"Ông đoán không sai, trên đời này trừ thôn phệ long thể ra, còn có vật nào có thể có tộc độ hấp thu nhanh như vậy chứ?" Long Nhất cười ha ha nói.
Long thần lại trầm lặng hồi lâu, tâm thần kích động, Long tộc rốt cục lại xuất hiện một tộc nhân có thể chất thôn phệ long thể sao? Mỗi khi thôn phệ long thể xuất thế, đều đại biểu cho sự huy hoàng của Long tộc, nhưng cũng đồng dạng đại biểu cho kiếp nạn sẽ giáng xuống, như hạo kiếp khuynh thế hơn mười vạn năm trước, cuộc sống yên ổn xem ra đã đến lúc kết thúc rồi.
"Lôi thần truyền thừa giả, ngươi ra đi, ta lấy danh nghĩa thần Sáng Thế chí cao vô thượng ra đảm bảo, không chỉ tha bọn ngươi đi, mà hai tội nhân thần phạt kia cũng đồng dạng có thể mang đi." Long thần thở dài, thanh âm đau buồn có vẻ vô cùng cô đơn.
Long Nhất ngẩn ra, cảm giác được thành ý của Long thần, nhưng nếu một khi đi ra Long thần lại không thể khống chế tốt như vậy, vạn nhất ông ta nói mà không làm thí đúng là lợi bất cập hại, hắn lắc đầu nói:"cứ cho là ta lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử đi, không thể không đề phòng lòng người, ta còn có bốn vị bằng hữu bị khốn trong chín tầng u minh, ông lấy cái gì ra để đảm bão chữ tín của mình đây?
"Dùng bổn nguyên linh phách của ta đi." Long thần lạnh nhạt nói, ý niệm ông vừa động, một quang cầu lục mang âm u đột nhiên bay tới trước mặt Long Nhất.
"Ta nghĩ ta bây giờ có thể xác định được thành ý của ông rồi." Long Nhất nắm quang cầu trong tay, thu lại sáu khối thần bài và dẫn hai bộ xương còn có Nữu Nhi từ trong thể nội Long thần xông ra.
Nữu Nhi vừa ra khỏi linh thể của Long thần, lập tức từ hình dạng tiểu bàn long biến thành một cô bé khả ái, vui vẻ làm nũng trên người Long Nhất.
"Nữu Nhi, con sao lại lớn lên rồi?" Long Nhất kinh ngạc phát hiện bộ dạng bé bỏng ba bốn tuổi của Nữu Nhi đã thêm hai ba tuổi, trở thành một tiểu cô nương năm sáu tuổi rồi. ( năm sáu tuổi thì tiểu cô nương gì o.0, ảo quá)
Nữu Nhi nghe xong bèn nhìn tay của mình, oa oa hét lớn:"phụ thân, Nữu Nhi không muốn lớn, Nữu Nhi không muốn lớn."
"Không muốn lớn thì sau này đừng ăn gì nữa. Không ăn nữa thì không phải lớn lên." Long Nhất cười cười vỗ vào mông Nữu Nhi, tiểu gia hỏa này vậy mà lại vẫn còn kháng cự sự trưởng thành.
Nữu Nhi suy nghĩ một lúc, đầu lắc như chơi trống bỏi, không ăn gì nữa không phải là lấy mạng nó sao? Vừa nghĩ đến ăn, nó liền theo phản xạ ngẩng đầu nhìn lên trên không, đợi tới khi nhìn thấy chiếc đầu rồng đang dùng ánh mắt nhiệt liệt nhìn chằm chằm vào nó. Liền không khỏi tự chủ rúc vào ngực Long Nhất, khẽ nói:"phụ thân, vị Long gia gia này làm gì mà nhìn con vậy, có phải là vừa rồi con ăn quá nhiều năng lượng của ông ấy rồi không?"
"Không nhiều, cho dù con ăn hết năng lượng của ông ấy. Ông ấy cũng không trách con đâu, ông nói có phải không hả Long thần đại nhân." Long Nhất cười cười nói với Long thần trong không trung, hiện tại bổn nguyên linh phách của ông ta còn đang trong tay mình, chỉ cần đánh tan linh phách này, Long thần cũng sẽ thật sự biến mất.
"Không sai, bản thể ta đã bị hủy hơn mười vạn năm rồi, dùng thân thể âm linh ngủ say ở trong cấm địa này để bảo vệ, hiện tại thôn phệ long thể mới đã xuất hiện, ta cũng đã tới lúc nên thối lui rồi." Long thần lại nghiêm túc nói, kỳ thật chỉ cần bổn nguyên linh phách của ông không bị hủy, ý thức linh thể của ông có thể tồn tại vĩnh viễn, nhưng trừ cái Long tộc cấm địa này ra ông không thể đi đâu được. Tồn tại như vậy thì có ý nghĩa gì, ông thà rằng bản thân hóa thành một hạt bụi trong vũ trụ mênh mông.
Long Nhất có chút không thể tin nổi vọng hướng Long thần, ánh mắt lóe lên, đột nhiên thấu hiểu được nội tâm của Long thần. Biểu tình cũng liền thoải mái, ông ấy thật là vĩ đại, vì để bảo đảm Long tộc có thể truyền thừa, ông hiến dâng hết những gì thuộc về bản thân. Linh thể mặc dù có thể vĩnh viễn tồn tại, nhưng bị giam ở tại cấm khu này mười vạn năm, chẳng phải là sống không bằng chết sao.
Ánh mắt của Long thần sớm đã chuyển sang hai bộ xương có thuộc tính trái ngược nhau bên cạnh Long Nhất, ngược lại cũng không quá kỳ quái. Chỉ là khi ông dừng ánh mắt sắc bén trên thân Long Nhất, như thể phát hiện ra việc gì đó mà kinh ngạc, hỏi:" Lôi thần ấn, Phong thần ấn, Thủy thần ấn, Quang Minh ấn, sao có khả năng này.
Long Nhất nhíu mày, Lôi thần ấn, Phong thần ấn, và Thủy thần ấn thì hắn biết, nhưng từ lúc nào trên người hắn lại có cả Quang Minh ấn mà hắn cũng không biết?
Đôi mắt của Long thần bắn ra một đạo u mang bảo phủ toàn thân Long Nhất, đột nhiên bốn đạo hàn quang bất đồng từ trên người hắn phát ra, có ký hiệu mây vàng, có ký hiệu nước xanh, có ký hiệu điện tím, còn có một ký hiệu hình ngôi sao màu trắng sữa.
"Hic.tại sao lại có thêm một cái?" Long Nhất lúng túng ngẩn ra, trăm mối tơ vò không thể giải thích.
"Từ khi có thần giới tới nay, chưa từng phát sinh loại việc quái lạ này, bất quá trong tứ đại thần ấn cũng chỉ có Lôi thần ấn là chân chính dung nhập vào thể nội ngươi, nếu mà ba ấn còn lại đều dung nhập vào." Long thần ngừng nói, xem ông ta thần tình nghiêm túc, tựa hồ không biết nói lời nào cho tốt.
"Vậy thì thế nào?" Long Nhất vội hỏi.
"Có thể bình an vô sự dung hợp với nhau, ngươi biến thành dạng gì thì không thể biết được, còn một khả năng nữa đó là bài xích lẫn nhau dẫn đến nổ tung, kết cục thần hồn tan nát." Long thần thở dài một tiếng mở mồm nói.
Long Nhất cười khổ vuốt sống mũi, vạn vật có lợi ắt sẽ có hại, hắn sẽ không thật sự bị hình thần câu diệt như lời Long thần vừa nói bi thảm vậy chứ, bất quá nghĩ cách khác, sau khi hắn tới cái thế giới này làm gì có khó khăn gì chưa trải qua, hiện tại không phải vẫn sống tốt sao, sợ cái trym à.
Long thần thấy ánh mắt Long Nhất một lần nữa lại biến thành phấn khởi, tâm lý ngợi khen, khó trách mấy vị chủ thần đều chọn hắn làm truyền thừa giả, xem ra không phải là ngẫu nhiên. Kẻ này trời sanh cá tình vốn đã bất phàm, thêm nữa vận khí lại lớn, mới có kỳ ngộ như vậy.
"Vừa rồi ngươi đề cập tới Hắc Ám thần bài và Tam Đầu Ma Long, lẽ nào ngươi."
Long thần còn chưa nói xong, Long Nhất bèn thôi động ý niệm, sáu khối thần bài từ mi tâm bắn ra, vây quanh đỉnh đầu hắn từ từ xoay tròn.
"Hóa ra là sáu khối thần bài, khó trách." Long thần bị Long Nhất làm cho kinh ngạc không nói nên lời, một tên nhân loại rốt cục cần có vận khí đẳng cấp nào mới có thể thu được sáu khối trong bẩy khối thần bài, ai mà biết hắn sau này liệu có lấy được khối còn lại không.
Thần bài vừa xuất, Nữu Nhi liền lập tức trở nên có chút phấn khởi, khi còn ở Lôi thần cấm khu, nó đã bị Tam Đầu Ma Long chọn làm ma sủng cho Hắc ám thần cưỡi, lần trước sau khi thức tỉnh ở Băng nguyên, chỉ cần Hắc Ám thần bài hiện ra một cái nó liền trở nên kích động, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị công kích chiến đấu.
Long Nhất nhìn thấy Nữu Nhi không quá an phận, gọi một lèo toàn bộ thần thú từ trong hắc ám thứ nguyên không gian ra hết.
Quang Minh thánh thú, Hỏa kỳ lân, Cuồng Lôi thú, còn có.Bạch Vũ, nó ứng với Phong thần thần bài.
Long Nhất thấy Bạch Vũ thì có chút ngớ ra, từ sau khi Mộc Hàm Yên ra đi, hắn liền đem Bạch Vũ vào trong hắc ám thứ nguyên không gian, sợ rằng nhìn thấy nó lại nhớ tới Mộc Hàm Yên, nhớ tới đôi mắt u sầu thê lương ướt đẫm của nàng, như vậy vết thương trong lòng lại sẽ rỉ máu, nhưng tâm tình trái ngược như đau lòng, chua xót, áy náy sẽ lại vây lấy hắn.
Bạch Vũ kêu hai tiếng thanh thúy, bộ lông trắng tinh trên thân phát sáng lóng lánh, vút cái nó đã tới bên Long Nhất, cái mỏ dài cạ cạ vào chân hắn, như đang an ủi.
Đôi mắt Long Nhất sáng trong trở lại, mà Long thần thì đã bị Long Nhất làm cho kinh ngạc tới tê dại rồi, nhưng trái lại lại không bằng lúc trước, ông hiểu rõ một đạo lý, cho dù trên thân tên tiểu từ này có phát sinh sự tình quỷ dị gì đi chăng nữa thì không cần kinh ngạc, cứ bình thường là được, chênh lệch giữa người và người không thể lớn quá a.
"Thú cưỡi Tam Đầu Ma Long của Hắc Ám thần đã tan thành tro bụi rồi, nhưng Nữu Nhi và tiểu đệ sau lưng ta với ông ta cũng có chút nguồi cội sâu xa." Long Nhất giải thích.
"Cảm giác được, bọn chúng trên người đều có khí tức của Tam Đầu Ma Long." Long thần nói.
"Long thần đại nhân, nếu chúng ta đã may mắn gặp nhau cũng coi là có duyên đúng không? Với lại nói ra thì nguồn cội giữa ta và Long tộc các ông cũng rất sâu xa."
"Vòng vo ít thôi, ta nhìn thấu tên tiểu tử ngươi rồi, nói đi, có việc gì?" Long thần cắt lời Long Nhất, trực tiếp hỏi.
"Rất sảng khoải, kỳ thật điều ta muốn hỏi ông khẳng định là biết, từ trước tới nay có một việc cực kỳ làm phiền ta, thần giới rốt cục là phát sinh sự tình gì? Thật sự có cái gọi là Thần Ma đại chiến sao? Ma từ đâu mà tới?" Long Nhất cười ha ha, hỏi liên tục như bắn pháo.
"Chủ thần mà ngươi gặp không có nói cho ngươi?" Long thần hỏi.
"Ta biết rồi còn phải hỏi ông hay sao?" Long Nhất không hảo khí nói.
"Đã không cho ngươi biết tất sẽ có lý do, các chủ thần đã tính toán, ta cũng không cần phải tham gia vào." Long thần nói.
Long Nhất đành nhún vai, lại là câu trả lời này.
"Bất quá ta có thể cho ngươi biết, thần giới đại biến, nhân gian hạo kiếp, hết thảy đều là bởi vì một lời nguyền tà ác, lời nguyền của thần, còn lại thì ngươi tự mình đi tìm đáp án." Long thần lắc đầu nói.
"Lời nguyền của thần? Ài, ta đi tìm đáp án, đáp án lại né tránh ta." Long Nhất than.
"Ha ha, không còn xa lắm đâu, ngươi sinh đúng lúc, là người may mắn nhất được các chủ thần chọn trúng, cũng có thể nói là người bất hạnh nhất, kết quả cuối cùng là gì thì phải xem vào bản thân ngươi thôi." Long thần thấp giọng cười nói, trong mắt hiện lên mấy tia ưu sầu và kiên quyết, Long Nhất -người có bốn thần ấn và sáu thần bài đã xuất hiện, Long tộc thôn phệ long thể hiện thế, tật cả những việc này đại biểu cho kiếp nạn đã bắt đầu.
"Ông nói chẳng khác gì không nói, toàn là dư thừa." Long Nhất bất mãn lẩm bẩm.
"Nên nói hay không nên nói ta cùng đều chưa nói xong, ngươi đã cho là dư thừa thì cứ coi là dư thừa đi, từ nay về sau Long tộc cấm khu sẽ không còn tồn tại, sau này là thiên hạ của đám trẻ bọn ngươi rồi." Long thần mỉm cười, nhìn Long Nhất cổ vũ, cái đầu rồng cự đại kia càng lúc càng nhạt.
"Ê, Long thần đại nhân, ông muốn làm gì." Long Nhất kinh sợ mà la lên.
Mà lúc này, Long thần bổn nguyên linh phách Long Nhất đang nắm trong tay đột nhiên giãy ra rồi bay lên không trung, bỗng nhiên nổ tung.