“Đại nhân Ma Đế, trùng kích phong ấn thất bại rồi ạ!” Một người lúc này vội vã chạy tới, chắp tay nói. “Thất bại? Làm sao có thể?” Thân thể ngồi ghế đầu cao hơn trăm trượng, lúc này chậm rãi đứng lên. Nhìn bóng hình này có vẻ ngoài như con người, nhưng da thịt rạn nứt, từng vết rách lan ra, cực kỳ khủng bố. Nhìn kỹ thì bóng người này toàn thân mang theo ánh sáng xanh lục, hơn nữa đôi mắt kia tràn ngập màu xanh, bắn ra tứ phía, vô cùng âm u đáng sợ. “Đại nhân Ma Đế, chúng thuộc hạ trùng kích phong ấn, vốn dĩ chưa cần đến một tháng là thành công, nhưng phong ấn kia đột nhiên sinh ra một luồng suy nghĩ mạnh mẽ, không ngừng gia trì phong ấn!” “Cuối cùng, hủy diệt toàn bộ lực phá ấn của chúng ta!” Nghe vậy, người đàn ông khép hờ hai mắt, rồi đột nhiên như nhìn xuyên thấu vạn trường, lên đến mặt đất. Đột nhiên, hắn ta nhìn thấy có một bóng người cao gầy ngồi trên đỉnh núi. Mà trong nháy mắt này, bóng người kia dường như cũng nhìn thấy hắn ta. “Ma Đế Lục Tình, hàng chục vạn năm qua đi, không ngờ, ngươi vẫn còn sống!”, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai hắn ta. Người đàn ông Ma tộc tức thì tái mặt lại. “Không thể nào... không thể nào... Cửu U Đại Đế, Cửu U Đại Đế còn sống...”
Trong nháy mắt, sắc mặt của Ma Đế Lục Tình trở nên vô cùng khó coi. “Đại Đế, ngài... ngài đang nói gì vậy ạ...” “Rút lui!” Ma Đế Lục Tình lúc này quát lên, sắc mặt khó coi: “Rút lui hết!” “Đi thông báo cho Cốt Ma Đế và Ma Đế Tử Dực, lập tức đến đây cùng bàn đại sự!” Ma Đế Lục Tình nói xong thì lập tức biến mất vô dạng... Mà trong lúc đó, tại một vùng thung lũng ở phía nam của Cửu U đại lục, có hàng vạn người tụ họp ở đây. Ở bên rìa nhóm người cũng có mấy bóng người đứng vững. Chính là nhóm Tần Ninh. Hắn dẫn theo lão Vệ, năm đại trưởng lão cùng mấy người Thiên Linh Lung, Lý Nhất Phàm. Bọn họ đã đến Thiên Thận cung. Thiên Thận cung tọa lạc tại một vùng đồng bằng phía Nam của Cửu U đại lục, nói là đồng bằng nhưng hoa cỏ nơi đây còn cao hơn đầu người, nhìn quanh toàn là sắc xanh dập dờn. “Oa... Nhiều người đến vậy sao?” Nhìn tứ phía, Kiếm Tiểu Minh không khỏi chép miệng. Một vài thế lực xuất động hàng trăm người, lên đến ngàn người, đúng là đáng sợ. Còn nhìn lại Thanh Vân tông, năm đại trưởng lão, cộng thêm mấy đệ tử, cũng có mười một, mười hai người. Kiếm Tiểu Minh lẩm bẩm: “Sớm biết đã mang theo mấy người đến nữa cho đông vui rồi!” Tần Ninh gõ đầu Kiếm Tiểu Minh, cười mắng: “Mang theo nhiều người chính là dâng mạng đấy chứ đông vui cái gì!” “Với năng lực hiện tại của ta thì cũng chỉ có thể đảm bảo cho mấy người các ngươi không chết khi đi vào Thiên Thận cung thôi, nhiều hơn nữa thì ta không dám chắc!” Nghe Tần Ninh nói vậy, mọi người càng thêm kinh ngạc. Khó lắm mới thấy dịp Tần Ninh nghiêm túc như thế, vậy thì hẳn là rất nguy hiểm. Nếu là ở trong Đại Hoang Cổ thì Tần Ninh có thể đi một cách thong dong tự tại. Lần này đi Thiên Thận cung thật ra là rất nguy hiểm.
Tần Ninh cũng hiểu trong lòng, nếu một mình hắn đi vào Thiên Thận cung thì cũng có thể lui tới tự nhiên, nhưng dẫn theo nhiều người, cộng thêm một vài thế lực khác nữa, thì hắn không dám chắc.