Hồn Vũ Thiên Tôn tập trung vào thuật luyện hồn. Có thể nói, sau khi trải qua sáu lần lịch kiếp, hắn có thể không chút khách khí mà nói rằng, trong cõi chín phương trời mười phương phật, vạn giới chư thiên này, không có một ai có hiểu biết sâu rộng hơn hắn về các phương diện này. “Công tử!” Tần Ninh xuống núi, đám lão Vệ đã đứng chờ sẵn. “Ca, ca đạt đến cảnh giới Thiên Võ tứ biến rồi à?” Kiếm Tiểu Minh lúc này ngạc nhiên nói. “Ta khổ sở tu hành hai năm mới đến cảnh giới nhất cảnh Thiên Võ, hôm nay nhận truyền thừa rèn luyện võ ý cũng mới đến được cảnh giới Thiên Võ tam biến, vậy mà ca còn đá đệ bay xa...” “Ngươi khổ sở tu hành?” Tần Ninh tức giận trừng mắt lườm Kiếm Tiểu Minh một cái. Giờ phút này, đám người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung và Phù Hoán đều đã tấn thăng. Ít nhất cũng là cảnh giới Thiên Võ. Tần Ninh nhìn về phía đại trưởng lão cười nói: “Ít nhất trong phái Thanh Vân của chúng ta bây giờ không chỉ có một đệ tử nòng cốt nữa!” Đại trưởng lão nghe vậy, mỉm cười xấu hổ. Lúc trước Tần Ninh đảm nhận vị trí tông chủ, phân chia đệ tử thành các cấp, có bốn cấp là nòng cốt, chân truyền, nội môn và ngoại môn. Mà đệ tử nòng cốt yêu cầu bắt buộc phải là cảnh giới Thiên Võ, đại trưởng lão khi ấy cảm thấy chỉ là chuyện viển vông. Thế nhưng lần này Tần Ninh đã thật sự làm được. Ba người Phù Hoán, Trần Húc và Tống Đại Hải bây giờ cũng đã là cảnh giới Thiên Võ nhất biến, chỉ tính riêng điểm này thôi thì phái Thanh Vân cũng đã mạnh hơn nhiều so với các tông môn hạng hai khác. Thêm vào đó còn có bốn người Thiên Linh Lung, Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh là đại diện. Bốn người bọn họ bây giờ cho dù ở trong Tứ đại tông môn cũng tuyệt đối là thiên tài mũi nhọn. “Được rồi, nếu như tất cả mọi người đều đã thăng cấp vậy thì sau đây có thể đi đến chỗ tiếp theo rèn luyện cảnh giới của mình cho thật tốt”. Tần Ninh lại nói: “Cảnh giới tăng lên một cách đột ngột sẽ khiến các ngươi không thể điều khiển được sức mạnh mạnh mẽ như vậy, cho nên phải mau chóng khiến bản thân thích nghi được với loại sức mạnh tăng lên này”. Mấy người lúc này gật đầu. Trong núi Thận Sơn ẩn chứa sức mạnh to lớn kỳ quái, chắc chắn không chỉ có thứ mà bọn họ đã trông thấy. Nhưng chỉ tính riêng những thứ này thôi thì bọn họ cũng đã thu về được rất nhiều lợi ích. Mấy người không phải là kiểu người tham lam, bọn họ vẫn hiểu được đạo lý tham thì thâm. Một nhóm hơn mười người lại tiếp tục xuất phát. Tần Ninh lúc này càng trông giống một người hướng dẫn viên du lịch tiêu chuẩn, dẫn bọn họ đi xuyên qua các ngọn núi, tìm kiếm sức mạnh to lớn thần bí mấy vạn năm trước. “Ca, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”
“Rừng Thận Mộng!”