Phải biết, hắn đã hôn Lộ Nhi rất nhiều lần, nhưng có khi nào thì Lộ Nhi từng chủ động?
Hình như là không có, cho nên hắn rất kích động.
Chỉ tiếc đôi mắt không mở ra được, bằng không, nhất định có thể đủ thấy khuôn mặt đỏ ửng mê người của nàng.
Mặc dù Lộ Nhi nói như vậy, nhưng da mặt của nàng vẫn luôn rất mỏng.
Hiện tại trong phòng đóng thật kín, ngay cả rèm cửa sổ cũng đã kéo vào, không thể có người nào đó thấy được.
Nhưng nàng vẫn giống như kẻ trộm phải nhìn chung quanh một lần, nhìn lại nhìn, xác định không có ai tới, mới run rẩy tiến tới bên người Hiên Vương. . . . . .
Ô ô, mặt của hắn thật là trắng. Mặc dù là có chút tái nhợt, môi cũng hơi trắng, có chút khô khốc, nhưng nhìn cả người vẫn là tuấn dật như vậy ——
Nhưng lúc này Hiên Vương đã không còn khí phách như trước đây, vẻ đẹp có thêm mấy phần của người ốm yếu.
Hắn như vậy, thật sự không làm mất vẻ đẹp trai, mà là càng dễ dàng làm cho người thương tiếc.
Thật ra hắn hôn mình như thế nào?
Trong đầu không khỏi nhớ lại mọi chuyện, gương mặt càng đỏ ửng.
Mặc dù Lộ Nhi là người hiện đại, hóa ra tư tưởng lại rất bảo thủ.
Thật ra là chưa từng đi chơi với bạn trai, đối với phương diện kia đương nhiên là rất xa lạ. Mà sau khi đến cổ đại, đối tượng duy nhất để luyện tập chính là Hiên Vương.
Nhưng mỗi lần, tất cả đều là hắn chủ động tấn công, nàng chỉ bị động ứng đối. Hiện tại đột nhiên chủ động, đương nhiên là có chút không dám.
Ừm, cứ như vậy đi. . . . . .
Nổi lên dũng khí lớn, Lộ Nhi mới nhắm mắt lại, cúi đầu xuống!
Môi của nàng, sợ hãi chạm vào môi của hắn! Môi của hắn, cực lạnh, lạnh quá!
Trằn trọc mấy cái, Lộ Nhi cảm giác giống như thiếu gì đó, cạy hàm răng của hắn ra mới đúng a. . . . . .
Nhớ đến mỗi lần, hắn đều làm như thế!
Nhưng là. . . . . .