Thiên Linh Lung nhổ một bãi, cười mắng: “Ngươi đang tự khen mình đấy à?” “Ặc...” Kiếm Tiểu Minh nghiêm nghị nói: “Để trợ giúp Tần đại ca, ta khổ tu ba năm, đạt cảnh giới Thông Thiên, chỉ không biết dạo này Tần đại ca sao rồi...” “Yên tâm đi, có Vệ tiên sinh ở đó, chắc chắn không sao đâu...” “Ta cũng không lo lắng cho sự an nguy của Tần đại ca”, Kiếm Tiểu Minh nghiêm túc nói: “Mà là tâm trạng của Tần đại ca, ta chưa bao giờ thấy sự sa sút chán chường như vậy ở huynh ấy...” “Lúc chúng ta chưa vào Mặc cốc, không biết trong đó đã xảy ra chuyện gì...” Mọi người cũng trở nên buồn bã. Tần Ninh lúc ấy thực sự rất đáng sợ. Ngoài lão Vệ và tôm cát nhỏ ra, chắc cũng không ai biết là có chuyện gì. Nhưng tôm cát nhỏ quay về ốc đảo Đại Vũ, lão Vệ làm bạn bên cạnh Tần Ninh, hai người này chắc chắn sẽ không nói gì. Thật là một điều bí ẩn. Thiên Linh Lung có Linh Lung tâm, nhạy cảm thông tuệ, như đoán ra được gì đó, nhưng cũng không dám tin. Bởi vì điều đó quá mức khó tin, vượt qua sự nhận thức và lí giải của cô ta. “Được rồi, tông chủ nhất định sẽ ổn mà, ngài ấy chỉ đang cần thời gian thôi. Chúng ta chỉ cần ở đây chờ ngài ấy quay về nhìn thấy một Thanh Vân tông thịnh vượng là được. “Đúng vậy!” “Ừm!” Bốn người nhìn nhau cười, ánh mắt tràn ngập ý chí chiến đấu. Keng... Đại điện Thanh Vân có tiếng chuông vang lên. Dãy núi Thanh Vân to lớn có hơn ngàn đệ tử tân sinh đang tụ tập trước đại điện Thanh Vân. Lý Nhất Phàm mặc đồ đen, khoác áo vân mây, đẹp trai phi phàm. Nhìn các đệ tử bên dưới, Lý Nhất Phàm cũng cảm khái không thôi. Thanh Vân tông thật sự trở nên rực rỡ và thay đổi toàn bộ như Tần Ninh nói. Lý Nhất Phàm nhìn bên dưới, lên tiếng nói: “Hôm nay là ngày Thanh Vân tông chúng ta kiểm tra đệ tử mới vào, các ngươi tự căn cứ vào năng lực của mình mà đăng ký vào Đan các, Khí các, Trận các, Võ các hay viện Kiếm Đạo”. “Thanh Vân tông hiện nay chưa phải là tông môn mạnh mẽ nhất vùng đất Cửu U, nhưng sẽ là tông môn che chở đệ tử nhất vùng đất Cửu U!” “Sau này ra ngoài, ai dám bắt nạt các ngươi, không cần sợ, Thanh Vân tông vĩnh viễn là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của các ngươi!” “Đây là lời răn dạy của Tần tông chủ, các ngươi nhớ kỹ trong lòng, ở Thanh Vân tông chăm chỉ tu hành là được, tông môn sẽ không bỏ rơi bất kỳ một ai”. Rất nhiều đệ tử nghe Lý Nhất Phàm nói vậy thì đều nghị luận ầm ầm. “Sớm nghe nói Thanh Vân tông bảo vệ đệ tử, không lẽ là thật?”
“Giả sao được chứ? Năm ngoái có một vị đệ tử chân truyền bị giết, năm đại trưởng lão đích thân xuất hiện đòi lại công bằng đó!”