Phong Lưu

chương 291: hẹn hò chỗ cũ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu lão trượng nhân là sư tử há mồm, vậy hắn cũng không khách khí. Châu nhi là người hắn nhận làm nghĩa muội, dù thế nào cũng nên vì nàng mà tranh giành một thân phận tại Đường gia. Như vậy mới không làm Tần Thiên Bảo thất vọng, không phụ lòng người của Tần gia…

Đường đại tiên sinh cười ha ha:

- Không phải Châu nhi đã gọi lão Lục là nghĩa phụ rồi sao? Mà lại là nghĩa muội của cháu, đương nhiên là người của Đường gia ta. Kẻ nào khi dễ nàng, chính là coi thường mặt mũi Đường gia.

Có những lời này của đại bá, trong lòng Đường Tiểu Đông nhiều ít mới có chút cân bằng.

- Vậy còn Đường Mộc, đệ tử của Đường nhị bá?

Vẻ mặt Đường đại tiên sinh trở nên buồn bã, than thở:

- Người chết mọi chuyện cũng kết thúc, chuyện nhị bá, đại bá tạm thời không thể cho cháu câu trả lời thuyết phục. Còn cần phải có câu trả lời của các vị trưởng bối trong dòng họ mới được. Chỉ là v phần Đường Mộc, đại bá có thể thu hắn làm nghĩa tử.

Giá cả thỏa đáng, việc hôn nhân này rốt cuộc cũng xong.

Người trong đại gia tộc luôn luôn lấy lợi ích của gia tộc làm trọng. Tất cả đều phải lấy lợi ích gia tộc làm điểm xuất phát. Cho dù là lợi ích quốc gia và lợi ích gia tộc phát sinh xung đột, vẫn phải lấy lợi ích gia tộc làm chủ.

Cho nên, Đường Tiểu Đông cũng không trách Đường đại bá là sư tử há mồm.

Xử lý xong công việc trong gia tộc, cuối cùng chỉ còn lại Giang Nam Lôi gia.

Hiện tại, hắn đã hiểu rõ mọi người trong đại gia tộc đều lấy lợi ích gia tộc làm điểm xuất phát, như vậy, ứng phó Lôi lão phu nhân hẳn là không quá khó khăn.

Cùng đại bá vòng vo một vòng lớn, nhìn vài phân hiệu cửa hàng, lại đi tới tổng đường của Trung Hoa đường.

Dưới sự giám sát của Chu Bất Vi, các huynh đệ đều thao luyện võ nghệ vô cùng chăm chú, khiến Đường đại bá rất thỏa mãn.

Trung Hoa đường hiện nay người mạnh ngựa khỏe, cao thủ như mây, hơn nữa loại cung nỏ có thể gấp lại, sa thương, hỏa tiễn… Đều là vũ khí vô cùng lợi hại, đủ để xưng bá giang hồ.

Tuy rằng Trung Hoa đường tự lập môn hộ, nhưng tập hợp tất cả cao thủ tinh anh của ba nhà Đường, Lôi, Tần, hiện nay lại kết thành thông gia, càng khiến ba nhà trở nên đoàn kết chặt chẽ hơn. Kẻ nào dám chọc vào ba nhà, chính là tự mình diệt vong.

Tại trung tâm ngu nhạc, Đường Tiểu Đông thiết yến để Đường đại bá đón gió tẩy trần, uống tới say xưa, vô cùng náo nhiệt.

Các nữ nhân đều ăn no rời tiệc, các nam nhân vẫn còn đang liều mạng uống rượu.

Đường Tiểu Đông mượn cớ say rượu rời đi, lập tức tiến vào phòng của Phượng Cô Cô.

Vừa vào cửa liền động tay động chân, khiến Phượng Cô Cô sợ nhảy dựng lên.

Tuy rằng rất hưởng thụ hành vi động tay động chân của hắn, nhưng hiện tại là thời kỳ vô cùng nhạy cảm, thực sự không nên liều lĩnh.

Phượng Cô Cô hung hăng véo một cái lên mu bàn tay hắn, thấy hai tay hắn vẫn đặt trên ngực mình, không có ý rời đi, hạ giọng nói:

- Đáng chết! Ngươi muốn hại chết ta sao…

Cái loại cảm giác quen thuộc này từ chỗ sâu trong cơ thể chậm lại dâng lên, khiến nàng vừa yêuĐường Tiểu Đông hôn một cái lên vành tai trong suốt như ngọc của nàng, cười ha ha nói:

- Phượng Cô Cô, ta muốn cùng nàng thương lượng một chuyện.

- Ừ…

Phượng Cô Cô từ chối lấy lệ môt chút, liền bất đắc dĩ để đôi ma thủ của hắn tùy ý hoành hành, tàn phá bừa bãi, thân thể mềm nhũn tựa vào trong lòng hắn.

Đường Tiểu Đông vừa đưa tay sờ soạng khắp nơi vừa kể lại những chuyện hôm nay hắn và đại bá đã bàn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -

- Ừ…

Phượng Cô Cô từ chối một chút, xấu hổ sẵng giọng:

- Đáng chết! Ngươi loạn động như vậy, người ta sao có thể tĩnh tâm mà suy nghĩ giúp ngươi được…

Đường Tiểu Đông tới đây chính là muốn Phượng Cô Cô giúp hắn nói tốt vài câu trước mặt Lôi lão phu nhân, nghe nàng nói như vậy, hắn liền ngoan ngoãn buông tay.

Mặt Phượng Cô Cô vẫn hơi ửng hồng, cúi đầu chỉnh là xiêm y có chút mất trật tự, xấu hổ trừng mắt liếc hắn, ngồi xuống mép giường, thở hổn hển một lúc mới nói:

- Xem như ngươi có chút lương tâm, cũng không uổng người ta ngày đêm thương nhớ…

Không phải nàng nói chuyện Đường Tiểu Đông nghe lời buông tay, mà là chuyện phối phương.

Đường Tiểu Đông mặt dầy cười cười nói:

- Tiểu Đông biết Phượng Cô Cô sẽ đau lòng, Tiểu Đông cũng rất muốn hảo hảo thương yêu Phượng Cô Cô. Hắc hắc…

Phượng Cô Cô rung động trong lòng, ánh mắt mơ hồ như nước, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, xấu hổ nói:

- Vậy… Ngày mai…Chỗ cũ…

Ực!

Đường Tiểu Đông nuốt một ngụm nước bọt, hiểu ý cười khúc khích.

Phượng Cô Cô đỏ bừng mặt, ừm một tiếng, xoay lưng, không dám tiếp xúc với ánh mắt mê đắm khiến toàn thân nàng mềm nhũn của hắn, sau đó hít vào một hơi thật sâu để mình bình tĩnh trở lại.

Nàng phân tích sơ qua một chút, Lôi gia đối với uy lực bạo tạc của hắc hỏa dược mới phối chế vô cùng thỏa mãn. Trên cơ sở giữa nguyên phối phương hỏa dược, chỉ có một chút yêu cầu nhỏ mà thôi.

Thông thường, hắn phối chế ra một vài hỏa khí, Lôi gia sẽ lấy trước tiên. Có thể còn có thêm một chút yêu cầu hơi quá mức, đó là một vài phốiương độc dược của Đường Môn. Mà những thứ này, Đường Tiểu Đông hẳn là sẽ không từ chối, ngoài ra xin hắn chuẩn bị một chút thuốc tiên giải độc Cửu chuyển hoàn hồn đan của Đường Môn.

Cửu chuyển hoàn hồn đan, cái này có thể nhờ Đường Sương hoặc Đường Nhu phối chế một ít thành phẩm là được, cho dù là mở miệng xin Đường đại tiên sinh cũng không quá khó. Lo trước khỏi họa sau, có lẽ Đường đại tiên sinh sẽ không cự tuyệt, đương nhiên chuyện này phải do hắn đứng ra, hơn nữa phải nói là chính mình dùng mới được.

Nghe Phượng Cô Cô phân tích như vậy, có vẻ chuyện này gần như cũng rất dễ giải quyết.

Đường Tiểu Đông mừng rỡ lại nhảy dựng lên, nồng nhiệt ôm hôn nàng, sờ soạng loạn bậy một trận.

- Đáng chết! Ngươi hại ta đêm nay ngủ không được a…

Phượng Cô Cô vô lực tựa vào lòng hắn thở dốc.

Đường Tiểu Đông ngẫm lại cũng đúng, lúc này mới buông tay lưu luyến không nỡ rời. Trước khi mở cửa phòng, Phượng Cô Cô đột nhiên đưa tay ôm đầu hắn, hung hăn hôn lên mặt hắn một ngụm, mới cho hắn rời khỏi phòng.

Đường Tiểu Đông ra sức dùng ống tay áo lau mặt, chà xát cho đến khi da mặt gần như tróc ra mới yên lòng.

Hắn không dám nghĩ tới nếu đôi môi đỏ mọng này lưu lại dấu vết, bình dấm chua Mị nhi kia sẽ nổi trận lôi đình như thế nào.

Gõ cửa phòng Mị nhi, sau khi nhìn thấy hắn, khuôn mặt nàng đột nhiên đỏ bừng lên, vội vã đóng cửa.

Đường Tiểu Đông nhanh chân chặn lấy cánh cửa, Lôi Mị bất đắc dĩ phải mở rộng cửa phòng.

Tên đáng chết này muốn làm gì, nàng đương nhiên biết. Không phải nàng không muốn, chỉ bất quá bọn người Đường đại bá còn đang ở Trung tâm ngu nhạc, vạn nhất để bọn họ nhìn thấy, thật sự là không hay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio