Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

quyển 4 chương 372: mỹ nhân nhi lõa trắng như tuyết (hai)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rất nhanh, giọng nói của Đế Tuấn đại biến, kích động hét lên, "Nương tử, mau ra đây xem, ngoài này có nữ nhân không mặc quần áo đi lại ở trên tuyết đấy."

Phi, lại là trò bịp bợm gì đây, định lừa nàng ra cửa xem xiếc sao?

"Vậy chàng thật là có phúc được thấy, ra sức mà xem nhiều một chút, quả là cơ hội hiếm có."

"Chậc chậc, nương tử, cô gái này không đẹp bằng nàng, thế nhưng thật là giỏi uốn éo, nhìn này xà yêu, thực quấn người nha, quay đầu lại nương tử cũng uốn éo cho vi phu coi được sao." Đế Tuấn cười tà, trong giọng nói phát ra vài phần sắc nịnh.

Mộ Lăng Không còn tưởng hắn đang nói hươu nói vươn, mím môi cười yếu ớt, không trả lời, thích nói gì thì tùy hắn.

"Đây là đại cô nương nhà ai vậy không nghiêm chỉnh, trời băng đất tuyết, không mảnh vải che thân, ngươi không xấu hổ thì cũng thôi đi, chẳng lẽ không sợ lạnh sao? ? ?" Đế Tuấn thập phần lo lắng thét lên, thật đúng là giống như bẩm báo vậy, dường như ở sâu trong rừng rậm này rất ít người lui tới, thật sự có cuộc gặp gỡ bất ngờ. "Này, làm người phải tự trọng, phải biết kiểm điểm, ta là nam nhân đã có vợ có nhà, nương tử không cho phép ta chân trong chân ngoài, này này này, ngươi đừng tới đây, nếu còn tiếp tục nữa, ôi nương tử nhà ta sẽ tức giận."

Vù vù vù ---- vài đạo kình phong đánh tới làm chấn động màng nhĩ.

Mới dọn tốt nồi chén theo đó mặt Mộ Lăng Không liền biến sắc.

Ngoài cửa thật truyền đến âm thanh đánh nhau, ầm ầm vang dội.

Nhắc tới đao thương nàng lập tức chạy ra, mới mở cửa, đã rơi vào trong lồng ngực của Đế Tuấn, mang nàng bay lên thật cao rời khỏi, "Nương tử, không phải ta cố ý muốn nhìn nha, không cho nàng tức giận."

Mộ Lăng Không tranh thủ liếc một cái, thực sự trông thấy một người khoác sa mỏng, thân thể cô gái như ẩn như hiện đứng trước cửa phòng, mặt cười trướng hồng , tức giận tay chân run run.

Không trách Đế Tuấn nói nàng là nữ nhân trần truồng không mặc quần áo, không biết sao, một tầng vải vóc trên người lại bị nước thấm ướt, dán chặt vào da thịt, đường cong lả lướt, như ẩn như hiện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio