự khó có thể quyết định.

"Oan gia nên giải không nên kết, các ngươi Thần Long nhất tộc cùng Ma Long nhất tộc vốn vì tín ngưỡng phân biệt mà Long tộc đã rơi xuống ngàn trượng. Chẳng lẻ ngươi muốn Long tộc vẫn như vậy đi xuống hay sao, ta nghĩ Nữu nhi xuất hiện hẳn là sẽ cho Long tộc các ngươi một cơ hội." Long Nhất vô cùng tự mãn cười nói.

Bì Ai Nhân khoát khoát tay, nói: "Ngươi không cần nói nữa, ta sẽ cứu nàng." Nói hắn xong liền xuyên qua Long Nhất hướng đến tỷ đệ Thước Đế Nhân.

"Ai muốn hắn cứu, ta không tin hắn, ai biết hắn có cứu tỷ tỷ hay hạ độc thủ." Cách Lỗ Tây Á lạnh lùng nói.

"Ta tin tưởng hắn, mọi chuyện ta chịu trách nhiệm. Đấu đá cũng không phải lúc này. Tỷ tỷ ngươi bị thương quá nặng rồi, còn không cứu sẽ nguy hiểm tánh mạng, ngươi hy vọng thấy chuyện xảy ra vậy sao" Long Nhất trừng mắt liếc Cách Lỗ Tây Á, vươn tay nắm lấy cổ hắn như xách con gà bình thường đem hắn sút văng qua một bên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio