Tất cả sự vụ đã thỏa đáng, những sự chỉ điểm lúc trước đã giúp rất nhiều đệ tử tìm được phương hướng tu luyện của mình, lại thêm việc tông môn đã không thiếu linh thạch như trước, Thanh Vân tông cuối cùng đã hiện ra một tư thái phồn vinh thịnh vượng. Một hôm, Tần Ninh ở trên đỉnh Huyền Trần, khoanh chân ngồi tu hành. Khoảng thời gian này, tu hành của hắn đã bị tụt xuống, hiện giờ cảnh giới Địa Võ tầng hai, đan điền đã đến hồi đột phá. Tần Ninh ngồi thẳng, hai tay nắm chặt năm viên nguyên thạch hệ Lôi. Năm viên nguyên thạch hệ Lôi này lấy từ chỗ Lâm Vi Vũ của Kiếm Các. Lúc này, Ngọc Lôi thể tầng một đã thành. Đột phá cảnh giới lúc đầu không liên quan đến tu luyện Ngọc Lôi thể, nhưng Tần Ninh luôn yêu cầu bản thân phải hoàn hảo. Lần này, dựa vào năm viên nguyên thạch hệ Lôi, đem Ngọc Lôi thể càng thêm hoàn mỹ, đột phá cảnh giới là tốt nhất. Một lần ngồi mất những mười ngày. Trong mười ngày, đan điền lớn lên gấp đôi, cũng không phải bản thân đan điền lớn lên, mà là linh khí ẩn chứa bên trong đó gia tăng hơn hai lần. Cảnh giới Địa Võ đã đến! Tần Ninh hít một hơi, nắm hai tay. Tĩnh tọa nâng cấp cảnh giới thế này đúng là chậm rãi. Đến Thanh Vân tông được một tháng, hiện giờ, Thanh Vân tông cũng phát sinh thay đổi long trời lở đất. Sự thay đổi này, trực quan nhất vẫn là tinh thần và diện mạo của đệ tử Thanh Vân tông. Về tu hành, bọn họ không còn mờ mịt nữa mà tràn đầy ý chí chiến đấu. “Công tử!” Thấy Tần Ninh kết thúc tu hành, lão Vệ đến, chắp tay nói: “Năm vị trưởng lão đang ở ngoài điện chờ, hình như xảy ra chuyện không hay”. “Ồ?” Tần Ninh kinh ngạc: “Phi Hồng Môn tấn công rồi à?” “Cũng không phải, tựa hồ trong thời gian thu lại thành Thanh Phong, Thanh Nguyệt và Thanh Hải đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn”. “Chuyện ngoài ý muốn?” Tần Ninh đứng dậy, xuống núi. Đi đến đại điện Thanh Vân, năm vị trưởng lão đang đứng yên. “Có chuyện gì thế?”