Trận mưa sao băng này tuy để lại nhiều cảm xúc nhưng cũng khơi dậy chấp niệm sâu sắc nhất trong lòng Tần Tư Ý, đó là nếu kiếp này cậu không thể ở bên Trương Cẩn Phong thì không còn ý nghĩa gì nữa.
Khi đó cậu vì hận thù mà lựa chọn sai lầm, hiện tại hối hận thì đã hiểu rõ bản thân muốn điều gì và cần làm gì.
Vì tối hôm trước đi ngắm mưa sao băng nên hôm sau mọi người đều dậy rất muộn. Khi Tần Tư Ý thức dậy ở bên ngoài lều trại vẫn còn yên tĩnh. Trên thực tế, tối qua cậu ngủ rất ít, cậu không ngủ được vì những trăn trở trong lòng, không biết bản thân ngủ đủ tiếng hay không nhưng điều kỳ lạ là cậu không cảm thấy buồn ngủ chút nào.
Trước khi Trương Cẩn Phong thức dậy thì không có ai nấu cháo, vì vậy Tần Tư Ý tự nấu cháo vì nghĩ đến Trương Cẩn Phong khi thức dậy thì đã có cháo nóng để ăn.
Lúc đang hâm nóng thì có người đã thức dậy, nhưng người đó không phải Trương Cẩn Phong mà là Thịnh Vĩ Minh. Thịnh Vĩ Minh sững sờ khi nhìn thấy cậu, hắn không nghĩ một thiếu gia được nuông chiều từ bé như cậu lại dậy sớm hâm nóng cháo cho mọi người.
"Chào buổi sáng, Tần Tổng." Thịnh Vĩ Minh gật đầu với cậu nói: "Sao cậu không nghỉ ngơi thêm một chút."
"Ngủ không được nên thức dậy sớm một chút." Tần Tư Ý nói: "Anh rửa mặt rồi lại đây ăn sáng."
Thịnh Vĩ Minh gật đầu. Sau khi thu dọn và chỉnh đốn một chút, hắn đến ngồi đối diện với Tần Tư Ý cùng ăn cháo. Cùng ngồi ăn với nhau Thịnh Vĩ Minh cảm thấy hơi xấu hổ. Trước kia khi Trương Cẩn Phong còn ở bên Tần Tư Ý, họ cũng gặp qua nhau vài lần. Nhưng qua hai năm không gặp nhau, hiện tại Tần Tư Ý lại trở thành nhà đầu tư nên hiện tại có chút không tự nhiên cũng là điều dễ hiểu.
Tần Tư Ý cũng cảm thấy có chút xấu hổ, chủ động nói: "Sau khi chúng ta trở về, có phải sẽ đưa ra nhiều kế hoạch phát triển game không?" Nói đến đây, Thịnh Vĩ Minh có điều muốn nói, liền uống một ngụm cháo sau đó lau miệng nói: "Đúng vậy, A Cẩn đưa ra rất nhiều kế hoạch cho việc quảng bá game, chúng tôi đều cảm thấy vô cùng thú vị. Ý tưởng mới là sẽ thành lập đội chơi game để thuận lợi cho việc quảng bá chứ không phải để phát triển thành đội game chuyên nghiệp."
"Ừ." Tần Tư Ý nói: "Anh ấy luôn luôn sáng suốt, chỉ cần là quyết định của anh ấy, tôi sẽ ủng hộ vô điều kiện, nếu chi phí không đủ có thể tìm đến tôi."
Thịnh Vĩ Minh gật đầu nói: "Vậy thì rất cảm ơn Tần tổng."
"Không cần cảm ơn." Tần Tư Ý thẳng thắn nói: "Tất cả đều là vì anh ấy. Mô hình game này anh ấy đã dày công sáng tạo và lên kế hoạch suốt nhiều năm trời vì thế tôi đương nhiên muốn hỗ trợ."
"Cậu..." Thịnh Vĩ Minh dừng lại một chút, sau đó vẫn nói: "Cậu không phải đã buông bỏ A Cẩn rồi sao? "
"Nói gì vậy chứ? " Tần Tư Ý nói:" Tôi chưa bao giờ buông bỏ anh ấy."
Thịnh Vĩ Minh thay đổi tư thế ngồi, nói: "Tần tổng, tôi có thể nói thẳng vài câu chứ?"
"Không sao, anh cứ nói." Thịnh Vĩ Minh phát hiện Tần Tư Ý lúc này hoàn toàn khác với Tần Tư Ý ở trước mặt Trương Cẩn Phong hôm qua. Khi đối mặt với người khác, cậu vẫn là một Tần tổng đầy quyết đoán trong kinh doanh, chỉ khi đối mặt với Trương Cẩn Phong, cậu mới giống như một đứa em trai nhỏ mà thôi.
"Cậu nói sẽ không bao giờ buông tay A Cẩn nhưng chúng tôi đều biết chuyện cậu chủ động chia tay cậu ấy." Thịnh Vĩ Minh tiếp tục nói: "Tôi và A Cẩn không nói chuyện nhiều như như lão Cao và những người khác nhưng họ đều là anh em của tôi trong suốt nhiều năm qua.
Có đôi khi không cần phải nói nhiều, theo cậu ấy làm việc nhiều năm như vậy, A Cẩn chưa bao giờ đối xử tệ bạc với tôi, những lúc khó khăn nhất thì cậu ấy cũng giúp em tôi vay tiền đi học. Vậy nên có lẽ ngay từ đầu tôi đã không giúp được gì cho cậu. Công bằng mà nói, tôi thừa nhận cán cân lúc nào cũng nghiêng về phía A Cẩn."
Tần Tư Ý biết Trương Cẩn Phong là người như vậy, lãnh đạm xa cách với người khác nhưng anh lại hết lòng với bạn bè và người thân, vì thế có đôi lúc anh sẽ tự khiến bản thân bị thương tổn.
Thịnh Vĩ Minh nói: "Sau khi chia tay, cậu ấy đã rất suy sụp. Suốt nhiều năm quen biết, tôi chưa từng thấy cậu ấy để râu ria lồm xòm như lúc ấy, tôi còn nhớ trong khoảng thời gian đó cậu ấy luôn trầm mặc. Lúc ấy, nhiều khi nửa đêm chúng tôi thức dậy thấy cậu ấy vẫn đứng ở ban công hút thuốc. Chúng tôi biết, cho dù là anh em tốt của nhau nhưng cũng không thể can thiệp vào chuyện tình cảm. Chúng tôi chỉ có thể đưa cậu ấy đi chơi game, ra ngoài đi chơi càng nhiều càng tốt. Ai cũng có thể nhận ra cậu ấy rất yêu cậu nhưng cậu lại vô tình nói lời chia tay."
Tần Tư Ý cúi đầu, từ trước đến nay cậu luôn không dám đối diện với việc Trương Cẩn Phong đã sống như thế nào sau khi chia tay, Tần Tư Ý không có cách nào biết được một người coi trọng tình cảm sẽ như thế nào khi đột ngột kết thúc chuyện tình cảm. Bây giờ nghe Thịnh Vĩ Minh nói, Tần Tư Ý đã biết Trương Cẩn Phong đã khổ đau như thế nào. Không giống như cậu, cậu nghĩ Trương Cẩn Phong có thể xem lại ảnh cũ để có thể vơi đi nỗi buồn. Lúc đó, Trương Cẩn Phong chắc không muốn nhìn thấy bất cứ thứ gì liên quan đến cậu.
"Thực ra người ngoài cuộc như chúng tôi đều hiểu, cổ phần của Tần thị ai mà không muốn chiếm lấy cơ chứ, huống chi cậu là người thừa kế hợp pháp."
Thịnh Vĩ Minh liếc nhìn lều trại của Trương Cẩn Phong, tiếp tục nói: "Nhưng năm đó A Cẩn thật sự không nghĩ thông. Hình như là năm ngoái, sau khi cậu ấy từ quê nội trở về thì cảm thấy như đã thông suốt mọi chuyện. Trước đây, chúng tôi không dám nhắc đến cậu trước mặt cậu ấy. Sau này có người nhắc đến thì cũng xem như không có chuyện gì, còn có thể nói đùa một hai câu."
"Tôi vẫn muốn nói thêm câu này với cậu, thực ra từ lâu A Cẩn đã không còn oán giận cậu nữa. Chính cậu ấy đã nói giỡn, nếu chuyện này ngẫu nhiên được phỏng vấn và hỏi giữa tài sản chục tỷ và bạn trai thì cậu sẽ chọn ai, nếu cậu trả lời là chọn bạn trai, như vậy sẽ rất vui "
Thịnh Vĩ Minh nói xong thì nhận ra Tần Tư Ý càng cúi thấp đầu không phản ứng lại, che miệng ho khan tiếp tục nói: "Xin lỗi Tần tổng, tôi đã nói quá nhiều rồi. Bây giờ tôi chỉ muốn nói với cậu, A Cẩn không dễ gì buông xuống đoạn tình cảm trước đây. Vậy nên cậu... "Những lời tiếp đó Thịnh Vĩ Minh biết bản thân không nói ra, Tần Tư Ý cũng sẽ hiểu.
Tần Tư Ý lắc đầu khàn giọng nói: "Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết nhưng dù sao tôi cũng sẽ không để mất anh ấy. Tôi yêu anh ấy. Cho dù bây giờ mất hết cổ phần để được ở bên anh ấy thì tôi cũng sẵn lòng."
Thịnh Vĩ Minh không nói thêm lời nào, chỉ vỗ vỗ vai Tần Tư Ý, sau đó trở về lều thu dọn đồ đạc.
Chờ đến khi mặt trời lên cao, lều trại bên cạnh đã có động tĩnh, Trương Cẩn Phong vừa bước ra thì nhìn thấy Tần Tư Ý vẫy tay gọi anh: "Đàn anh, anh rửa mặt rồi tới đây ăn cháo đi, em vừa hâm nóng ăn rất ngon đó!"
Trương Cẩn Phong gật đầu với Tần Tư Ý, thu xếp một chút thì tới ăn sáng. Lúc này Chu Tinh Nghiêu, Khương Xán Xán và Cao Triết cũng vừa đi ra.
Tất cả mọi người đều yên lặng ăn cháo, Tần Tư Ý không nói nhiều, chỉ ngồi bên cạnh chăm chú nhìn Trương Cẩn Phong.
Trương Cẩn Phong ngồi cách xa một chút bình tĩnh nói: "Chúng ta thu dọn đi, buổi chiều chúng ta chuẩn bị trở về."
"Được." Mọi người cùng nhau đồng ý, sau khi ăn xong lập tức đi thu dọn đồ đạc. Lúc này, đội lính cứu hỏa đến gặp Trương Cẩn Phong để xin điện thoại liên lạc. Trương Cẩn Phong hiểu ý nên đã khéo léo từ chối, nhưng bên kia cũng không dây dưa quá lâu, họ nói nhất định sẽ quay lại đây cắm trại và có vẻ như hôm nay họ chưa có ý định trở về nhà.
Trên đường trở về, Tần Tư Ý vẫn ngồi cùng xe với Trương Cẩn Phong, lần này Trương Cẩn Phong đưa Tần Tư Ý đến tận nhà cậu, nói: "Tần Tổng nghỉ ngơi đi, đừng quên chúng ta có một cuộc họp vào cuối tháng.
"Em biết rồi." Tần Tư Ý lưu luyến nhìn Trương Cẩn Phong nói: "Đàn anh, lái xe cẩn thận nhé."bg-ssp-{height:px}
" Ừ, tôi đi đây." Trương Cẩn Phong không đợi Tần Tư Ý trả lời mà quay xe rời đi.
Là nhà đầu tư lớn của Phong Diệp khoa học công nghệ, việc Tần Tư Ý tham dự đại hội cổ đông hàng tháng là việc đương nhiên, các cổ đông khác khá ngạc nhiên khi Tần thị là nhà đầu tư lớn của công ty nhưng trong lòng mọi người đều cảm thấy vô cùng vui mừng. Ai cũng biết những năm gần đây những dự án Tần thị đầu tư đều là những dự án tốt, kiếm ra được lợi nhuận lớn.
Hiện tại game mới ra mắt của công ty đã thu được khá nhiều lợi nhuận, các chương trình live stream về game cũng thường xuyên phát sóng game của bọn họ trên sóng truyền hình. Thậm chí có cả tiệm Internet còn tổ chức những đội chơi game để phổ biến game của công ty.
Trương Cẩn Phong không tạo ra nhiều game cùng một lúc, vì vậy dồn hết tâm tư vào game mới và tâm huyết của anh được thể hiện trong trong game tạo nên sự khác biệt vô cùng mới lạ, điều đó khiến cho người chơi vô cùng thích thú.
Tư Tư Ý dường như cố ý giảm bớt một số hạng mục đầu tư. Cậu chạy đến chỗ Trương Cẩn Phong bất cứ khi nào có thời gian rãnh. Điều cốt yếu là cậu chỉ nói về công việc mỗi khi đến. Trương Cẩn Phong cũng không nói được gì và thậm chí anh cũng không thể tìm lý do để không gặp cậu.
Xuân đi thu đến, lại khoảng thời gian trong năm trôi qua.
Khi người dân ở thành phố C nhận ra mùa hè đã đi qua, họ chưa kịp nhận cảm nhận được không khí của mùa thu tươi mát thì đã phải mặc áo khoác bông dày.
Mùa đông đang đến nhanh, cái lạnh phương nam là kiểu lạnh thấu xương, bật điều hòa lâu sẽ có cảm giác khô hanh khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Trương Cẩn Phong không sợ lạnh, chỉ mặc một chiếc áo len mỏng và đang gõ máy tính.
"A Cẩn, sắp đến sinh nhật cậu rồi. Sinh nhật với cả Tết Nguyên Đán cậu muốn như thế nào? "Cao Triết chạy tới, vỗ nhẹ trên vai anh hỏi.
Bây giờ bọn họ đang trên đà đi lên, game cũng đã thu được lợi nhuận lớn, lượt tải game trên di động đã vượt quá triệu, có thể nói họ đã kiếm được rất nhiều tiền. Có tiền, những thanh niên trẻ như bọn họ có thể làm gì chứ, tất nhiên là ăn chơi vui vẻ rồi.
"Sinh nhật mỗi năm đều không có gì thú vị." Trương Cẩn Phong nói: "Còn nữa, mọi người đều phải đón năm mới. Tôi sẽ không lãng phí thời gian của mọi người. Chỉ cần trở về ăn một bữa cơm là được rồi."
Ngày Tết còn có một số việc bận rộn, Cao Triết không có nhiều thời gian vì vậy gật đầu nói, "Ừm, tôi nghĩ nếu tổ chức sinh nhật cho cậu thì chúng tôi sẽ không quay về. Chúng tôi sẽ đón sinh nhật cùng cậu."
"Không cần." Trương Cẩn Phong nói: "Hiếm khi được nghỉ ngơi, có thể trở về thì hãy vui vẻ ở bên gia đình đi. "
Cao Triết gật đầu, không nói gì.
Trương Cẩn Phong về nhà trước Tết Nguyên Đán một ngày, Bành Lệ Lệ ra lệnh cho Trương Cẩn Khiêm về nhà để tổ chức sinh nhật cho em trai và cả gia đình cùng nhà ăn Tết Nguyên Đán.
Trương Cẩn Phong vẫn rất an lòng khi về đến nhà, bao nhiêu năm qua dù mệt mỏi đến đâu thì nhà vẫn luôn là nơi chốn bình an nhất của anh.
Khi thời điểm giờ vang lên, cả gia đình bốn người ôm nhau như thường lệ, sau đó mọi người cùng gửi những lời chúc bình an dành cho nhau và chúc mừng sinh nhật Trương Cẩn Phong.
"Chàng trai yêu thương của chúng ta." Bành Lệ Lệ ngước lên nhìn Trương Cẩn Phong nói: "Bây giờ đã là Trương tổng, vậy Trương tổng, khi nào anh dẫn bạn trai về ra mặt mọi người vậy hả?"
Trương Cẩn Phong cười nói: "Mẹ, việc này gấp đến thế sao ạ? Cũng không dễ tìm được người tâm đầu ý hợp, mẹ không nên thúc giục con như thế chứ!." "Mẹ không có giục con." Bành Lệ Lệ nói: "Không phải là sợ con..."
Trương Cẩn Phong biết bà định nói gì. Vừa định lên tiếng, đã thấy Trương Cẩn Khiêm nói trước: "Mẹ à, A Cẩn đâu phải mong manh dễ vỡ đâu mà mẹ lo, nam tử hán đại trượng phu thì có gì là không thể vượt qua được"
" Đúng thế." Trương Lập Huy cũng nói: "Đàn ông nên lấy sự nghiệp làm trọng, con trai của ba tốt như vậy sợ gì không tìm được người yêu cơ chứ?"
Cùng mọi người trò chuyện một lúc, Trương Cẩn Phong để mọi người đi nghỉ ngơi, anh tắm rửa xong trở về phòng cầm điện thoại lên xem, thấy trong điện thoại có rất nhiều tin nhắn.
Nhóm bốn người đều chúc anh sinh nhật vui vẻ, gửi rất nhiều phong bao đỏ, Trương Cẩn Phong bấm từng cái một sau đó cũng gửi bao lì xì qua cho mọi người.
Hầu hết các tin nhắn anh nhận được đều được gửi theo nhóm, Trương Cẩn Phong mắc chứng rối loạn cưỡng chế nhẹ, phải bấm vào mở từng phong bì đỏ mới thấy thoải mái được. Đang bấm mở từng tin nhắn thì thấy tin nhắn của Tần Tư Ý gửi đến.
[Tần Tư Ý]: Anh trai, Năm mới hạnh phúc, sinh nhật vui vẻ. Anh có thể ra ngoài một lát được không? Em đã để một món quà trước cửa nhà anh đó. Anh đừng lo, em đã đi rồi sẽ không làm phiền đến anh đâu.
Trương Cẩn Phong không trả lời tin nhắn đó, cũng không đi ra ngoài, nếu đã kết thúc thì phải thật rõ ràng, Tần Tư Ý muốn làm gì cũng không ảnh hưởng đến anh và anh như thế nào người khác cũng không thể can thiệp được.
Lúc đó cũng đã rất khuya, Trương Cẩn Phong một lúc sau thì ngủ thiếp đi, sáng sớm hôm sau anh bị tiếng gõ cửa của Bành Lệ Lệ đánh thức.
Trương Cẩn Phong mơ màng mở cửa hỏi: "Mẹ ơi, sáng sớm mà có chuyện gì sao ạ." Ai ngờ Bành Lệ Lệ hào hứng đưa cho anh một đóa hoa hồng còn dính sương sớm, nói: "Xem nè, đây là hoa gửi tặng con đó, còn có tên con trên tấm thiệp nữa đó. Mẹ đang phân vân không biết bó hoa to này gửi đến lúc nào. Hoa này là gửi cho con đó, con xem ai có tính cảm với con mà gửi hoa đến vậy. Mẹ nhìn qua rồi bông hoa là tượng trưng cho trái tim chân thành đó, xem ra người gửi hoa rất thích con nha."
Trương Cẩn Phong không muốn nói cho mẹ biết đây là hoa do bạn trai cũ gửi đến, vì vậy anh đành nhận hoa nói: "Để con xem nào, không biết là ai gửi hoa đến đây nhỉ?"
"Con xem thử đi mẹ không làm phiền con nữa!" Bành Lệ Lệ nói xong nhẹ nhàng đóng cửa phòng giúp Trương Cẩn Phong, sau đó rời đi.
Trương Cẩn Phong đặt bó hoa sang một bên, mở tấm thiệp ra, nét chữ tinh xảo Tần Tư Ý dần hiện ra.
"Anh trai. Đây là năm thứ ba chúng ta xa nhau. Em vẫn nhớ anh rất nhiều. Người ta thường nói tặng hoa hồng thì quá bình thường, nhưng trong thần thoại Hy Lạp cổ đại, hoa hồng đỏ được tạo thành bởi máu của nữ thần sắc đẹp và tình yêu Aphrodite vì thế nó tượng trưng cho tình yêu cũng như sự vĩnh cửu. Vì vậy em đã chọn bông hoa hồng để tặng anh, để chứng minh cho trái tim chân thành mà em luôn dành đến anh. Anh trong trái tim em luôn là món quà quý giá và tuyệt vời nhất mà nữ thần Aphrodite đã ban tặng cho em. Nhưng em đã vì mù quáng mà sai lầm mất đi anh, em bây giờ đã biết bản thân cần phải làm gì và quý trọng điều gì. Em biết có thể đã muộn, nhưng bản thân em sẽ luôn cố gắng vì em không thể sống thiếu anh.
Ba năm qua, hơn ngày qua, đên nào em cũng nhớ đến anh. Hôm nay là sinh nhật của anh và cũng là năm mới, em chúc anh sinh nhật vui vẻ, chúc anh một năm mới hạnh phúc, năm mới đến em cũng sẽ luôn cố gắng hết mình để theo đuổi anh, sinh nhật năm nay em luôn có nguyện vọng là mùa hè sắp tới sẽ cùng anh ngắm mưa sao băng, có thể hôn anh dưới trời mưa sao băng. Anh trai à, em yêu anh. "