TruyenYY
"Nghiệt súc, còn chờ gì mà không nhanh tới đây." Tây Môn Nộ nhìn Long Nhất vẫn chần chừ phía xa chưa chịu đến gần tức giận gầm lên.
Long Nhất âm thầm hít vào một hơi, sự việc đã đến nước này thì hắn phải tiếp tục đóng kịch thôi. Từ bé đã là cô nhi không hề có phụ mẫu huynh muội chăm lo cho nên trong lòng Long Nhất bỗng nổi lên một trận kích động.
Nhanh chóng đi vào bên trong đình, Long Nhất hạ mũ xuống hành lễ với Tây Môn Nộ và Đông Phương Uyển. Đông Phương Uyển nhìn nhi tử đã vài ngày không được tắm rửa tây uế nên đầu tóc rối bù. Nàng đưa tay lên vết bẩn trên mặt con trai, trên mặt nàng hai hàng lệ lập tức tuôn rơi.
"Xú tiểu tử này, kinh qua lần giáo huấn này chắc con cũng nhận được bài học rồi chứ, mấy ngày qua con cũng chịu khổ không ít rồi." Đông Phương Uyển nhón chân lên dùng tay áo lau mặt cho nhi tử trong mắt tràn đầy sự từ ái.
Long Nhất như bị lôi điện kích trúng đứng bất động ngây ngốc tại đó. Hắn từ bé đã chịu khổ bao nhiêu năm vì quốc gia phụng sự trải qua biết bao nguy hiểm. Mỗi lần thụ thương hắn chỉ biết âm thầm gặm nhấm nỗi đau mà không có ai quan tâm đoái hoài đến cả.
"Nương thân." Long Nhất trầm giọng nói, thanh âm có sự cảm động, đây là cái mà người ta thường nói là cốt nhục thân tình chăng ? Quả thật là khiến cho con người cảm thấy ấm áp đến nao lòng.
"Được rồi hai mẹ con đừng âu yếm nhau nữa, thời gian không còn nhiều. Vũ nhi, con qua đây." Tây Môn Nộ hơi nôn nóng nói.
Long Nhất lại gần trước mặt Tây Môn Nộ nói:"Phụ thân có việc gì phân phối cho nhi tử ạ ? "
Tây Môn Nộ đưa ra Tử tinh tạp trầm giọng nói:" Đây là thẻ bài chứng minh cho thân phận mới của con, trong đó cũng có một vạn tử tinh tệ, con sử dụng cẩn thận có thể đủ cả đời."
"Đa tạ phụ thân." Long Nhất tiếp qua Tử tinh tạp, hắn biết rằng đây là thẻ bài chứng minh thân phận thông dụng tại Thương Lan đại lục đồng thời cũng là thẻ tài khoản tại tiền trang. Một vạn tử tinh tệ tương đương với tài sản của đại tài phú một phương. Theo phương thức tính toán thì một tử tinh tệ bằng một nghìn kim tệ, một kim tệ bằng một nghìn ngân tệ, một ngân tệ bằng một nghìn đồng tệ. Một gia đình bình thường thu thập một năm đại khái vào khoảng mười kim tệ, như vậy cũng có thể tưởng tượng được một vạn tử tinh tệ có giá trị lớn đến mức nào.
Tây Môn Nộ lại tiếp tục lấy chiếc giới chỉ có hình hoa mai đang đeo trên tay xuống, trầm ngâm hồi lâu rồi lão đeo nó vào ngón vô danh bàn tay trái của Long Nhất.
"Phụ thân, không gian giới chỉ đó người cũng cấp cho nhị đệ ạ ? " Tây Môn Thiên nhìn thấy phụ thân dường như có chủ ý cấp chiếc không gian giới chỉ cho nhị đệ mà bình thường trong mắt hắn chỉ là phế vật tâm lý liền cảm thấy bất bình. Không gian giới chỉ tuy rằng rất trân quý nhưng bằng vào tài lực của Tây Môn gia tộc thì mua vài cái không gian giới chỉ thì không phải vấn đề lớn, vấn đề là chiếc không gian giới chỉ trên tay Tây Môn Nộ là Mai giới chỉ không phải là không gian giới chỉ bình thường. Ngoại trừ dung lượng lưu trữ siêu cấp thì nó còn có khả năng tăng đấu khí của bản thân lên thêm ba thành, nói rằng giá trị liên thành thì cũng chưa đủ để diễn tả độ trân quý của nó.
Tây Môn Nộ trừng mắt nhìn Tây Môn Thiên một cái khiến hắn không dám tiếp tục đoạn lão quay sang Tây Môn Vũ nói:" Ta cấp cho con thứ đó sẽ giúp ích cho con nhiều, hi vọng con biết cân nhắc sử dụng mọi thứ hợp lý. Thời gian đến rồi, con lên đường bình an."
"Nhị đệ, đệ bảo trọng. Không có gia tộc bảo hộ vạn sự đệ phải cẩn trọng khi hành động." Tây Môn Thiên vỗ vai Long Nhất, khuôn mặt lo lắng nhưng không hề có vẻ bất nhẫn khi biệt li. Kì thực mà nói thì trong lòng hắn đã mong sớm sẽ có một ngày như thế này. Bao năm trôi qua mặc dù là trưởng tử của Tây Môn gia tộc hơn nữa từ nhỏ đã được mọi người xưng tụng là thiên tài nhưng phụ thân đối xử với tên đệ đệ ngoan liệt bất kham đó lại thập phần quan tâm. Hiện tại tên phá hoại này đi khỏi hắn đã có thể an tâm vị trí Tây Môn gia chủ chắc chắn đã nằm trong tay không chệch đi đâu được.
"Nhị ca, huynh lên đường bình an." Tây Môn Vô Hận nhẹ giọng nói. Đối với nhị ca này nàng không hề có một điểm cảm tình thậm chí còn ghê tởm phi thường. Trong tâm lý nàng thì Tây Môn Vũ là tên súc sinh không thể sai được. Nàng vĩnh viễn không thể quên được vào một đêm hai năm trước chính vị ca ca này uống rượu say đã xâm nhập vào khuê phòng của nàng khi nàng đang ngủ muốn gây ra việc nhân thần đều công phẫn. Nếu không phải thị nữ cản lại thì bản thân thanh bạch của nàng chắc đã bị hủy trong tay hắn.
Nhìn thấy sự vẻ lãnh đạm của ca ca và muội muội Long Nhất cảm thấy tâm lý không được thoải mái trong lòng thôi thúc phải làm gì đó. Hắn bước tới ôm Tây Môn Thiên vào lòng, thủ chưởng vận khởi Ngạo Thiên Quyết vỗ vào lưng Tây Môn Thiên phách phách tình cảm nói:" Đại ca, nhị đệ vô năng. Từ nay về sau Tây Môn gia tộc trông cậy vào huynh, phụ thân và mẫu thân nhờ huynh chăm sóc."
Tây Môn Thiên bị Long Nhất ôm cảm thấy huyết khí nổi lên, không khí trong phổi tựa hồ bị áp lực xuất phát hết ra ngoài, một cơn đau nổi khiến khuôn mặt anh tuấn đã biến thành đỏ lừ. Phụ thân ở phía trước nên hắn tuyệt đối không dám sử dụng đấu khí để đẩy tên nhị đệ không chút hảo ý này ra.
Thả Tây Môn Thiên ra, Long Nhất lại sử dụng tốc độ nhanh chóng ôm Tây Môn Vô Hận vào lòng, đại thủ đặt trên mông nàng xoa nhẹ và véo một cái rồi thần tốc phóng khai.
"Phụ thân, mẫu thân, con đi đây." Long Nhất huy thủ, chuyển thân tiêu sái hướng về phía trước đi tới.
Tây Môn Vô Hận khuôn mặt tinh anh lúc trắng lúc hồng, dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác nhìn bóng ảnh Long Nhất đi xa dần trong lòng phẫn hận nói:" Đừng để ta gặp lại, vĩnh viễn đừng bao giờ để ta gặp lại, nếu không . . "
Long Nhất cuồng tốc phi hành, nghĩ lại hành vi lúc vừa rồi của mình đối với Tây Môn Vô Hận bất giác phiền muộn, bản thân mình biến thành háo sắc từ lúc nào vậy, trên danh nghĩa đó chẳng phải là muội muội của mình à. Chẳng nhẽ linh hồn của Tây Môn Vũ lưu lại có vấn đề ? Long Nhất nghĩ về vấn đề đó nhưng lại lập tức hướng sự chú ý sang chiếc không gian giới chỉ ở tay trái. Có kí ức của Tây Môn Vũ hắn đương nhiên biết chiếc Mai giới chỉ này trân quý thế nào. Đấu khí tăng lên thêm ba thành, ha ha, như vậy có thể khiêu chiến với người cao cấp hơn mình. Xem ra Tây Môn Nộ đối với tên nhi tử không ra gì của mình cũng quan tâm đấy chứ.
Nhìn chiếc giới chỉ một lát, Long Nhất âm thầm cảm thấy kinh ngạc. Trong không gian đầu tiên hắn thấy một giá sách lớn trên đó có đủ các loại thư tịch trong đó các thư tịch về ma pháp đấu khí chiếm đại đa số, ở không gian thứ hai hắn nhìn thấy các loại khoáng thạch tài liệu, không gian thứ ba là các loại vật phẩm dùng để sinh hoạt hàng ngày, tất nhiên có cả giường để nằm ngủ dường như là chuyển cả phòng ngủ của hắn vào đó vậy. Ngoài ra còn có hai ô không gian để trống. Long nhất hoàn toàn hiểu rõ cơ cấu của chiếc không gian giới chỉ này, năm không gian này mỗi cái có diện tích cả trăm mét vuông thực sự là vô cùng xa xỉ bởi vì một không gian giới chỉ bình thường chỉ khoảng hai ba mét vuông, cao cấp lắm cũng không quá mười mét vuông.
Người có tiền quả khác với bình thường, cả đi đường cũng cảm thấy thoải mái. Long Nhất chợt thở dài, đột nhiên nhớ đến khi đó bị huynh đệ của Long Tổ và hơn trăm sát thủ của Nhật Bản truy sát ngày đêm thật là thảm. Hắn hiện tại trải qua những kinh nghiệm mới như một giấc mộng, đầu tiên bị lôi điện đánh trúng bay đến thế giới này, hơn nữa linh hồn lại chiếm hữu cơ thể người khác, tiếp đó là cưỡng gian công chúa. Những việc đó đơn giản thật là bất khả tư nghị.