“Tam đường của thư viện Thánh Hiền tuy ba mà một, không bằng chia mấy suất đó cho đệ tử Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường...” Mặc Uyên Lâm quát lên: “Mạc Thành Lỗi, Trường Sinh đường của ta đã xuống dốc, nếu như không có cả mười vị trí này thì Trường Sinh đường coi như xong đời”. “Hơn nữa, mười vị trí này là sự cổ vũ tốt nhất với những đệ tử còn đang kiên trì, ngươi cũng phải biết chứ?” Cảnh tượng lúc này trở nên gấp rút. Mạc Thành Lỗi lúc này không có phản ứng gì. Trường Sinh đường vốn đã xuống dốc. Ông ta là đường chủ Thiên Thánh đường, đương nhiên muốn nắm lấy cơ hội, tranh thủ quyền lợi cho Thiên Thánh đường. Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé. Thư viện Thánh Hiền đã công bằng và hợp lý lắm rồi, Trường Sinh đường chiếm giữ mười suất thì đúng là vô lý. Mặc Uyên Lâm là đường chủ Trường Sinh đường, lúc này cũng rất tức tối. Trường Sinh đường đúng là càng ngày càng kém, nhưng nếu mười suất tham gia lễ Tẩy Thiên này lại bị cướp sạch đi thì Trường Sinh đường sẽ xong đời. Ông ta là người Mặc gia, Trường Sinh đường là do Mặc gia một tay nâng lên. Hiện giờ, nếu nó xuống dốc trong tay ông ta thì ông ta biết ăn nói sao với tổ tiên Mặc gia? “Dù nói thế nào thì Trường Sinh đường cũng là một trong tam đường, lễ Tẩy Thiên cũng quan trọng, vậy thì Trường Sinh đường lấy năm suất đi”. Một giọng nói ôn hòa lúc này vang lên. Tất cả mọi người đều sững sờ, rồi im lặng. Người nói chuyện chính là Thánh Trường Tồn. Viện trưởng lên tiếng thì mọi người cũng không nói nữa. Mạc Thành Lỗi vẫn chưa từ bỏ ý định. “Viện trưởng, Trường Sinh đường có trăm người, lấy năm suất, vậy năm suất kia Thiên Thánh đường với Địa Thánh đường phân chia như thế nào?” “Ta thấy Trường Sinh đường lần này chỉ có Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu là tạm được, cứ để cho hai bọn họ tham gia lễ Tẩy Thiên thôi!” Mạc Thành Lỗi nói với vẻ đương nhiên. Lúc này, Mặc Uyên Tử lên tiếng. Mặc Uyên Tử là trưởng tộc Mặc gia, đồng thời cũng là phó viện trưởng của thư viện Thánh Hiền. “Đệ tử Trường Sinh đường đúng là ít, nhưng một khi xuất hiện người tu luyện trường sinh quyết có hiệu quả rõ rệt thì tương đương với việc thư viện Thánh Hiền có thêm một vị vô địch”. “Mạc đường chủ, đạo lý này, ngươi cũng phải hiểu chứ?”
Mặc Uyên Tử là trưởng tộc Mặc gia, lại là phó viện trưởng, cộng thêm việc viện trưởng đã nói từ trước, nên ông ta cũng không tiện nói nhiều.