Cho nên....có lời, hoãn lại rồi nói sau.
Dù sao, hắn không vội.
Ngủ một cái, đã qua trưa.
Ánh mặt trời ung dung chiếu vào gian phòng, dịu dàng dỗ dành lấy hai vợ chồng mê ngủ không chịu rời giường.
Mỗi một lúc, Tiểu Nam sẽ tới cửa, đứng một lúc, đứng trước cửa, lặng lẽ nghe động tĩnh, tránh cho chủ tử tỉnh thì nàng lại không biết.
Rốt cuộc, một âm thanh lười biếng từ bên trong vọng ra :''Đi chuẩn bị một bàn thức ăn, trực tiếp đưa vào phòng ."
Tiểu Nam đáp một tiếng, trả lời, "Gia, hoàng thượng phái người tới truyền chỉ, muốn ngài đi Long phong cư dùng bữa tối, còn nữa, ngày mai là buổi lễ sắc phong thái tử, y phục của thái tử cũng sớm đã đưa đến, chờ ngài mặc thử.''
Sự thực là còn bận rộn nhiều, có thể giúp đỡ chia sẻ , Tiểu Nam và Tiểu Bắc đã sớm làm xong, nhưng những chuyện cần cửu hoàng tử tự mình làm, bọn họ có gấp cũng không có biện pháp giúp.
"Bổn vương muốn ăn cơm." Trong phòng vang ra chữ lạnh lẽo, xem tình hình, đối với Tiểu Nam om sòm là hết sức bất mãn.
"Thuộc hạ biết." Gặp trắc trở, Tiểu Nam như đưa đám, đi ra ngoài, đi ngang qua Tiểu Bắc thì phát hiện hắn đang cười trộm, vì vậy căm tức nói :''Mỗi lần đều là ta làm chuyện này, lần sau đổi cho ngươi."
Tiểu Bắc co rụt lại cái cổ :''Gia sẽ lột da sống của ta.''
Tiểu Nam hừ một tiếng, sau khi đi vào Ngự Thiện Phòng giao phó cho bọn nô tài bưng lên món ăn mà cửu hoàng tử thích nhất, suy nghĩ một chút, còn gọi người, đuổi theo, tăng thêm mấy phần thức ăn bổ cho cô gái.
Hai người núp ở cửa đại môn, tán gẫu.
''Lần này gai trở về, đối với chúng ta là lạnh nhạt lạnh nhạt, xem dáng dấp có vẻ không thích chúng ta ở bên.'' Tiểu Bắc khổ não gãi gãi gáy, hăn và Tiểu Nam là nội thị của cửu hoàng tử, là cái loại sống là vì chủ, chết cũng vì chủ....