Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

chương 186

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Trước tiên thì giải quyết ba trăm cái hít đất, ba trăm cái gập bụng, một trăm vòng quanh đại viện đi rồi đã uống rượu!"

Sân Thẩm gia rất lớn, mười mấy người kéo quân ra toàn bộ nằm sấp xuống bắt đầu hít đất. Thẩm Ly, Thẩm Nhất, Thẩm Lăng Nhi cũng không trộm lười một chút nào, từng bước từng bước nâng lên hạ xuống, động tác cực kỳ tiêu chuẩn, vừa nhìn thì đã biết là mưa dầm thấm đất.

"Mấy người cuối cùng vẫn là bị tôi đánh gục trong thời gian quy định. Nên là mấy người nên có tinh thần của trò chơi một chút đi! Gấp đôi! Dám đánh cược thì dám nhận thua chứ?"

"Bọn em không có trêu anh mà!!!"

Thẩm Ly vừa nghe điên rồi! Người này đêm nay là muốn một trận tàn sát trên diện rộng đúng không?

Diệp Chiểu vừa nghe thì trực tiếp nằm sấp xuống:

"Đường Mộ! Sao anh lại có thể như thế này được? Đây đã là cực hạn của em rồi!"

Khóc nhè có mất mặt không? Hắn cực kỳ muốn khóc đó!

Thẩm Thành và Lý Đặc một câu cũng không nói. Đàn ông chỉ phục tùng thực lực, bọn họ không có thực lực mà khoe khoang, vậy thì nhận trừng phạt đi!

"Anh cũng không có nói nói mấy đứa trêu vào anh mà, nhỉ? Mấy đứa không định chơi xấu đó chứ?"

Đường Mộ nhàn nhạt nhìn Thẩm Ly và Diệp Chiểu, ánh mắt kia có thể làm cho nữ thổ phỉ của Thẩm gia xù lông!

"Cái gì bà đây cũng chơi, chỉ không chơi xấu! Gấp đôi thì gấp đôi! Bà đây còn không sợ mấy trò trẻ con như này đâu!"

"Thẩm Ly! Thử nói lại một câu nữa xem!"

Vừa nghe hai chữ tự xưng của Thẩm Ly, Thẩm Tiêu thật sự rất muốn đá cái đứa con gái tính xấu không đổi này!

Bị Thẩm Tiêu lưu manh rống một tiếng, Thẩm Ly cũng không dám nói nữa!

"Thẩm Ly!!! Chị đã làm được bao nhiêu cái rồi?"

"Á!!! Quên đếm!!!"

"Làm lại từ đầu đi!"

Thẩm Tiêu lạnh lùng nhìn Thẩm Ly, hắn sao lại có một bà chị đột biến gen như thế này nhỉ? Bà chị mình có phải là được nhặt về không vậy nhỉ?

"Thẩm Tiêu! Em không thể như vậy được!"

"Em đây đi thương lượng với Mộ là sẽ phạt chị với đại ca như thế nào đây!"

"Cút!!!!!"

Thẩm Ly phẫn hận trừng mắt liếc Thẩm Tiêu một cái, nhưng vẫn ngoan ngoãn đếm lại từ đầu.

"Một, hai, ba, bốn......"

Nhìn thấy nữ thổ phỉ của Thẩm gia còn bị lăn lộn tàn nhẫn như vậy, Diệp Chiểu mới biết là hôm nay vận khí của hắn không được may mắn như bình thường rồi. Nhưng hắn lại không có cảm giác được đại tẩu nhà mình đây là đang cố ý trả thù!

"Như thế nào? Diệp Chiểu, không phục?"

"Không có! Em phục! Em phục rồi!"

Hắn dám nói không phục sao? Hắn không muốn lát nữa sẽ bị ném tới bị phạt cùng với lão đại đâu!

Nhìn một đám người bên kia bắt đầu hít đất, Đường Mộ quay đầu sang Thẩm thiếu tướng:

"Không phải anh nói tôi giống nữ nhân, không đủ đàn ông sao? Vậy thì bây giờ chúng ta nghiêm túc thảo luận lại vấn đề này một chút đi! Hiện tại anh là thủ hạ bại tướng, ngoan ngoãn nhận phạt đi!"

"Ra hình phạt đi! Đã đánh cược thua thì phải chịu phạt!"

Thẩm Lãng cực kỳ muốn quay về tát cho mình một cái, sao y lại có thể đi chọc tiểu tổ tông này lên chứ! Rõ ràng là hôm nay, à không, hôm qua hắn đã bị mình giày vò đến thảm. Chắc chắn trong lòng còn đang giận, mình lại còn đi trêu hắn!

"Thể lực của anh tốt như thế thì không biết hít đất được bao nhiêu cái nhỉ! Nếu không thì bây giờ chúng ta tới nghiên cứu một chút đi! Cũng không nhiều lắm đâu, gấp mười lần bọn họ, thế nào?"

Lần nào ở trên giường cũng làm hắn đến chết đi sống lại!!! Hôm nay hắn cũng muốn thu thập cái tên này một chút!

"Tiểu tổ tông! Em muốn mạng già của anh đi luôn ư?"

Gấp mười lần? Gấp mười lần chính là ba nghìn lần đó?!!!

"Anh còn trẻ mà! Già đâu mà già? Lúc nãy không phải anh nói anh không già sao? Người trẻ tuổi, không mất mạng nhỏ của anh được đâu!"

Đường Mộ nhún vai, không có một chút đồng tình nào trả lời.

"Văn Địch, giám sát đại ca của em! Nặc! Đi đập một bình rượu rồi lại đây đặt mảnh vỡ xuống dưới thân của hắn cho tớ! Không được cho hắn thay đổi vị trí!"

Văn Địch nuốt nuốt nước miếng! Đại tẩu thiệt là đáng sợ!!!

Nhưng mà... như vậy cũng rất kích thích nha! Dám chỉnh đại ca nhà mình thảm như vậy thì chỉ có đại tẩu mới làm được thôi!

"Vâng!"

Văn Địch cực kỳ vui vử chạy tới mấy rương rượu được sắp xếp trước cầm một bình lại, mở nút, dốc ngược bình xuống để rượu chảy ra hết, xong rồi lại đập bình rỗng xuống đất, gom hết lại một chỗ.

"Đại ca, mau bắt đầu đi!!!"

Văn Địch nói với một vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa.

"Con nhóc này! Làm tốt lắm!!!"

Thẩm Lãng nhìn hai người kia kẻ xướng người hoạ chuẩn bị những gì cho mình, y thật sự cạn lời! Cái tên thù dai này thủ đoạn cũng đủ cao nha! Thật vất vả cho hắn quá, ngay cả chiêu này mà cũng nghĩ ra!

"Đại ca! Anh không được trả thù em đó! Em chỉ giúp Đường Mộ ca ca thôi! Nếu anh dám trả thù em, em sẽ đi méc với Đường Mộ ca ca cho anh ngủ sofa!!!"

Để bảo đảm an toàn cho bản thân, mình nhất định phải thanh minh! Mình chỉ nghe theo đại tẩu thôi, cái gì mình cũng chưa làm mà, đúng không mọi người?

Thẩm Lãng vừa nghe thiếu chút nữa đã tức đến ngất xỉu! Cái con nhóc này cũng biết chơi đó chứ!

Đám người đang hít đất bên cạnh trong lòng vô cùng thoải mái! Thật tốt! Mấy trăm cái gập bụng, hít đất gì gì đó đều đáng giá!

"Văn Địch, ngồi đếm cho cẩn thận! Nếu hắn dám gian lận, gian một cái làm thêm mười lần!"

"Vâng! Phương pháp này rất tốt ạ!"

Haha, cho anh bình thường hay bắt nạt mấy đứa em này!!!

"Em...."

Thẩm Lãng tức đến nỗi không nói được câu nào. Người này sinh ra là để chỉnh y có phải không???

"Em cái gì mà em? Anh còn muốn câu giờ đến bao giờ nữa? Tính chờ đến sáng sớm ngày mai mới bắt đầu có đúng không?"

"Xem như em lợi hại!"

Thẩm Lãng cắn răng, nằm sấp xuống bắt đầu hít đất! Hít đất xong rồi còn phải làm ba nghìn cái gập bụng, lại thêm một nghìn vòng quanh đại viện nữa! Nếu bây giờ không bắt đầu thì thật sự là không biết đến bao giờ mới xong nữa!

"Tam ca! Anh đứng đó làm cái gì? Đã bao lâu anh không huấn luyện cho tử tế rồi? Đây không phải là một cơ hội khó gặp sao, mau tới đây!"

Cả sân người đều đã bắt đầu nằm xuống hít đất, chỉ trừ Đường tam thiếu gia còn đứng đó. Chỉ trách Đường tam thiếu nhà chúng ta quá mức nổi bật nên bị Đường tiểu tổ tông không chút lưu tình nào nhắm vào!

"Đường Mộ! Sao em lại có thể không phúc hậu như vậy được? Anh là khách đó có được không hả? Em làm chủ nhà mà đối xử với khách như vậy đó hả???"

Đường Ngạo cạn lời, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên hắn tới nơi này có được không?

"Từ trước đến nay em không hề phúc hậu, anh tới thì cũng tới rồi, còn đòi hỏi muốn được đối khác biệt? Hay anh muốn đi quản lý công ty?"

"Đường Mộ! Em còn dám dùng chiêu này để uy hiếp anh!!!"

Đường Ngạo chỉ vào Đường tiểu tổ tông, dựa vào cái tính khí kia của Đường tiểu tổ tông thì hắn thật sự là sẽ vứt Đường gia lại đó mà đi tới Thái Bình Dương tự sinh tự diệt đó trời!

"Nếu anh không chấp nhận thì em uy hiếp được anh sao?"

Đường Mộ cười lạnh! Đêm nay hắn sẽ lôi chuyện cũ ra thanh toán một lần!

"Được rồi! Được rồi! Em cứ coi như là anh chưa nói gì đi!"

Đường tam thiếu bỏ cuộc, nhanh chóng cởi tây trang, vén tay áo lên, khom người nằm xuống bắt đầu hít đất.

Vì thế trong đại viện của Thẩm gia xuất hiện một cảnh tượng trăm năm khó gặp: một tập thể gần hai mươi người cùng nhau hít đất, lại còn vô cùng đồng đều mà hít nữa chứ!!!

"Có chuyện gì thế?"

Thẩm gia lão thủ trưởng vừa tham gia tiệc tối về vừa đến cửa thì nghe thấy một sự hỗn loạn không hề nhẹ ở trong đại viện. Vừa vào trong thì thấy một màn chào đón long trọng như thế này.

"Ông ngoại! Mọi người đã về rồi ạ!"

"Tiểu Mộ! Mọi người đang làm gì vậy?"

Tình cảnh này có phải là quá đồ sộ rồi hay không?!?

"Ông nội, ba, tứ thúc, lục thúc!"

Đường Mộ vừa quay đầu thấy các bậc cha chú vào cửa thì sắc mặt mới giãn ra một chút.

"Bọn họ chơi đối kháng bị thua Đường Mộ ca ca nên mới bị phạt đó ông!"

Văn Địch vui vẻ hào hứng giải thích nguyên nhân.

"Toàn bộ đều thua?"

Nhóm các bậc cha chú kinh ngạc nhìn Đường Mộ, như này có phải là quá trâu bò rồi hay không?

"Đúng vậy! Tất cả đều thua dưới tay của Mộ!"

Thẩm Lãng vừa hít đất vừa cười khổ trả lời.

"Tất cả đều thua dưới tay của Tiểu Mộ sao?!?"

"Không phải, nhưng cậu ấy là người thắng cuối cùng!"

Ôn Bạc Quân vừa hít đất vừa trả lời thay mọi người, hơi thở vẫn còn vững vàng. Dù sao thì hắn cũng lăn lộn trong quân đội mà lớn lên, mấy cái này cũng không tính là trừng phạt lớn!

"Mấy đứa cũng bị Tiểu Mộ bắn hạ ư?"

"Lão thủ trưởng! Thành phần bạo lực tinh anh nhà ngài đều bị Đường Mộ ra tay thu thập, bọn con chỉ đứng ngoài xem thôi!"

Lợi Quốc Đống lắc đầu! Lão gia tử này không phải cố ý làm bọn họ khó coi đó chứ? Hai người tinh anh trong đại đội đặc chủng cũng bị thu thập cả rồi, bọn họ còn có cửa thắng sao?

"Tốt lắm nha tiểu tử! Hôm nào chân khỏi rồi đi chơi với ông nội một hôm!"

Ha ha, xem ra Tiểu Mộ cũng không phải là nhân vật đơn giản gì! Tiểu tử thúi Thẩm Lãng kia thật sự là nhặt được bảo bối!!!

"Đã để ông nội chê cười rồi!"

Thẩm Tế: "Chân của Tiểu Mộ không phải là còn chưa khỏi hẳn sao? Sao lại còn tham gia vào cái trò này?"

"Tình hình cụ thể thì ngày mai con sẽ nói cho mọi người nghe!"

"Vậy được rồi! Mấy đứa cứ từ từ mà chơi, bọn ta đi ngủ trước đây!"

"Đại ca! Anh hít được bao nhiêu cái rồi? Thêm mười cái nữa chắc cũng không thành vấn đề đâu ha!"

"Không hề nha!"

Có chết y cũng không thừa nhận đâu!

"Có!!! Anh dám không thừa nhận em sẽ méc Đường Mộ ca ca cho anh xem!"

"Con nhóc này! Em có phải là em gái ruột của anh không vậy???"

"Em không phải là em gái ruột của anh đâu nha! Em là em họ của anh thôi nhé, anh họ của em!!!"

__________

Tui đã "còm bếch" ròi đâyyyyyyyyy

Mọi người thấy chỗ nào sai sai thì cmt cho tui biết nhó~ vì tui sửa vội nên cũng chưa kịp dò lại nựa @@

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio