“Ngươi rốt cục định làm gì?” Lâm Vi Vũ nhìn chằm chằm Tần Ninh, hung dữ nói: “Còn dám bất kính với ta coi chừng ta thiến ngươi đấy!” “Không phải ta đang giúp cô chuyển dời thù hận sao?”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Cô xem ánh mắt của Vương Thanh Trạch nhìn ta đi, hoàn toàn là muốn lột da ta, nhưng mà ánh mắt nhìn cô... lại tràn ngập chán ghét vứt bỏ”. “Ngươi...” Lâm Vi Vũ chẳng thèm nói với hắn nữa. Tiếp tục tranh luận với Tần Ninh cũng không có ý nghĩa. “Thằng ranh đấy là cảnh giới Thiên Võ lục biến, ngươi là đối thủ của hắn sao? Ngươi nhìn mấy tên đứng bên cạnh hắn đi, đều là cảnh giới Thiên Võ đấy”. “Cảnh giới không phải là thứ duy nhất quyết định thắng bại!” Lòng bàn tay của Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt lưng Lâm Vi Vũ, vỗ vỗ nói: “Cô là nữ nhân của ta, cứ việc đứng ở đây chờ, xem ta trừng trị bọn chúng như thế nào!” Cảnh tượng này lọt vào mắt của Vương Thanh Trạch khiến hắn sắp bị lửa giận thiêu đốt đến nơi. “Làm thịt cái tên tiểu tử kia cho ta!” Vù vù... Ngay lập tức có hai bóng người lao ra. Hai người này đều là cảnh giới Thiên Võ nhất biến, trực tiếp cầm kiếm trong tay chém về phía Tần Ninh. Lâm Vi Vũ lúc này vội vàng nuốt một viên đan dược. Tần Ninh cùng lắm thì chỉ có thể cầm cự được một lúc, nếu cái tên Vương Thanh Trạch kia ra tay thì Tần Ninh thua là cái chắc, cô ta cần thời gian để phục hồi. Khung cảnh trong rừng Thận Mộng giống với thực tế, những đồ mang theo bên người cũng chắc chắn sẽ có, chính bởi vì vậy mà nếu chết ở chỗ này thì cảm giác sẽ vô cùng chân thật. Cho nên nếu thật sự bị đám người Vương Thanh Trạch làm nhục, chi bằng tự sát cho xong. Bịch bịch... Lúc Lâm Vi Vũ vẫn còn đang chìm trong suy tư thì đột nhiên hai tiếng bịch bịch vang lên. Hai bóng người lao vùn vụt ra lúc này bị Tần Ninh một tay túm gọn. Hai tay của Tần Ninh làm việc cùng một lúc, đem hai người đập vào nhau, tiếng bộp bộp vang lên, vết máu bắn ra, hai người chết ngay tại chỗ. Động tác diễn ra trong chớp nhoáng, nhẹ nhàng lưu loát, không chỉ khiến Lâm Vi Vũ ngây ngẩn cả người mà ngay cả Vương Thanh Trạch cũng khó tin nhìn Tần Ninh. “Cảnh giới Thiên Võ tứ biến!” Vương Thanh Trạch và Lâm Vi Vũ đều không thể ngờ được rằng lúc trước Tần Ninh mới chỉ là cảnh giới Thiên Võ nhất biến, mới tách ra chưa được bao lâu mà giờ đã là cảnh giới Thiên Võ tứ biến rồi. Điều này thật sự khiến người khác khó có thể tin được. Nhưng trong sự khó tin ấy lại khiến người khác hiểu ra được bên trong Thiên Thận Cung có vô số truyền kỳ, Tần Ninh nhất định đã có được gặp gỡ bất ngờ gì đó cho nên mới trực tiếp tấn thăng được ba biến. Vẻ mặt của Vương Thanh Trạch lúc này trở nên trầm trọng.
“Xem ra ngươi đã có gặp được chút thời cơ, bảo sao lại dám đến chỗ này!”