“Đây là… thương Trảm Vũ!” Công chúa Linh Lung lúc này kinh ngạc nói: “Nghe đồn, năm đó thần binh mà Cửu U đại đế sử dụng, linh khí ngũ phẩm có tới mấy chục món”. “Ừ!” “Cửu U đại đế chôn thương này tại đây, xem ra là ngài ấy thật sự có tình bạn sâu sắc với tôn giả Đại Hoang”, công chúa Linh Lung xuýt xoa nói: “Đáng tiếc, nghe nói, thương này được tạo từ vật chất đặc biệt, nặng hơn chục ngàn cân, một người bình thường thì khó mà thi triển được uy lực của nó”. “Mà ta nghe nói, thế gian này trừ Cửu U đại đế thì không ai có thể được thương này thừa nhận và được cầm nó trong tay, Cửu U đại đế chính là một thế hệ hùng mạnh và những thứ mà ngài ấy sử dụng cũng là…” Ầm… Công chúa Linh Lung vẫn chưa nói xong thì lúc này trong đại điện vang lên tiếng nổ ầm ầm. Đúng lúc này, xung quanh đại điện, những binh khí treo trên tường đều rung lên bần bật, chục ngàn linh khí đều rung động dường như muốn đụng sập đại điện này vậy. Tất cả mọi người đều biến sắc. Công chúa Linh Lung thì mang vẻ mặt còn khó coi hơn. Lúc này trong tay Tần Ninh nắm lấy thương Trảm Vũ, nhẹ nhàng nhấc lên như là một phiến lá rơi trong tay. Điều này quả thật quá khó tin. Lẽ nào lời đồn là giả? Sau khi thương dài được Tần Ninh cầm trong tay thì tiếng ầm ầm cũng dần nhỏ lại. Công chúa Linh Lung nhìn Tần Ninh cầm thương Trảm Vũ lại không biết nên nói gì. “Thương Trảm Vũ…” Tần Ninh vuốt ve thương dài, trong lòng cảm động. Ông bạn già, ngươi đã trầm lặng quá lâu rồi! Nhìn ánh sáng trên thương dài màu đen trong tay lóe lên, trong lòng Tần Ninh than thở. Thương Trảm Vũ từng là thần binh khi hắn ở cảnh giới Địa Võ, có thể gọi là tỏa ra ánh sáng vô cùng tận, tới cả vô địch cảnh giới Thiên Võ cũng chết dưới thương này. “Chọn xong chưa?”