Lộc Hàn Thiên hừ một tiếng: “Ta cũng muốn xem xem hai thằng nhãi đó có thể làm ra chuyện gì!” Lúc này, mọi người đều lo lắng tột độ. Ở trong phòng, Thẩm Văn Hiên nhìn ông cụ trên giường, hơi nhíu mày. Nhìn vóc người khá cân xứng, nhưng gương mặt già lại đầy vết độc màu đen, hơn nữa da thịt toàn thân khô khốc, vết nhăn tràn đầy. “Sư tôn, đây là độc của cỏ Thiết Tuyến!” Thẩm Văn Hiên vội vàng nói. “Cỏ Thiết Tuyến? Là cái gì?”, Kiếm Tiểu Minh không hiểu hỏi. “Cỏ Thiết Tuyến chính là cỏ Thiết Tuyến đấy”. Thẩm Văn Hiên nhìn Kiếm Tiểu Minh, trầm giọng nói: “Ông nội ngươi trúng độc, có thể giải đươc, nhưng qua thời gian này cũng đã bỏ lơ thời cơ tốt nhất, xem ra Lộc Hàn Thiên kia không phải loại tốt lành gì”. Nghe đến đây, hai mắt Kiếm Tiểu Minh đỏ ngầu. “Đáng chết, Kiếm gia ta tốn tiền tốn của mời lão ta đến, kẻ này một hai nói có thể cứu được ông nội ta, nhưng lúc này lại xuất hiện tình trạng này...” “Ta đến tìm lão ta tính sổ!” “Đứng lại!” Tần Ninh chậm rãi nói: “Ngươi tìm một linh đan sư ngũ phẩm để nói lí luận à? Ai tin ngươi?” “Nhưng mà...” Kiếm Tiểu Minh còn muốn nói gì đó, nhưng Thẩm Văn Hiên đã lên tiếng: “Trong mắt của ta thì là bỏ lỡ thời gian tốt nhất, nhưng với sư tôn thì có lẽ không là gì cả”. Thẩm Văn Hiên nói xong, nhìn sang Tần Ninh. “Tần công tử, cầu xin ngài hãy cứu ông nội của ta!” Kiếm Tiểu Minh cũng chắp tay quỳ xuống, vẻ mặt thành khẩn. “Ta có thể cứu ông nội ngươi, nhưng ta muốn vào trong từ đường Kiếm gia một lần”. Nghe vậy, ánh mắt Kiếm Tiểu Minh sáng lên. “Nếu ngài cứu được ông nội ta thì cha ta chắc chắn sẽ đồng ý”. Tần Ninh gật đầu, không nói nhiều nữa mà ngồi xuống. “Văn Hiên, ban nãy ngươi nói rất đúng, độc tố của cỏ Thiết Tuyến, nhưng rõ ràng là độc ban đầu mà lão gia tử trúng không phải là cỏ Thiết Tuyến”. Tần Ninh từ từ nói: “Mà là độc rắn Tử Uyên!” “Độc rắn Tử Uyên?”
“Ừ, độc rắn Tử Uyên, thuộc tính lạnh lẽo, sau khi trúng độc sẽ khiến cơ thể võ giả không lưu thông khí được, linh khí tán loạn, mà cỏ Thiết Tuyến tuy là độc dược nhưng cũng là loại độc tốt để giải trừ độc rắn Tử Uyên”.