“…” “…” Tần Ninh xua xua tay nói: “Các ngươi thích làm thế nào thì làm, ta chỉ cần có suất trong đó là được”. “Hơn nữa, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu ta cũng có thể giúp đỡ bọn họ đạt được vị trí tốp năm”. “Tất cả giải tán đi!” Lời Tần Ninh vừa dứt, mấy người lần lượt rời đi. Lúc này Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng vươn vai. Dáng người đẹp ấy dưới lớp váy liền thân khiến người ta cảm xúc dâng trào. Tần Ninh nhìn hai người, cười nói: “Vất vả một ngày một đêm rồi, các cô thị tẩm cho ta chứ?” Nhưng Vân Sương Nhi lại trêu ghẹo nói: “Không phải công tử nói bọn ta không đủ tư cách sao?” “Ngày trước không đủ, sắp lên đến cảnh giới Hóa Thần rồi, không phải đủ sao?” Tần Ninh hài hước nói: “Từ tỳ nữ thăng cấp lên tỳ nữ thị tẩm, biểu hiện tốt thì tương lai thăng cấp lên làm phu nhân cũng có thể đấy…” Đối mặt với trêu đùa của Tần Ninh, hai cô gái không hề buông thả, sắc mặt đỏ bừng. Diệp Viên Viên vội vàng chuyển chủ đề. “Ngày trước không phải công tử sợ nhất phiền phức ư? Lần này tại sao lại bằng lòng chỉ đạo bọn họ?” “Chuyện này… nói ra dài lắm, không nói nữa!” “…” “…” Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bày vẻ mặt không nói được gì. Quả thật Tần Ninh sợ phiền phức. Hơn nữa Mặc gia như thế nào, hắn cũng không quản nổi. Nhưng nhìn thấy tình cảnh Trường Sinh đường như vậy, trong lòng Tần Ninh có phần không chịu được. Sát Trường Sinh có thể nói do hắn một tay bồi dưỡng nên. Từ một thiếu niên có tư chất bình thường đã trở thành một nhân vật lớn uy danh hiển hách của đại lục Bắc Thương, không ai sánh bằng. Điều đáng tiếc là tiểu tử này cuối cùng vẫn rẽ nhánh, chọn cách đạo tiêu thân vẫn. Tu hành Trường Sinh quyết, thứ cần thiết chính là tĩnh tâm. Ngày trước hắn truyền thụ Trường Sinh quyết cho Sát Trường Sinh, cũng chính là vì Sát Trường Sinh chịu đựng được cô đơn. Nhưng hắn đã quên rằng, con người thường sẽ thay đổi. Thực lực hùng mạnh đến cực điểm, muốn duy trì tâm tình thì rất khó.
Sát Trường Sinh tu luyện Trường Sinh quyết đến quyển thứ năm, cuối cùng thất bại, quả thật là đáng tiếc.