Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô từ nhỏ đã áo gấm ngọc thực, được mọi bế trong lòng bàn tay mà lớn lên, khi cô nghe nói cha mẹ muốn ly dị, cảm giác trời đất sụp đổ.
Nhưng mà ông trời của cô không hề sập.
Bởi vì cô vốn không có gia đình hạnh phúc, chẳng qua trước đây cô không biết.
[] QAQ tương tự như icon
Gửi xong tin nhắn, điện thoại cả buổi cũng không có động tĩnh, Cố Ý đoán Trì Tự đã ngủ.
Thấy rằng quan hệ của bọn họ ngày càng tăng tiến tốt, Cố Ý cho là Trì Tự không có lý do gì lại không trả lời.
Nhưng mà, cả ngày tiếp theo, cho đến khi đêm khuya ở London, điện thoại di động yêu quý của cô vẫn yên tĩnh như gà.
Cố Ý vô cùng đau lòng, đau lòng đến mức không ngủ được, đau lòng đến mức muốn về nước nhìn Trì Tự có phải ngủ tới tiếng không dậy.
Hai giờ sáng ở London.
Trì Tự:
Cố Ý không ngủ, kích động lập tức ngồi dậy:
Trì Tự:
Vòng tròn xã giao của cha mẹ Trì Tự đặc biệt rộng rãi, đến thời điểm nghỉ lễ, bọn họ liền dẫn con trai đi khắp nơi thăm hỏi.
Tương tự như vậy, Trì gia cũng thường xuyên có khách quý chật nhà.
Ngày Tết tới gần, Trì Tự không từ chối được, mà anh từ khi sinh ra tính tình lãnh đạm, tránh không được vì lễ phép không đầy đủ mà bị cha mẹ trách mắng.
Vì vậy, anh rất không thích nghỉ.
Trì Tự: