Hai người này, vốn có mối quan hệ rất rốt, lúc này cùng xuất hiện có mục đích gì không cần nói cũng biết: “Thiên Lãm Thanh, Nhạc Vân Nhiên, hai người các ngươi cũng không có cách nào mở bức tường lông chim mà Tam Linh Câu thiết kế, không bằng ba người chúng ta cùng liên thủ, tìm được một con Tam Linh Câu non, mà sau đó lại quyết định, rốt cuộc là ai sẽ giành được lệnh bài nòng cốt này”. Vân Chấn lên tiếng thương lượng nói. “Không cần đâu!” Thiên Lãm Thanh lúc này lại thản nhiên cười: “Ngại quá, Vân Chấn, hai người chúng ta có cách để mở bức tường lông chim, nhưng trước khi mở bức tường lông thì phải giải quyết mối phiền phức như ngươi cái đã”. Nghe vậy, sắc mặt của Vân Chấn chợt lạnh lẽo. Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên nhanh như thế đã biết tin tức thì có lẽ bên người hắn ta có gián điệp của hai kẻ đó, nhưng đến giờ, không phải là lúc tính đến vấn đề này. Tuy nói hắn ta xếp hạng cao hơn hai kẻ này một bậc nhưng nếu chúng liên thủ với nhau thì hắn không thể giành phần thắng. Nhưng cứ như vậy mà bỏ qua tấm lệnh bài nòng cốt này thì hắn ta không cam tâm. Lần này nghe nói, bốn tông môn lớn tổng cộng tuyển chọn mười mấy người, những lệnh bài nòng cốt này thì mỗi tông môn chỉ để một tấm. 4 tấm lệnh bài nòng cốt, nếu bị hai người bọn chúng cướp đi 1, muốn tìm 3 tấm còn lại thì khó hơn lên trời. “Xem ra là nói không vào tai rồi!” Thấy Vân Chấn không có ý định lùi bước, Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên đều bước lên một bước. Sát khí cường đại dần giải phóng ra. Hai kẻ này tới giờ trong mắt toàn sát khí, mang theo sức mạnh khiến người ta không dám xem nhẹ. Vân Chấn hừ một tiếng, đối đấu mà lên. Lúc này, đệ tử của 3 cương quốc lớn cũng dàn trận chuẩn bị chiến đấu. Trận này, toàn bộ đám đệ tử trên sườn núi đều phải tham gia. Vân Chấn lấy 1 địch 2, đối diện với Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên không hề lui bước. Hắn ta không muốn mất lệnh bài nòng cốt đó. Nhưng Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên thì hiểu rõ, bọn chúng lấy 2 địch 1 thì phần thằng càng lớn, tấn công Vân Chấn, lệnh bài nòng cốt là của hai người bọn chúng. Cuộc chiến lúc này chợt lan rộng ra. Cùng lúc này, trên cây đại thụ, Tần Ninh an nhiên khoanh chân ngồi thiền, hai mắt nhắm hờ, đang trong trạng thái tu luyện. Những âm thanh soạt soạt khiến Tần Ninh tỉnh lại từ trong tu luyện. “Kết thúc rồi sao?” Tần Ninh nhìn phía trước, chân của Tiểu Vũ đang đạp đạp lên người hắn, bộ dạng vô cùng cấp bách. Tần Ninh mở mắt nhìn lại phát hiện người bên Vân Chấn đã lâm vào thế tan tác.