Phong Lưu Tam Quốc

chương 89: triệu vũ đau buồn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Triệu Vân đứng ngồi không yên, Trương Lãng nước miếng bắn tung tóe sau đó uống nước, Tử Long liền nhân cơ hội này mở miệng:

- Tướng quân chuyện của muội muội thuộc hạ Tử Long biết nguyên căn từ lúc từ Thường Sơn về Từ Châu Vũ Nhi chuyển biến không ít Tử Long ban đầu còn tưởng nàng ngoan hiền lại trong lòng cao hứng không dứt về sau mới biết là muội muội đã sinh tình với tướng quân, Tử Long mặc dù cố gắng khuyên bảo nhưng không có cách nào cho nên trong lòng Tử Long rất bất an.

Hắn nói xong liếc nhìn Trương Lãng.

Sau đó mang theo dũng khí nói:

- Mong tướng quân có thể đến thăm muội muội Tử Long vô cùng cảm kích.

Trương Lãng thầm nghĩ sớm biết ngươi nói ra nhiều như vậy ta đã không phí nhiều nước miếng.

Tuy nhiên hắn vô cùng coi trọng Triệu Vân đành đứng lên khỏi ghế mà miễn cưỡng nở ra nụ cười:

- Vậy thì được rồi.

Triệu Vân vì lời nói vừa rồi của mình mà vô cùng xấu hổ nếu như người không biết rõ tình hình còn tưởng rằng mình muốn kết thân với Trương Lãng, thấy người ta sang bắt quàng làm họ, không biết trong lòng Trương Lãng có ý nghĩ này hay không.

Trong lòng của hắn khó chịu liền mờ mịt nói:

- Tướng quân Triệu Vân có phải là người thích hư vinh?

Trương Lãng làm sao không biết Triệu Vân nghĩ gì hắn liền an ủi:

- Tử Long đừng quá lo lắng người khác thế nào ta không dám nói nhưng Tử Long làm người thế nào trong lòng Chi Thanh đều hiểu.

Triệu Vân xúc động nói:

- Trong lòng tướng quân Tử Long rốt cuộc là thế nào?

Trương Lãng ngưng mắt nhìn Triệu Vân từng chữ từng chữ rõ ràng nói:

- Thường Sơn Tử Long, trung nghĩa vô song.

Mắt hổ của Triệu Vân ướt đẫm quay đầu đi nơi khác giọng khàn khàn nói:

- Đa tạ tướng quân yêu thích Tử Long.

Trương Lãng kéo hắn cười cười nói:

- Chúng ta đi thăm Triệu Vũ thôi.

Triệu Vân kích động gật nhẹ đầu hai người lúc này mới đi ra ngoài cửa.

Chỉ trong chốc lát bọn họ đã tới chỗ ở của Triệu Vân tuy không phải quá lớn nhưng cũng vô cùng sạch sẽ, ở trong hành lang có không ít người hầu và cung nữ nhìn thấy Trương Lãng và Triệu Vân tới thì đều hành lễ, Trương Lãng cũng không phải lần đầu tới đây, trước kia hắn cũng đã đi qua.Dưới sự dẫn dắt của Triệu Vân Trương Lãng rất nhanh chóng tới trước khuê phòng của Triệu Vũ Triệu Vân đang định gõ cửa thì Trương Lãng ngăn hắn lại lắc đầu nói:

- Ngươi đi ra đi ta cùng với nàng tâm sự.

Triệu Vân hơi mê hoặc nhưng cũng lui xuống.

Trương Lãng thấy Triệu Vân đã đi xa thì lúc này mới từ từ mở cửa đi vào, đập vào mắt hắn là một khuê phòng bố trí tinh mỹ, Triệu Vũ đang ngồi ở trên giường hai mắt ảm đạm thất thần, không còn vẻ đáng yêu như bình thường nữa.

Triệu Vũ quay người vào một tấm gương không biết rõ người đến là ai còn tưởng là ca ca của mình.

Trương Lãng nhẹ nhàng đi tới nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía của Triệu Vũ hắn lại mềm lòng xem ra mình đối với mỹ nữ mềm yếu không chịu nổi thần sắc buồn rầu của các nàng.

Hắn hơi đau lòng lại có phần yêu thương từ từ tiến tới sau lưng của Triệu Vũ nhẹ giọng êm ái nói:

- Tiểu nha đầu đang nghĩ gì mà nhập thần vậy?

- A!

Triệu Vũ vốn tưởng là Triệu Vân nào ngờ rằng chính là thanh âm mà mình nằm mơ cũng muốn nghe, nàng không kìm được vui mừng kêu lên một tiếng, quay đầu nhìn lại thì thấy Trương Lãng như cười mà không phải là cười, ôn nhu đang nhìn mình trong nhất thời trong lòng nàng hưng phấn cuồng hỉ, cũng không biết phải nói gì cho phải chỉ biết ngây ngốc nhìn Trương Lãng đang nhìn mình.

Hai người đều yên tĩnh không động đậy không khí vô cùng vi diệu, cuối cùng Triệu Vũ không chịu nổi hai mắt tràn ngập nhu tình của Trương Lãng, khuôn mặt dần trở nên đỏ ửng, hai đầu ngón tay không tự giác được mà xoa xoa chéo áo phương tâm bất ổn nhảy loạn không ngừng.

Trương Lãng mỉm cười ôn nhu nói:

- Nha đầu nghe ca ca của muội nói muội mấy ngày nay đều không ăn cơm có phải không?

Trong lòng Triệu Vũ bỗng dâng lên sự ngọt ngào.

Trương Lãng lại ôn nhu nói:

- Để ta đi nói người làm chút đồ ăn cho muội.

Sau đó hắn cười một cái rồi quay đầu rời đi, sau khi Trương Lãng rời khỏi Triệu Vũ vô cùng vui mừng nhịn không được nhảy dựng lên.

Chỉ trong chốc lát Trương Lãng đã bưng một cái gì đó trở về, khiến cho Triệu Vũ vô cùng vui mừng, không biết duyên cớ gì, vì đói bụng hay ở gần Trương Lãng khẩu vị của nàng bắt đầu mở rộng ngay cả Triệu Vũ cũng không ngờ rằng mình ăn ngon như thế, trong chốc lát thậm chí đã ăn nhiều hơn cả bình thường.

Trương Lãng ở bên cạnh không ngừng an ủi nàng lại nhìn dáng vẻ ăn uống của nàng, cảm thấy vô cùng xinh đẹp.

Sau khi nàng dùng bữa xong hắn mới ôn nhu nói:

- Nhớ về sau ngày nào cũng phải ăn nhiều như vậy.

Trên khuôn mặt khả ái của Triệu Vũ hiện ra nụ cười, lộ ra má lúm đồng tiền đáng yêu.

Trương Lãng lúc này mới đứng lên, từ từ nói:

- Ta đi đây muội có rảnh thì tới phủ thăm Dung Nhi chơi với các nàng.

Triệu Vũ nghe nói Trương Lãng phải đi rồi thì trên mặt không kìm được mà lộ ra vẻ thất vọng, khóe miệng giật giật vài cái rồi không nói gì, Trương Lãng thầm than tiến tới khẽ nói hai câu với nàng, khuôn mặt của Triệu Vũ liền đỏ ửng, biểu lộ thẹn thùng này vô cùng mê người.

Trương Lãng lúc này nở ra nụ cười không hảo ý với nàng sau đó quay người rời đi.

Triệu Vũ sau khi thấy Trương Lãng đi rồi thì không nhịn được cười rộ lên.

Ra khỏi khuê phòng của Triệu Vũ, Trương Lãng thở dài một hơi, cái gọi là không phong lưu uổng thiếu niên.

.........

Đảo mắt một cái Từ Châu đã biến chuyển trở thành một nơi phồn vinh.

Không ít hào kiệt dị sĩ tới đây tụ hợp, có người Bành Thành Trương Chiêu, trương Chiêu hiếu học từ nhỏ đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, năm hai mươi tuổi đã cự tuyệt dự thi mà cùng với đám Hiếu Liêm Vương Lãng bọn họ đàm luận thời sự, nhận được sự thưởng thức của Trần Lâm, cuối thời Đông Hán, Trương Liêu vì tránh loạn Dương Châu nghe thấy Trương Lãng càn quét giặc Khăn Vàng đánh lui Tào Tháo, quảng nạp nhân tài thì tới đây tụ hợp, lại có người ở Ngô Quận tên là Cố Ung, tự là Nguyên Thán, vốn là môn hạ của Thái Ung, nghe thấy Từ Châu trong ngoài yên ổn thì tới đây tụ hợp, Trương Lãng biết hai người này là cao thủ cho nên vô cùng vui mừng giao ngay trách nhiệm.

Lại có người ở Sơn Đông tên là Từ Thịnh tự là Văn Hương lúc còn trẻ oai hùng nổi tiếng, biết được Từ Châu quảng nạp hào kiệt thì vội vàng tới đây tương trợ, Ở Tiểu Bái Từ Châu có người tên là Giang Vũ tự là Tử Sơn lực lượng hơn người có thể xé nát hổ báo, đến đây đầu nhập Trương Lãng vô cùng vui mừng.

Đồng thời Trương Lãng để cho Từ Thứ trở lại mời mẹ của hắn tới Từ Châu, để cho hắn tận lực hiếu đạo, vì mình mà nghĩ quyết sách.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio