Lục Tử Yên không dám làm trái, dừng bước ở cửa cốc. “Grào…” Một tiếng gầm trầm thấp vang lên, trong sơn cốc xuất hiện một con linh thú cao mấy chục mét. Linh thú cấp 4, hổ Kim Cang Lạp! Lục Tử Yên nhìn thấy cảnh tượng này thì xoay người muốn trốn, nhưng nghĩ tới Tần Ninh ở trong đó thì lại do dự không quyết. “Linh thú cấp 4 thấp cấp, xem ra trong sơn cốc này chắc có lệnh bài!” Tần Ninh cười giễu nói: “Nhưng ngươi muốn ngăn cản ta thì không được đâu”. Lời nói vừa dứt, Tần Ninh bước chân đạp đất, bay thẳng lên. Kiếm âm trong tay, ngưng tụ ngay tức thì. “Giết!” Phụp một tiếng, gần như là trong khoảng khắc toàn thân hổ Kim Cang Lạp bị bắn máu tung tóe. Một kiếm, chém chết linh thú. Lục Tử Yên đứng một bên đã hoàn toàn sửng sốt. Hổ Kim Cang Lạp, nói thế nào cũng là linh thú cấp 4. Tuy chỉ là thấp cấp nhưng linh thú cấp thấp đều có tu vi cảnh giới Linh Phách từ tầng 1 đến tầng 3. Tần Ninh chỉ dùng một chiêu linh quyết đã chém chết ngay. Nhưng đối với điều đó, Tần Ninh lại không có biểu hiện gì, mà đi thẳng tới cạnh cái xác của hổ Kim Cang Lạp, rút dao găm ra, bàn tay nhẹ nhàng thăm dò. Một tấm lệnh bài xuất hiện trong tay Tần Ninh. “Đây là… lệnh bài của Bách Hoa tông”. Lục Tử Yên vô cùng kinh ngạc. Nửa ngày này, Tần Ninh đi lung tung tới sơn cốc này, giết một con linh thú cấp 4, giành được một lệnh bài tông môn. Bách Hoa tông, tuy chỉ là tông môn hạng 3, nhưng nơi đó còn có uy nghiêm mạnh mẽ hơn so với cương quốc. Tần Ninh tìm thấy đơn giản như thế. Đây là vận may ập tới hay là gã này… đã sớm có tính toán? Thấy lệnh bài của Bách Hoa tông, trong đầu Tần Ninh vang lên lời giới thiệu của Thánh Minh Hoàng. “Bách Hoa tông là tông môn hạng 3”. Tần Ninh từ tốn nói: “Chẳng có tác dụng gì… những tông môn này nhiều năm như vậy mà không biết thay đổi quy tắc một chút, xem ra linh thú cấp 4 thấp cấp canh giữ chỉ là lệnh bài của tông môn nhỏ”. “Nói như thế thì lệnh bài của tứ đại tông môn chắc là do linh thú cấp 5 canh giữ”. Lục Tử Yên đi tập tễnh đi tới, nhìn Tần Ninh, hai mắt phát sáng. “Tần công tử, sao công tử lại tìm được vậy?” “Ờ, thì chắc do may mắn!”
Lục Tử Yên kích động không thôi, nhìn tấm lệnh bài.