Phong Lưu Thánh Vương

chương 221: tư thế mập mờ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khoảng cách gần như thế, quả thực chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào, và đối với cặp vù rất to, rất tròn vẫn còn đang run rẩy trước mắt này, Lý Hàn ngoại trừ cảm thấy rung động ra cũng chỉ có rung động. Độ cong này, độ sung mãn này, độ mềm mại này, tất cả đều giáng một đòn mạnh vào sâu nội tâm của hắn!

Hơn nữa, dưới sự bao vây của chiếc yếm, hai ngọn núi bằng thịt đó bị dồn lại tạo thành một cái khe rất sâu, một cái khe khiến trái tim người khác ngừng đập. Thoáng nhìn một cái, Lý Hàn lập tức có ngay phán đoán, độ sâu của cái khe này ít nhất phải sâu bằng ba ngón tay, quả đúng là chấn động lòng người!

Lý Hồng Ngọc nhìn thấy sắc mặt khác lạ của Lý Hàn thì nàng nhìn lại chính mình, ngay lập tức khuôn mặt nàng nóng bừng lên, còn ngực thì vẫn phập phồng lên xuống dữ dội! Mặc dù vậy nàng cũng là người từng trải nên không có như những thiếu nữ mới lớn mà la toán lên mà bình tĩnh kéo váy ngủ lên lại, tuy vậy trên mặt nàng vẫn đỏ bừng và thân thể nàng khẽ run, hiển nhiên trong nội tâm nàng không bình tĩnh như bề ngoài.

Theo Lý Hồng Ngọc kéo áo ngủ lên thì Lý Hàn mới có phản ứng lại, hắn cũng hơi xấu hổ, sao lúc cuối cùng lại thành ra ngựa mất móng trước chứ, song cái này cũng không thể trách hắn. Sư nương đột nhiên ngồi dậy, hơn nữa váy ngủ trên người chảy xuống nên đôi núi cực đại, sung lại gần trong gang tấc hiện ra trước mặt hắn, nếu hắn không đờ người ra đó thì đã chẳng phải là đàn ông rồi!

- Sư nương, làm thế nào bây giờ?

Nhưng không đợi Lý Hồng Ngọc nói chuyện, tiếng bước chân của Lý Hồng Vân đã gần sát ngay cửa, hơn nữa nàng còn gọi vào:

- Mẫu thân, người ở trong phải không?

Nghe thấy vậy thì nàng liền sốt ruột, đột nhiên, ánh mắt của nàng trông thấy cái chắn lớn trên giường. Ngay lập tức, kế chảy lên não nàng vội truyền âm cho Lý Hàn, nói:

- Ngươi mau lên giường. Nhanh lên! Sau đó cuộn người lại nằm. Nhanh!

Lý Hàn không biết sư nương muốn làm gì, song nếu nàng đã bảo như vậy thì hẳn đã nghĩ được cách tốt. Vì thế Lý Hàn liền nằm lên giường, hai chân co lại nằm, sau đó nàng liền cầm chăn phủ lên trên người hắn.

Nhưng tâm chắn sau đó cũng gồ lên cả một đống lớn, vừa nhìn đã biết là trong có người. Nhưng nàng không chút hoang mang mà cũng nằm lên giường. Hai chân của nàng dọc theo hai bên thân thể Lý Hàn rồi tách chân ra rồi co lên để đỡ cái chắn phồng lên. Hai chân co lên đỡ lấy cái chăn tạo thành một khoảng không gian vừa đủ để Lý Hàn có thể ẩn thân trong đó.

Nhưng mà, thân thể Lý Hàn nằm ở phía dưới, khi nhìn vào xuống dưới cái chăn thì vẫn thấy được một đống gồ cao lên.

Lý Hồng Ngọc thấy thế liền xốc lại chăn rồi thấp giọng nói với Lý Hàn ở dưới:

- Ngươi lên trên một chút. Dưới quá sẽ tạo ra sơ hở.

Lý Hàn nghe vậy liền theo lời nàng dịch thân thể lên trên một chút cuộn lại nằm. Sau đó hắn lập tức ngửi thấy một mùi hương ấm áp mà rất đặc biệt. Mùi hương này giống như phát ra từ địa phương riêng tư nhất của phụ nữ, cái khác là mùi đó lại nồng hơn, thấp thoáng còn có một hương thơm mê người!

Tiếp đó, Lý Hàn cảm giác thân thể của mình bị hai tiểu thối trơn nhẵn kẹp lấy. Lập tức, trong lòng hắn bỗng run lên, thân thể hắn không ngờ bị hai chân sư nương kẹp vào trong đó. Mà hắn do vừa rồi dịch lên trên nên lúc này hắn chỉ cần hơi nhấc đầu một cái là nhất định không thể tránh khỏi việc va chạm vào cấm địa ở giữa hai chân nàng.

Sau khi ý thức được điều này thì ngay lập tức, toàn thân Lý Hàn nóng giống như có hỏa đốt, hạ thể của hắn liền nổi lên một cộm. Mà lúc này, "cạch" một tiếng, cửa mở. Trong lòng hắn biết chắc chắn là Lý Hồng Vân đã đi vào nên hắn lập tức ngừng thở, không dám ho he thêm một tiếng nào, toàn thân như bị cố định lại ở đó không dám nhúc nhích.

Lý Hồng Vân đi vào thì nàng thấy mẫu thân đã nằm trên giường nên nàng thắc mắc hỏi:

- Mẫu thân, sao hôm nay người ngủ sớm vậy?

Lý Hồng Vân nói xong liền đi tới chiếc giường lớn của Lý Hồng Ngọc rồi ngồi xuống.

- Ta cảm thấy hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi, còn con sao lại về đây, không phải đang tu luyện ở mật địa sao?

Lý Hồng Ngọc nói chuyện có chút mất tự nhiên. Trong tiềm thức của cô thì nếu Lý Hồng Vân không quay về đây thì như vậy sẽ không xảy ra chuyện như thế này, và nàng cũng sẽ không phải sợ Lý Hồng Vân phát hiện ra Lý Hàn đang ở dưới chăn của mình nữa.

- Con về lấy chút đồ nên tiện đi qua thăm mẫu thân.

Lý Hồng Ngọc nói xong, tiếp theo nàng liền chú ý tới tư thế kỳ quái của mẫu thân, nhíu mày hỏi:

- Mẫu thân, sao người lại đắp chăn kín người như vậy?

- Lúc nãy ta tu luyện cảm thấy có chút lạnh nên lấy chăn đắp thôi ấy mà.

Lý Hồng Ngọc nghe vậy liền nói ra lời giải thích mà nàng đã chuẩn bị trước. Lý Hồng Vân nghe mẫu thân nói vậy cũng không cảm thấy hiếu kỳ nữa vì mẫu thân nàng là linh gia Thủy thuộc tính nên đôi khi tu luyện công pháp khiến hàn khí nhập thân cũng là chuyện bình thường. Đột nhiên ánh mắt của nàng chú ý đến đống gồ nhỏ lên giữa hai chân mẩu thân. Nàng không khỏi ngạc nhiên, hỏi:

- Mẫu thân, đây là cái gì mà sao lại gồ lên như thế?

Lý Hồng Ngọc cả kinh, vội vàng duỗi tay đặt lên trên cái thứ đang gồ lên kia rồi đè nó xuống, miệng cười nói:

- Không có gì đâu. Chăn nó uốn lên đó mà.

Kỳ thật cái gồ lên đó không phải là thứ gì khác mà chính là cái đầu của Lý Hàn. Tiêu di quấn chăn quá chặt nên ở bên trong hắn cảm thấy rất ngột ngạt, hơn nữa đầu phải luôn dính vào cấm địa của sư nương khiến hắn có chút khó chịu, vì thế hắn mới nhẹ nhàng di chuyển cái đầu một chút để đổi tư thế, nhưng lúc này lại bị sư nương lấy tay án thắng đầu hắn xuống.

Lý Hàn không kịp đề phòng nên đầu bị ấn thẳng xuống dưới. Ngay lập tức, hắn cảm giác được rằng, mũi mình, miệng mình đã chạm vào một chỗ rất là mềm mại. Cái bộ phận mềm mại này ấm ấm, mà mơ hồ còn có chút gì đó ướt ướt, dinh dính ngoài ra, một mùi hương nồng nồng mê người phun ra từ bộ vị đó rồi xộc thẳng vào mũi hắn. Với khả năng nhìn xuyên bóng đêm của linh giả nên hắn biết mặt mình đã đụng vào âm đ*o của sư nương rồi.

Ngay lập tức, thân thể Lý Hàn cứng hết cả lại, cơ thể hoàn toàn thạch hóa tới đờ đẫn!

Mà Lý Hồng Ngọc trong một khắc kia cũng cảm thấy được sự cứng cứng ở phía dưới đụng vào nơi nhạy cảm nhất của mình, ngay sau đó, cái miệng thơm mùi đàn hương của nàng khẽ nhếch lên, cả người cũng trở nên cứng ngắc, nàng nghĩ như thế nào cũng không thể tưởng được rằng tay nàng nhấn một cái lại làm cho mặt của Lý Hàn đè xuống tiểu huyệt của mình, trong khoảng khắc đó, đầu của nàng hoàn toàn trống rỗng, tiếp theo đó là một cỗ khoái cảm kì dị không thể khống chế như thủy triều mạnh mẽ chảy khắp toàn thân nàng!

- Ưm.....

Thân thể mềm mại của Lý Hồng Ngọc không nhịn được run rẩy một cái, sau đó đôi môi anh đào đỏ tươi mềm mại không nhịn được mà phát ra một tiếng rên yêu kiều thật hút hồn.

Vốn Lý Hồng Ngọc đối với thân thể mình có lực khống chế rất mạnh, dưới tình huống bình thường mọi việc như thế thì tiếng rên rỉ kia không thể nào dễ dàng mà phát ra như vậy, nhưng mà, mặt của Lý Hàn cùng với mảnh đất mềm mại mẫn cảm của nàng lại đột nhiên tiếp xúc thân mật làm cho phòng tuyến tâm lý cuối cùng của nàng hoàn bị phá vỡ, khoái cảm kỳ dị như thủy triều quanh co tuôn trào, rồi sau đó nàng không kìm lòng được mà yêu kiều rên lên một tiếng này, mà như vậy vẫn còn chưa đủ, nàng theo bản năng còn kẹp chặt hai chân lại!

Từ trong chấn kinh Lý Hàn liền tỉnh lại, sau đó hắn muốn đưa mặt ra, dù sao, da mặt hắn có dầy mấy đi chăng nữa thì cũng xấu hổ khi ghé vào l-n sư nương như vậy, tư thế này có biết bao điểm bất nhã a, rõ ràng là cấm các cháu thiếu nhi không nên nhìn a!

Nhưng hắn không thể lường trước được, ngay lúc hắn đang muốn ngẩng đầu đưa mặt lên thì đầu gối sư nương cũng gắt gao kẹp chặt đầu hắn rồi khép lại.

Vì vậy mà đầu Lý Hàn cũng không thể nào động đậy được, bắt đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục duy trì tuy thế này không thay đổi, mà hắn cũng không thể kêu sư nương tách chân ra được, trong lòng hắn biết giờ phút này Lý Hồng Vân còn ngồi ở bên giường đây.

Điều này làm cho Lý Hàn rất khó xử, trên thực tế hắn vốn không muốn tiếp tục khinh nhờn nơi " thánh địa " này của sư nương vì nếu vậy thì những cố gắng của hắn sẽ trở thành công cốc mất, nhưng mà hắn cũng hết cách, muốn gọi cũng không thể gọi, muốn động cũng không động được, ngoại trừ tiếp tục duy trì tư thế trước mắt này ra thì hắn căn bản không thể làm cái gì khác được.

Vì thế, dưới tư thế khó xử này, trong lòng Lý Hàn thống khổ nhưng rất khoái hoạt!

Lý Hàn không thể không thừa nhận, âm huyệt của sư nương rất hấp dẫn, chẳng những nơi đó rất mềm mại ôn nhu, hương vị nồng đậm phát ra mang theo một cỗ hương thơm nhàn nhạt, đồng thời chỗ chóp mũi của hắn đã hoàn toàn ướt sũng, nói cách khác, âm đ*o của nàng đã hoàn toàn ướt át.

Nghĩ đến đây thì Lý Hàn biết sư nương đã động tình rồi, điều này khiến huyết mạch của hắn sôi trào, hắn thật sự muốn thè lưỡi ra liếm vào nơi tuyệt phẩm ấy nhưng Lý Hàn biêt mình làm như vậy là " bứt dây động rừng " nên hắn cố gắng đè nén kích động trong người xuống, cố gắng giữ nguyên bản thân. Mặc dù vậy, Lý Hàn cũng ra sức hít lấy hít để mùi hương từ âm đ*o nàng truyền ra.

- Mẫu thân, mẫu thân làm sao vậy?

Lý Hồng Vân thấy mẫu thân vừa rồi yêu kiều rên lên kia,trong lòng có chút khó hiểu, khẽ sửng sốt, nàng nghĩ không rõ vì sao mẫu thân lại phát ra thanh âm như vậy, nàng không khỏi tò mò hỏi.

Thân thể Lý Hồng Ngọc cuộn dưới chăn có chút không thể khống chế mà run rẩy co giật, khoái cảm nhiều năm chưa bao giờ nàng được trải nghiệm lúc này phát tiết ra, làm cho nàng cảm thấy sung sướng ngập tràn cả thân thể. Sau đó, nàng yêu kiều nhẹ nhàng thở phì phò, hai má dị thường đỏ ửng, trong ánh mắt thoáng hiện vẻ xuân tình mị ý.

- Mẫu thân, người sao vậy? Người không sao chứ?

Lý Hồng Ngọc chưa từng chứng kiến qua mẫu thân có sắc mặt và vẻ mặt như vậy, trong lòng hốt hoảng, nhịn không được hỏi.

Lý Hàn đang úp dưới chăn nghe thấy như thế nhịn không được thở dài một tiếng, trong lòng âm thầm nói: " Hồng Vân, chỉ cần nàng rời khỏi nơi này là mọi người sẽ không sao! Haizz, biết vậy thì chỉ cần như bình thường là được rồi, Hồng Vân chắc cũng sẽ không hiểu lầm nhưng bây giờ mọi chuyện lại thành ra như vậy, haizz...."

- Không, không có việc gì đâu, con yêu!

Lý Hồng Ngọc lấy lại tinh thần, vội vàng trấn định cảm xúc, cố nén dao động phập phòng trong lòng, miễn cưỡng cười, nói.

- Thật sự không có việc gì sao? Nhưng mà mặt của người rất đỏ à, sao lại thế chứ?

Lý Hồng Vân nói xong liền duỗi tay sờ trán mâu thân, đích thực có chút nóng, dù sao, mâu thân lại gắt gao trùm chăn, không nóng mới là lạ.

- Haha, ta không có việc gì. Nhưng ta nghe thấy con đã gặp lại Lý Hàn, thế nào, có phải tình chàng ý thiếp bùng phát mãnh liệt không?

Lý Hồng Ngọc đảo khách thành chủ hỏi.

- Mẫu thân, người thật là....

Lý Hồng Vân nghe vậy liền bương tha vấn đề này mà xấu hổ cười cười, sau đó nói tiếp:

- Mẫu thân, người biết không, Lý Hàn chàng ấy trăng hoa lắm, con nói người nghe nha....

Lý Hồng Vân còn đang hứng trí bừng bừng kể chuyện, mà Lý Hồng Ngọc không ngờ cũng không tìm cớ mà làm cho Lý Hồng Vân ra khỏi phòng, nàng giống như quên mất dưới chăn còn có một tên Lý Hàn đang vô cùng khó chịu.

Tuy khung cảnh trước mặt Lý Hàn rất mê người nhưng theo bản năng của con người, bị nhốt như vậy khiến hắn cảm thấy rất ngột ngạt, hắn thật muốn bất chấp tất cả mà xốc chăn lên hít thở không khí, lúc này hắn mới biết được không khí trong lành mà ngày thường hắn không thèm quan tâm tốt đẹp tới nhường nào a!

Lý Hàn có chút chịu không nổi, hắn cảm thấy phải nhắc nhở sư nương một chút, nếu không làm cho Hồng Vân đi ra ngoài, hắn chỉ sợ một lúc nữa sẽ là "Chết dưới hoa mẫu đơn chính là quỷ phong lưu"! Ách, không tính là phong lưu quỷ, hắn chưa từng thực sự được tính là phong lưu đâu, nhiều nhất cũng chỉ là "Chết dưới hoa mẫu đơn là quỷ ngạt hơi"!

Vì thế, Lý Hàn Vì thế, Lý Hàn liền truyền âm cho sư nương với nội dung " Sư nương, đệ tử sắp chết ngạt dưới hoa mẫu đơn rồi ".

- Ah.........

Thân thể Lý Hồng Ngọc nhất thời run rẩy, trong miệng nhịn không được phát ra một tiếng kêu!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio