Hậu Thổ Thánh mẫu cũng không thích để cho tất cả mọi người đều biết rối rắm của nàng cùng Hoàng thất , điều này cũng gián tiếp mang đến dễ dàng cho Mộ Lăng Không.
Không để ý suy tư quá nhiều, nàng im lặng chạy vào bên trong, dưới vách tường hai bên, có ám ký chỉ rõ phương hướng rõ ràng, không để cho nàng đi lầm đường.
Sau một lúc cua quẹo, tình cảnh trước mắt khiến Mộ Lăng Không có chút chóng mặt.
Đế Tuấn khí thế mười phần, đè ép Huyền Minh đến cùng.
Bên kia Thái Nhất có vẻ nằm ở thế yếu, nhưng cũng không ảnh hưởng cợt nhã nhạo báng của hắn, mà đối thủ của hắn, cũng không chính là Hậu Thổ sư phụ từ lâu không thấy, nụ cười lạnh lùng như băng vạn năm không đổi, mặc dù đang liều mạng chém giết, lại giống như đi dạo trong vườn.
Hậu Thổ cơ hồ phát hiện sự tồn tại của Mộ Lăng Không ngay lúc nàng tiến vào, sau khi hơi kinh ngạc, hiểu mấy phần.
Còn không đợi nàng có động tác gì, Đế Tuấn cùng Thái Nhất vốn đang đấu không ngưng nghỉ cư nhiên đồng thời thu tay lại, bỏ qua chém giết, nhanh chóng trở về tại chỗ.
Tư thái này, rõ ràng là chỉ sợ nàng sẽ đánh lén, thương tổn tới Mộ Lăng Không.
Đế Tuấn duỗi tay một cái, bắt nương tử mang tới sau lưng, dùng thân thể cao lớn ngăn trở.
Thái Nhất cũng là không biến sắc chuyển gần mấy bước, hộ vệ ở chỗ yếu một bên kia, bảo vệ chị dâu đang có thai cực kỳ chặt chẽ.
"Lăng Không, nàng quả nhiên cũng tới." Huyền Minh giống như có rất nhiều lời muốn nói, nhưng ngại vì ngườiđứng đầu Đại Tuyết Sơn ở đây, nhịn trở về.
Hắn nỗ lực nhìn quanh mấy cái, lại bị vẻ mặt hung ác như sói của hai huynh đệ đuổi trở lại, lắc đầu một cái, lui về phía sau mấy bước, lấy thuốc ra bắt đầu xử trí vết thương.
Có Hậu Thổ Thánh mẫu ở đây, cũng không tới phiên hắn chen lời, tạm thời lui ở một bên, xem tình huống một chút.
Mộ Lăng Không nghĩ muốn làm lễ ra mắt với Hậu Thổ sư phụ, Đế Tuấn cùng Thái Nhất căn bản không đồng ý, xô đẩy thật lâu, vẫn bị chắn sau lưng, chỉ đành phải hắng giọng, cung kính cúi người chào, "Lăng Không bái kiến sư phụ."