Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

chương 87: ngu ngốc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: gau

Beta: Bella Ngân

Nhạc Du Du nhìn các thổ phỉ kia xoay người rời đi, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Nàng không biết nàng làm như vậy là đúng hay không, nói chung, cảm giác của nàng chính là có thể cứu bọn họ một mạng đi. Võ công của Long Ngâm nàng đã từng thấy qua, thật lợi hại, hơn nữa, phỏng chừng tướng công cũng sắp tới, hơn nữa Trình Dật cùng Hoa Hồ Điệp hai người bọn họ đừng nói mười mấy người này mà nhiều hơn gấp mấy lần, phỏng chừng cũng sẽ không phải là đối thủ của bọn họ.

Hơn nữa, nhìn đám thổ phỉ này, xanh xao vàng vọt, có thể phỏng đoán đều là cuộc sống bức bách mới không đi không được đến bước đường này, lúc đó mà bị mất tính mạng, thật quá tàn nhẫn.

Thế nhưng, nàng còn chưa kịp thả lỏng được lâu, giúp cái bọn ngu ngốc kia thế nhưng lại đã quay trở về.

“Thối nữ nhân, lừa dối chúng ta đây?” Tiểu đầu mục lúc trước dùng đao quơ quơ trước ngón tay của Nhạc Du Du, tức giận oa oa kêu loạn, “Đừng nói nhảm, mau đưa tiền ra đây, bằng không…”

“Bằng không thế nào?” Nhạc Du Du nhịn không được thầm mắng luc ngu ngốc này, âm thầm trộm liếc mắt nhìn Long Ngâm bên cạnh, người này tay đã nắm lấy chuôi của bảo kiếm.

“Bằng không liền đem ngươi bắt trở lại làm áp trại phu nhân… Ha ha…” Tiểu đầu mục nói xong liền phá lên cười, sau đó nhìn râu quai nón nói, “Đại ca, ngươi thấy thế nào? Nữ nhân này tuy ăn to nói lớn, nhưng nhìn hình dạng cũng đủ giật mình…”

Nhạc Du Du vừa nghe xong, mặt liền trầm xuống: “Cái gì mà gọi là lớn lên giống như? Lão nương ta đâu có thế đâu?” Thực sự là tức chết người đi được, nói bao nhiêu lần rồi? Lão nương là có tấm lòng đẹp!

Tiểu đầu mục kia bị khí thế của Nhạc Du Du làm cho sợ hãi đến rụt cả đầu lại, hắn chỉ bất quá ăn ngay nói thật mà thôi, lập tức xem xét liếc mắt nhìn ngực Nhạc Du Du một cái, không tự chủ lầm bầm một câu: “Nhìn đâu cũng không thấy chỗ nào xinh đẹp a…”

“Ngươi nói cái gì?” Nhạc Du Du ánh mắt híp lại một nửa, nói chuyện giống như là từ trong kẽ hàm răng đẩy ra ngoài.

“Không, không có gì.” Tiểu đầu mục kia thậm chí có điểm lo lắng liền lui về phía sau mấy bước.

“Được rồi, hãy bớt sàm ngôn đi, lấy mạng của cả hai đi.” Lúc này, râu quai nón kia bỗng nhiên ra lệnh, TMD, nói như cứ tiếp tục nói như thế, nữ nhân này còn không biết sẽ đem huynh đệ bọn họ lừa dối biến thành cái dạng gì nữa đây.

Nói thế một chút, tất cả thổ phỉ đều nhất thời phục hồi lại tinh thần, sau đó cầm đao liền vây quanh qua đây.

Nhạc Du Du vỗ trán một cái, đám ngu ngốc này, chết cũng xứng đáng a.

Quả nhiên, không đợi những người đó đi qua tới đây, trên cổ râu quai nón đã một bảo kiếm sáng loáng.

Nhạc Du Du tuy rằng giật mình, nhưng cũng không nghĩ là. Long Ngâm người này xác định đủ dũng mãnh như thế

Râu quai nón kia liền cảm thấy phiền muộn, mình tại sao còn chưa có rút đao ra mà đã bị bắt rồi? Hắn tốt xấu cũng đã luyện võ công nhiều năm rồi?

“Bảo bọn họ dừng tay.” Trên mặt Long Ngâm một điểm biểu tình cũng không có, nói cũng ngắn gọn sáng tỏ.

Mọi người vừa nhìn, liền nhất chiêu a, lão đại đã bị giam giữ, vậy bọn họ không lui cũng không được? Thế là, không đợi đại ca lên tiếng, liền tự giác lui trở lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio