Còn gia tộc, cổ quốc thì phải ở lại cả đời. Hạ công tử lại nói tiếp: “Được rồi, mấy ngày này nghỉ ngơi cho thật tốt đi, khi nào Thiên Thận Cung mở ra thì chúng ta lập tức sẽ đi vào, những đồ ở bên ngoài thì nhìn qua thôi, đồ tốt thật sự đều ở bên trong, chính xác mà nói là ở trong Mặc Cốc!” “Ta hiểu rồi!” Vương Thanh Trạch lúc này im lặng ngồi xuống, trong lòng âm thầm quan sát xung quanh. Mà giờ phút này, đám người nhóm Tần Ninh ở trong doanh trại nghỉ ngơi. Đối mặt với vô số môn phái, thế lực, gia tộc xung quanh, năm đại trưởng lão lúc này cảm nhận một cách sâu sắc bọn họ nhỏ bé nhường nào. Năm vị trưởng lão dưới sự dạy dỗ Tần Ninh, thực lực đều đã tăng lên, nhưng bọn họ cũng hiểu đây đã là giới hạn giới hạn cao nhất của mình rồi. Lý Dương Chiêu thân là đại trưởng lão, có thực lực cao nhất nhưng giờ cũng chỉ là cảnh giới Thiên Nguyên tứ nguyên. Mà thực lực ở cảnh giới này có nhiều vô số kể, ông ta thật sự chẳng là gì hết. Trong hai năm qua phái Thanh Vân phát triển rất nhanh, thế nhưng không so sánh thì không biết, mà đã so thì đơn giản là không thể sánh với các môn phái khác được. “Ai nấy đều ủ rũ cúi đầu là như thế nào?” Nhìn mấy người bị đả kích tự tin, Tần Ninh không nhịn được mắng: “Lần này dẫn mấy người đến đây chính là để các người tấn thăng lên cảnh giới Thông Thiên, trấn thủ phái Thanh Vân, nhìn bộ dạng của các ngươi xem, một chút ý chí cũng không có, xem giống cái gì!” Tăng lên đến cảnh giới Thông Thiên. Cảnh giới Thiên Nguyên, cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Hoá Thần, ba đại cảnh giới này ở trên vùng đất Cửu U đã được coi là sự tồn tại hàng đầu. Lấy ví dụ như cảnh giới Thiên Nguyên để tăng thêm một nguyên cũng là chuyện khó như lên trời chứ đừng nói là tăng lên đến cảnh giới Thông Thiên. Một mặt là vấn đề về tài nguyên tu luyện, phái Thanh Vân bây giờ không thiếu tài nguyên tu luyện. Nhưng mặt khác là vấn đề thuộc về thiên phú. Ví dụ như Thiên Linh Lung có thiên phú tốt, khả năng lĩnh ngộ cao, một ưu điểm là tốc độ tu luyện nhanh, tấn thăng nhanh, còn một ưu điểm nữa chính là giới hạn thành tựu cũng cao. Đại trưởng lão hiểu đời này của mình có thể sẽ mãi kẹt ở cảnh giới Thiên Nguyên, không thể lên đến cảnh giới Thông Thiên được. Còn Thiên Linh Lung, cô ấy hoàn toàn có thể bước vào cảnh giới hoá thần. Đây chính là thiên phú! Quyết định tốc độ tấn thăng, cũng quyết định hạn mức tấn thăng cao nhất của mỗi người. “Lão hủ tự nhận tiềm lực đời này của mình đã hết!”, đại trưởng lão chắp tay nói: “Chi bằng tông chủ đem cơ hội này trao cho các đệ tử môn hạ ưu tú thì hơn!” Ý của Lý Dương Chiêu rất rõ, mấy người Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên và Trần Húc, Phù Hoán, Tống Đại Hải đều cần phải bồi dưỡng tu luyện gấp. Tương lai của phái Thanh Vân vẫn phải dựa vào bọn họ.
Hơn nữa bốn người Lý Nhất Phàm, Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải cũng là những đệ tử cũ của phái Thanh Vân, lúc trước thiếu tài nguyên tu luyện nên việc nâng cao thực lực đã bị trì hoãn rất lâu.