Hai người nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, tò mò hỏi. Hai bàn tay vung lên, khí tức hùng hậu trong cơ thể hai cô gái tỏa ra. “Thất chuyển!” Một tiếng lộc cộc vang lên. Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lúc này hoàn toàn sửng sốt, đến nỗi quên cả hít thở. Đây có còn là người không? Thiên tài? Yêu nghiệt? Thật sự không thể hình dung. Mặc Vũ Nhu cuối cùng không nhịn được mà nói: “Các cô cứ như vậy thì sẽ khiến người ta phát điên mất!” Thật sự là khiến người ta phát điên. Người khác cả đời có khả năng không đi hết được cảnh giới Thông Thiên, đạt cảnh giới Hóa Thần. Mà hai cô gái này đi hết trong vòng một năm. Không so sánh thì sẽ không có đau thương mà. Hai anh em bọn họ một năm cũng chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ, tứ bộ. Vốn dĩ không coi là chậm. Nhưng so với hai cô gái này thì đúng là kém xa. Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng không ngờ mình lại thăng cấp nhanh đến vậy. Trường Sinh Đồ đó thật sự quá thần kỳ. Các cô hiểu được, đây không phải thiên phú của mình mà là công hiệu của Trường Sinh Đồ. Lúc này, Tần Ninh đứng dậy, cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, một năm, từ Thông Thiên nhị bộ lên Hóa Thần tứ chuyển. Trong mắt Tần Ninh là không nhanh không chậm, vừa vặn. “Một năm rồi!” Tần Ninh gật đầu nói: “Hai người chắc cũng tích lũy được không tệ!” Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tức thì sửng sốt. Là có ý gì? Tần Ninh cười nói: “Dẫn hai người lên tầng không chỉ là để cho hai người ngồi lĩnh ngộ ý cảnh, mà là cho hai người bay thẳng lên trời”. Tần Ninh vung tay lên, nói: “Chỉ là không biết hai người có chịu nổi không?” Mặc Phong vội vàng nói: “Không chịu nổi thì còn tu võ làm gì?” “Tần công tử có lời gì thì nói thẳng đi?” Tần Ninh cười đáp: “Thiên tháp này đúng là có giữ lại ý cảnh đột phá võ đạo, nhưng ý cảnh này một phần là ý cảnh đột phá võ đạo, còn một phần là ý cảnh đột phá trường sinh quyết, ngưng tụ làm truyền thừa, giữ lại về sau!”
“Truyền thừa này cần một sức chịu đựng cực lớn nếu muốn tiếp nhận!”