Phong Thần Châu

chương 290: giết bá chủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chúng vốn cho rằng, kể cả Tần Ninh có tên Chấn Thiên và cung Càn Khôn, mà nếu bắn ra từng mũi một thì chúng cũng có thể khống chế được Tần Ninh.

Nhưng không ngờ, gã này thế mà lại bắn ra 8 mũi tên thần một lúc.

Điều này quả thật quá khó tin.

Đây chính là linh khí ngũ phẩm, chỉ là cảnh giới Linh Luân, sao có thể thi triển tới mức độ này.

Lúc này, mọi người đều hoàn toàn sửng sốt.

“Lui!”

Dương Vấn Thiên gầm lên một tiếng, lùi ngay lại phía sau.

Nhưng đây là tên Chấn Thiên.

Một mũi tên bắn ra, không đuổi tìm được mục tiêu thì tuyệt đối sẽ không ngừng lại.

Bụp bụp…

Hai cường giả cảnh giới Địa Võ tầng 1 bị tên Chấn Thiên đuổi theo, phụt máu như mưa rồi nổ tung.

Bụp bụp…

Lại hai tiếng nổ vang lên, máu bắn tung tóe, có hai người lại thiệt mạng.

Lúc này, những cao thủ cảnh giới Linh Phách kia đã sớm đần mặt, nhìn bá chủ nhà mình bị mũi tên đuổi theo đoạt mạng.

.

truyện teen hay

Tất cả mọi người đều im lặng, không ai dám làm bừa.

Bốn cường giả cảnh giới Địa Võ mất mạng trong chớp mắt thì bọn họ là cảnh giới Linh Phách xông lên còn không phải là tự tìm đường chết hay sao?

“Đáng chết!”

Tiễn Phong buột miệng chửi rủa: “Tần Ninh, nếu ngươi không dừng tay thì hôm nay, kể cả bá chủ Tiễn Phong ta chết ở đây, chắc chắn đế quốc Bắc Minh cũng sẽ bị đội quân tinh nhuệ của đế quốc Đại Tiễn ta đạp bằng”.

“Tới lúc đó thì ngươi chết chắc rồi”.

“Còn dám uy hiếp ta?”

Tần Ninh hừ một tiếng, bàn tay chụp ra, một mũi tên lại bắn ra trong không trung.

Vẫn còn?

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều chết lặng.

Thế mà tên Chấn Thiên vẫn còn! Tiễn Phong cũng vô cùng sửng sốt.

Không phải vừa rồi Giang Kình đã nói rồi sao? Tên Chấn Thiên nhiều nhất cũng chỉ còn 7, 8 tên.

Tại sao Tần Ninh bắn ra 8 mũi tên rồi mà vẫn còn?

Viu…

Mũi tên thứ hai từ một phía khác quay trở lại phía trước Tiễn Phong, tốc độ tăng nhanh, chỉ còn lưu lại cái bóng rồi bắn thẳng ra.

“Không!”

Bụp…

Tiếng nổ lại vang lên, một cường giả cảnh giới Địa Võ tầng 2, bá chủ đế quốc Đại Tiễn chết ngay lập tức.

Lúc này, cả khu đầm lầy như bị bao phủ bởi không khí chết chóc.

Giết rồi, Tần Ninh giết thật rồi.

Hắn đã giết một vị bá chủ.

Một bá chủ đế quốc cứ như vậy mà chết đi.

Cho dù là Vân Khánh Ngữ, Vân Khánh Tiêu, hay Thiên Động Tiên, Thiên Ám, Minh Ung cũng không thể ngờ được mà sững sờ.

Tần Ninh giết một vị bá chủ đế quốc.

Vậy thì không nghi ngờ gì chính là xé rách mặt mũi với một đế quốc lớn.

Chỉ sợ rằng vì thế mà sẽ sinh ra chấn động trên toàn Cửu U đại lục.

“Bớt uy hiếp ta đi!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Ông chết rồi, để ta xem đế quốc Đại Tiễn còn không kịp xử lý đấu đá nội bộ, ở đấy mà nghĩ tới việc đối phó với đế quốc Bắc Minh ta?”

Lời vừa nói ra, Dương Vấn Thiên, Giang Kình và Nam Thiên Trạch cũng sợ ngây người.

Tần Ninh dám giết thật rồi.

Thiếu niên này rốt cuộc là có biết hắn đang làm gì không?

Giết một vị bá chủ đế quốc thì đó chính là đắc tội với cả đế quốc lớn.

Ánh mắt Tần Ninh khẽ liếc, nhìn những người còn lại.

“Dừng tay, dừng tay”.

Giang Kình thét lên ngay lập tức: “Ta cho ngươi, ta sẽ đưa cho ngươi hết linh đan trên người ta”.

“Muộn rồi!”

Tần Ninh lại nheo mắt cười nói: “Vừa rồi ta muốn thì không cho.

Bây giờ ta nghĩ ra, giết các ông rồi lấy linh đan thì càng tốt, cũng tránh cho các ông sau này đánh ngược lại”.

Lời vừa nói ra khiến Giang Kình hoàn toàn sững sờ.

“Các ngươi còn ngây ra đó làm gì, giết thằng nhãi này cho đế ta!”

Lúc này, Giang Kình gầm lên.

Nhưng trong chớp mắt, Thiên Động Tiên cầm kiếm máu Sinh Tử, Vân Khánh Tiêu và Vân Khánh Ngữ cầm đàn Phù Diêu và sáo Linh Diên đột nhiên đứng ra.

Thiên Ám và Minh Ung cũng đưa mắt lạnh lùng nhìn 4 phía.

5 cao thủ cảnh giới Địa Võ chấn động hiện trường thì những võ giả cảnh giới Linh Phách kia nào dám động tay?

“Vô dụng, một đám vô dụng!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Kình phát điên lên.

Không ngờ, đường đường là một bá chủ đế quốc, thế mà hôm nay bị một thiếu niên 16, 17 tuổi làm cho nhếch nhác như vậy, thậm chí còn có thể mất mạng.

“Ta nói rồi, lấy mạng của ông, còn những người khác, ta có thể không giết”.

Tần Ninh hừ một tiếng, kéo cung lên tên, lại lần nữa bắn tên ra.

Bụp…

Tiếng nổ lại vang lên lần nữa, bóng dáng của Giang Kình nổ tung hóa thành màn sương máu.

Một tên một mạng!

Bá chủ Giang Kình cảnh giới Địa Võ tầng 3 cũng không thể ngăn được.

Dương Vấn Thiên và Nam Thiên Trạch cũng mềm oặt cả người.

Mũi tên đuổi cùng giết tận phía sau thì bọn họ không còn đường mà chạy.

Tiếng nổ ầm ầm, vang lên từng hồi.

Tốc độ truy đuổi của mũi tên theo thời gian trôi qua càng ngày càng nhanh.

“Nam huynh, hai người chúng ta chỉ còn đường chết thôi!”

Dương Vấn Thiên gầm lên: “Tổ thượng của đế quốc Vân Lam ta chính là thiên tướng Dương Thạc, đã để lại một linh khí cấp tướng Phá Vân Toa!”

“Bây giờ, ta dựa vào Phá Vân Toa thử ngăn tên Chấn Thiên, nhân cơ hội này thì Nam huynh giết chết Tần Ninh, chỉ còn một cơ hội như vậy thôi!”

“Nam huynh, thế nào?”

“Được!”

Nam Thiên Trạch cũng không thể không đồng ý.

Cứ tiếp tục như vậy thì hai người bọn chúng sẽ đều chết.

“Được!”

Dương Vấn Thiên cũng không do dự nữa.

“Phá Vân Toa, ra đây!”

Lúc này, Dương Vấn Thiên vung tay, một âm thanh phá không vang lên.

“Phá Vân Toa của thiên tướng Dương Thạc truyền lại cho đế quốc Vân Dương”.

“Phá Vân Toa, linh khí ngũ phẩm”.

“Tốc độ cực nhanh, lực sát thương cực lớn, quả nhiên là truyền thừa của đế quốc Vân Dương”.

Mấy người Vân Khánh Tiêu đang đứng cạnh Tần Ninh thì không khỏi biến sắc mặt.

Năm đó, trên Cửu U đại lục, Cửu U đại đế vô địch.

Tôn giả Thanh Vân được Cửu U đại đế dạy dỗ cũng uy danh lừng lẫy.

Sau đó viện trưởng Thiên Thần, Thiên Thanh Thạch và hoàng đế Minh Uyên.

Tiếp nữa là 3 hoàng 7 vương 18 thiên tướng.

18 thiên tướng năm đó cũng là những nhân vật đỉnh cấp, những linh khí mà họ sử dụng, truyền lại cho đời sau thì uy lực lớn đến cỡ nào?

Phá Vân Toa cũng là linh khí ngũ phẩm, mà linh khí ngũ phẩm cấp tướng, có uy áp của thiên tướng.

Phá Vân Toa vừa hiện ra bỗng chốc đánh ra bốn phía.

Những âm thanh keng keng vang lên, tiếng đông đông truyền tới, 4 mũi tên Chấn Thiên đuổi giết Dương Vấn Thiên và Nam Thiên Trạch cũng bị ngăn lại.

Lúc này, Nam Thiên Trạch cũng cầm đao lớn trong tay, xông tới giết Tần Ninh.

Nhìn thấy ánh đao giết tới, khóe miệng Tần Ninh hiện lên ý cười.

“Tiểu Thanh, mở giáp!”

Bò…

Một tiếng bò kêu sáng láng vang lên.

Trong chớp mắt, bóng hình của Tiểu Thanh xông thẳng tới trước mặt Tần Ninh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio