Không nắm bắt được, làm rối loạn toàn cục, phí hết nhiệt tình nửa ngày, cũng không thể đạt tới hiệu quả dự trù.
Đám người đáng chết, Hậu Thổ Thánh mẫu không để ý, Thủy Đinh Đông sớm đã là con cờ nàng chọn trúng , dù là không chết ở nơi này, cũng sống không được bao lâu.
"Nhưng là võ công của Đại Tuyết Sơn?" Nhìn vị trí Linh Đế ngồi qua, Hậu Thổ có chút hoảng hốt, hắn cam kết sau này đợi nàng trở lại ở chỗ này, nhưng cuối cùng lại chỉ là lừa gạt.
A, từ khi biết đến bây giờ, lời hứa hắn hứa, sẽ không là thật.
Lúc đi, Linh Đế đồng ý sảng khoái như vậy, Hậu Thổ Thánh mẫu đã sớm nghi ngờ trong lòng.
Hôm nay xem ra, trực giác của nàng cũng không sai.
Lời nói của nam nhân so với thời tiết ở Đại Tuyết Sơn thì còn không đáng tin, âm tình bất định, hay thay đổi.
Huyền Minh từ bên ngoài đi vào, tiếp nhận công việc, tách thiếu niên từ trên thân thể đang phơi bày của Thủy Đinh Đông ra, trong lúc đó không có bất kỳ vẻ mặt gì. . .
Sau khi kiểm tra cẩn thận, ôm quyền đáp lời, "Chủ Thượng, phương pháp của người này rất tinh xảo, công lực cực mạnh, lại không phải là võ công ở Đại Tuyết Sơn, thuộc hạ cho là, phải là có người ngoài thừa dịp loạn lặng lẽ lẻn lên núi, cướp Linh Đế đi, giết người cướp của."
"Có người ẩn vào? ?"
Lời này nghe thật ly kỳ, nếu tính toán, có ít nhất sáu mươi năm chưa nghe nói qua chuyện này rồi.
Hậu Thổ Thánh mẫu còn chưa nói cái gì, người phía dưới đã ồn ào lộn xộn nghị luận.
"Tất cả trạm kiểm soát đều không báo nguy, từ rừng Tuyết Phong đến đỉnh Tuyết Sơn, dọc theo đường đi dễ thủ khó công, cũng có thủ vệ mười hai canh giờ đổi phiên một lần, cho dù là con ruồi, tính toán lặng lẽ đi lên, cũng tuyệt đối không thể."
"Đại Tuyết Sơn chưa từng có tiền lệ, không thể nào bởi vì kỳ hoặc chết hai người, nhất định là phòng thủ không nghiêm."
"Nghê Hồng Thần vương - Tiêu Mạn nhi cũng là một cửa một cửa xông lên, nếu không có Chủ Thượng có ý cho đi, nàng cũng chưa chắc có cơ hội có thể trở lại Thần điện."