Chung quanh đây có {ám vệ} bảo vệ, hắn rất yên tâm, vừa đúng lúc có thể thử xem công chúa tính toán cái gì.
“Hồi Vương gia, nàng ta nói ngài không phải là người phu nhân nên yêu. . . . . .”
Hừ, thì ra là thị uy! Công chúa này, ý định cũng thật thận trọng, trong phòng ăn một bộ dạng biết rõ đạo lý, mà ở bên này, lại âm thầm để cho nha đầu của mình thị uy Lộ Nhi, thật đúng là có chút thủ đoạn.
“Chỉ nói như vậy?”
Không phải hai người nói rất lâu sao? Sẽ không phải chỉ nói như vậy?
“Vương gia, có chuyện này thuộc hạ cảm thấy rất là kỳ quái.”
Mọi người trầm mặc, một người áo đen đột nhiên đứng ra, thanh âm cực kỳ kiên định.
“Nói!”
“Nàng ta gọi phu nhân là nương nương. . . . . .”
Vừa mới bắt đầu chính là gọi như vậy, điều này làm cho hắn có cảm giác khó hiểu.
“Nhưng sau đó đổi lại xưng hô . . . . . .”
Thấy Hiên Vương trầm tư, hắn vội vàng nói.
“Ừm, Bổn vương biết, tiếp tục chú ý một chút. Công chúa này không đơn giản, ý đồ của nàng cũng không đơn giản như vậy mới đúng.”
Hôn sự của công chúa, người nàng chọn đâu tiên phải là Hoàng thượng, nhưng nàng ta lại không làm vậy, thừa dịp hắn hôn mê, trực tiếp đến Hiên Vương phủ, chuyện này có chút không bình thường.
Điều này nói rõ, nàng ta muốn ở đây đã sớm tính toán tốt, muốn tới Hiên Vương phủ của hắn.
Nhưng hòa thân, tại sao nàng ta lại trực tiếp chọn Hiên Vương phủ chứ? Bọn họ thật ra cũng không quen biết.
————
Trong đại sảnh xanh vàng rực rỡ, yên lặng làm cho người ta run rẩy.
Trong tay nam tử tuyệt mỹ, lần lượt nhận được hai tờ mật báo, một là của Mị, một là của Văn Văn.
Đôi tay trắng noãn của Hướng Quân nhẹ nhàng mở ra một tờ, lại mở một tờ khác. . . . . .
Bọn họ hồi báo về cùng một người, nhưng nội dung lại khác nhau rất nhiều.
Nhưng có thể khẳng định một điểm, nàng bị người đuổi giết, người nọ hẳn là