Tức Mặc Bích Ca đi hai ngày đường liền đến chỗ Minh Nguyệt điện tọa. Chỗ này là thành Lăng Vân trong truyền thuyết, ma nhân ở xung quanh khí thế toàn là cường giả. Trước nàng liền tìm một phòng trọ rồi đến đại hôn hôm đó sẽ động thủ.
Tối đến, trong phòng Tức Mặc Bích Ca thuê trọ, nàng nằm xuống giường vừa mới nhắm mắt thì một bóng hồng liền từ cửa sổ nhẹ nhàng không một tiếng động lao vào đi lại gần giường. Nàng liền mở mắt sát khí dâng trào nâng thủ đánh về phía đối phương. Tay sắp đánh đến hắn liền bị chặn lại, lúc này nàng mới ngẩng đầu lên nhìn...
_ Nàng định mưu sát phu quân sao?- Lăng Cảnh Thần yêu nghiệt gương mặt ủy khuất nói. Tay còn đang nắm tay nàng.
_ Là chàng à, xong việc rồi sao?- Nàng thở dài hỏi. Cũng may hắn thực lực cường đã tăng lên.
_ Ân, ta nhớ nàng.- Lăng Cảnh Thần xoay người cởi áo ngoài nằm lên giường nhưng là nằm lên trên người Tức Mặc Bích Ca.
_ E là chàng phải nhẫn nhịn lâu rồi.- Tức Mặc Bích Ca nhìn yêu nghiệt mặt gần sát mình lắc đầu nói.
_ Tại sao?- Lăng Cảnh Thần nghi hoặc hỏi.
_ Ta có thai.- Nàng cười tươi nói. Nàng cũng mới vừa phát hiện nàng đã có thai, cái thai này đến bây giờ nàng mới cảm nhân được, thần bí vô cùng.
_ Hahaha, ta được làm cha.- Lăng Cảnh Thần vui sướng cười, chỉ có những lúc ở bên nàng hắn mới cười được thoải mái như vậy.
_ Ân, ngủ đi.- Tức Mặc Bích Ca đưa tay kéo Lăng Cảnh Thần xuống liền ôm hắn ngủ luôn.
Lăng Cảnh Thần nhìn Tức Mặc Bích Ca bất đắc dĩ than, một bụng hỏa của hắn phải nhịn xuống rất khó khăn a.
Sáng sớm hôm sau, nàng và Lăng Cảnh Thần dậy sớm liền âm thầm tiến vào Minh Nguyệt điện. Minh Nguyệt điện bóng dáng của thị vệ gác cổng rất nhiều nhưng lại ko hề hay biết có hai con chuột nhắt đã lẻn vào.
Lăng Cảnh Thần cùng Tức Mặc Bích Ca nhìn tình cảnh xung quanh, nơi này ở đâu cũng có lính canh. Hai người dễ dàng thoát khỏi lính canh xông đến nhà lao. Nàng nghĩ nàng sắp sinh, nếu đợi đến ngày đại hôn thì khẳng định không kịp.
Trong nhà lao có các loại nạn nhân đang dãy dụa trong hình phạt. Đi thêm một đoạn nữa liền thấy bóng dáng quen thuộc hai tay bị siết chặt trong nhà lao,Tức Mặc Bích Ca vừa nhìn đã nhận ra đấy là cha nàng.
_ Phụ thân...- Nàng liền tiến lại gần ông gọi.
_ Bích Ca...- Ông mở mắt liền nhìn thấy dáng một tiểu cô nương giống với Bích Ca nhà ông.
_ Phụ thân là con.- Tức Mặc Bích Ca xoa mặt ông nói. Không ngờ đại hôn mà vẫn bị nhốt chặt đến vậy, xem ra bà điện chủ này rất tuyệt tình.
_ Đi, ta cứu người ra.- Tức Mặc Bích Ca vừa nói liền cầm chủy thủ cắt sợi dây thừng nhưng có cứa đến đâu cũng không đứt.
_ Đừng phí sức, cái này là linh khí của Minh Nguyệt, cường giả chí tôn mới cắt được.- Chiến Bắc Hoành thở dài nói.
_ Vậy sao?- Nàng liền đem ma lực truyền vào chủy thủ rồi nhanh chóng cắt bỏ dây thừng.
_ Con, con là chí tôn sao?- Hay là có cái gì giúp đỡ.
_ Ân, chí tôn.- Nàng liền gật đầu.
_ Hahaha, quả nhiên là nữ nhi của ta. Không tồi.- Chiến Bắc Hoành cười tươi vỗ vai nàng.
_ Cha, ta muốn giới thiệu với cha một người.- Tức Mặc Bích Ca kéo ông ra khỏi nhà lao đến trước mặt Lăng Cảnh Thần. Chiến Bắc Hoành nhìn thiếu niên tuấn mỹ vô cùng trước mắt liền âm thầm than, trên người thiếu niên này khí tức còn nguy hiểm hơn Minh Nguyệt điện chủ, sát khí cùng lệ khí thật nồng đậm. Ông là cấp chí tôn nhưng vẫn cảm thấy uy áp vô hình khi đứng cạnh. Thiếu niên này là ai?
_ Đây là phu quân của con, Lăng Cảnh Thần.- Tức Mặc Bích Ca kéo tay Lăng Cảnh Thần giới thiệu.
_ Hả? A, tốt lắm.- Chiến Bắc Hoành kinh ngạc nhưng rất nhanh thái độ thay đổi, cũng may không phải kẻ địch. Thật là, nha đầu rất có mắt nhìn người.
_ Ra mắt nhạc phụ đại nhân.- Lăng Cảnh Thần cười chắp tay đạo.
_ Ân.- Chiến Bắc Hoành vuốt râu gật đầu.
Lúc sau, ba người rời đi nhà lao cũng không bị một ai nhận ra.