“Làm sao? Còn muốn chạy?” Mặc Thiên Tử cười khà khà nói: “Không nghe Tần đại gia nói à, ba món chí bảo đó, ngài ấy chắc chắn phải có được đấy?” “Đại gia cái đầu ông!” Tần Ninh mắng: “Gọi ta là Tần công tử, ta thích danh xưng công tử!” Mặc Thiên Tử lúng túng mỉm cười. Tốt xấu gì ông ta cũng đã đột phá cảnh giới Địa Vị, có thể nể mặt ông ta chút không vậy? Mà đó cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng của ông ta thôi, lúc nhìn Tần Ninh thì vẫn mang theo vẻ cung kính. Không nói đến công mắng chửi của Tần Ninh đối với việc đột phá của ông ta có tác dụng mạnh cỡ nào. Mà ngay lúc trước đó, lúc ông ta đột phá, thì đã cảm nhận được một tia khí tức kinh khủng lộ ra từ người Tần Ninh. Sự đáng sợ đó, không phải ông ta chưa từng thấy. Sống mấy vạn năm, ông ta ngao du từng đại lục, gặp vô số cảnh giới mạnh mẽ. Vượt qua cảnh giới Hóa Thần. Chính là Tam Vị. Mà có người nói trên cảnh giới Tam Vị thì là bốn cảnh giới Tạo Hóa. Bốn cảnh giới Tạo Hóa, nơi đáng sợ nhất chính là hơi thở Tạo Hóa. Một hơi thở Tạo Hóa có thể nuốt được trời đất. Nhân vật thuộc bốn cảnh giới Tạo Hóa, một hơi giết trết trăm người như ông ta là chuyện bình thường. Ban nãy, trên người Tần Ninh cũng hiện ra một khi tức đáng sợ như vậy. Tên nhóc này, thật sự không thể mò rõ nông sâu. “Tần công tử!” Mặc Thiên Tử cười ha ha: “Tần công tử cần ba món bảo vật của các ngươi, mau giao ra đây”. Lúc này, Mặc Thiên Tử vênh mặt hất hàm sai khiến, cao cao tại thượng. “Nằm mơ đi!” Hứa Ngọc Long hừ nhẹ. Bút Kim Mặc Thông Linh là truyền thừa của Hứa gia các đời, sao có thể đưa cho Tần Ninh được! “Ta thấy không phải nằm mơ đâu!” Mặc Thiên Tử hừ lạnh. Thiên Nhất Thành nâng Cổ Phật Kim Thư trong tay, hừ nói: “Mặc Thiên Tử, cho ông đột phá đến cảnh giới Địa Vị sơ kỳ thì ba bọn ta liên hợp lại chưa chắc đã thua!” “Vớ vẩn!” Mặc Thiên Tử giận dữ. Đây là khinh thường cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, hay là khinh thường Mặc Thiên Tử ông ta vậy? Tần Ninh lúc này bất mãn nói: “Không đưa thì giết, sao phải lắm lời như vậy hả, không thấy phiền à?”
“Ông có giết không?”