Giám đốc điều hành cấp cao của Tập đoàn DM&G vẫn luôn giữ nụ cười chuẩn mực trên khuôn mặt trong suốt quá trình dẫn đường cho cô. Khi họ lên tầng cao nhất, cô ta đẩy cửa cho cô. "Cô Mộ mời vào, tổng giám đốc của chúng tôi đang đợi ở trong."
Mộ Tư Nguyệt bước đi một cách dè dặt. Văn phòng rất rộng rãi. Chủ đề đen trắng mang lại cảm giác lạnh lùng và nghiêm túc. Cô nghĩ đối phương hẳn là một người không hòa hợp.
"Anh!" Giây tiếp theo, Mộ Tư Nguyệt trực tiếp khẳng định suy nghĩ của mình, đồng thời cô cũng có chút sợ hãi.
Mộ Tư Nguyệt nhìn người đàn ông ở bàn làm việc và vô thức lùi lại, "Anh chính là ... anh tìm tôi làm gì!" Cuối cùng, cô xụ mặt giả bộ trấn tĩnh hỏi một câu.
Tề Duệ nhìn cô rõ ràng là bất an, nhưng vẫn cứ bướng bỉnh nhìn thẳng vào mặt anh. Anh nhìn Mộ Tư Nguyệt đánh giá một chút, ý vị không rõ ràng. Anh lắc một tài liệu không rõ tước mặt cô, "Đến đây."
Mộ Tư Nguyệt không muốn tới gần anh ta. Lần trước,anh ta không chỉ ăn cô mà còn có thái độ không tốt và tính cách kiêu ngạo. Nói tóm lại, cô không thích anh ta.
"Lần trước tôi không cố tình trèo lên giường của anh, đó không phải ý của tôi!"
Mộ Tư Nguyệt căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra. Điện thoại di động của Mộ Hướng Tuyết không thể liên lạc được. Cô muốn tìm cô ta hỏi một câu cũng không được. Nam nhân này thế mà lại là tổng giám đốc của Tập đoàn d≈g. Trời ơi, bị anh ta hiểu lầm là cố ý bò lên giường hắn. Chắc chắn không phải điều tốt lạnh gì.
"Tôi biết." Tề duệ tức giận khi thấy khuôn mặt bài xích tời gần hắn của cô.
Anh lạnh lùng, lặp lại mệnh lệnh, "Lại đây!"
Nam nhân này trời sinh có giọng nói băng lánh và mạnh mẽ, Mộ Tư Nguyệt tiến về phía hắn từng bước nhỏ, và hỏi một cách đờ đẫn, "Làm gì?"
Tề Duệ ném tập tài liệu ngay trước mặt cô , Mộ Tư Nguyệt kỳ quái nhìn hắn một lúc, lấy tập tin trên bàn, nhìn lên cẩn thận và nhanh chóng, nhưng cô vẫn không thể hiểu.
"Ý anh là gì?" Mộ Tư Nguyệt bắt đầu biểu lộ chút tức giận giữa hai lông mày.
"Đừng nghĩ rằng anh giàu thì liền không coi người khác ra gì. Tại sao anh lại trêu chọc tôi! Anh bằng cách mập mờ yêu cầu tôi đến văn phòng của anh, khiến tôi bị đám người kia hiểu lầm là dùng quy tắc ngầm. Lưu ý mang thai này có liên quan gì đến tôi?
Tề Duệ đứng dậy khỏi ghế và sải bước tới Mộ Tư Nguyệt.
Anh dựa vào cô rất gần, gần đến nỗi cô có thể ngửi thấy rõ sự lạnh lùng độc nhất của anh ta. Mộ Tư Nguyệt nhìn vào khuôn mặt đẹp trai và lạnh lùng trước mặt cô, có chút thất thần và cảnh giác.
Tề Duệ nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn, sợ hãi của cô, đưa ngón tay thon dài và chỉ vào tài liệu, rồi hạ mắt xuống, nhìn cô bằng đôi mắt phức tạp.
"Đây là con của cô và tôi ..." Giọng anh trầm và êm tai, nghe có vẻ rất hay, không quá xúc động.
Nhưng lời nói này làm Mộ Tư Nguyệt cả kinh, đôi tai cô không ngừng lặp lại những lời nói của anh ta,nội tâm không có cách nào bình tĩnh.
"Con tôi và anh?" Mộ Tư Nguyệt ngay lập tức nhìn xuống cái bụng phẳng lì, không thể bình tĩnh.
"Ah! Sao ...có thể như vậy được ..." Mộ Tư Nguyệt hai tay run run cầm tờ giấy mang thai, vẻ mặt cô vỡ vụn.
Tề Duệ làm việc nhàm chán mỗi ngày, nhìn vẻ mặt thay đổi liên tục của cô,anh khẽ nhướn mày trong tâm trạng tốt ,thấy cô không hài lòng trông rất dễ chịu.
"Tôi quên mất! Làm thế nào tôi có thể quên uống thuốc tránh thai sau đó!" Mộ Tư Nguyệt cau mày, và than khóc lớn.
Thuốc tránh thai? Khuôn mặt của Tề Duệ hơi trầm xuống.
Mộ Tư Nguyệt bình tĩnh lại, ngẩng đầu lên và nói với anh ta một cách thẳng thắn, "Ngài Tề, anh có thể yên tâm, tôi sẽ không bao giờ để những sai lầm tiếp diễn, tôi sẽ đi ngay hôm nay ..."
"Cô đi đâu đấy!" Khuôn mặt của Tề Duệ thâm trầm ánh mắt anh nhìn cô lạnh lùng,đáng sợ hơn nhiều so với mấy giây trước.
Mộ Tư Nguyệt bị anh ta hù dọa, run rẩy hỏi lại , "Vậy anh muốn tôi phải như thế nào ..."
Mộ Tư Nguyệt đã du học ở Mỹ được bốn đã tiếp xúc với cuộc sống ở nước ngoài nhiều năm , sớm đã quen với lối sống ở đây,. Họ có quan điểm rất cởi mở về tình dc, những đứa trẻ được sinh ra ngoài ý muốn , nếu không thể cho nó một gia đình hạnh phúc , chăm lo một cách cẩn thận . cũng là đã vô trách nhiệm đối với đứa trẻ ấy . CHi bằng phá nó trước khi nó ra đời , để nó có thể tránh đi một kiếp đau khổ
Tề Duệ chưa bao giờ nghĩ rằng Mộ Tư Nguyệt sẽ suy nghĩ đơn giản như vậy. Nếu những người phụ nữ khác họ sẽ sử dụng đứa con của anh để để áp chế anh, nghe cô nói điều đó, tâm tình có chút không hiểu được và không vui.
"Mộ Tư Nguyêt, gia đình cô đã có ý đồ gả cô cho một người đàn ông trung niên , chủ một bệnh viện tư nhân. Mộ gia đã nhận quà biếu của người ta, nhưng cô đã bỏ trốn ..."
Tề Duệ đột nhiên thay đổi một chủ đề, giọng anh lạnh lùng, "Bên kia đã tố Mộ gia lừa dối hôn nhân, và đưa Mộ gia ra tòa."
Mộ Tư Nguyệt không hiểu tại sao anh ta biết về nó, nhưng khi nghe những lời của anh ta, khuôn mặt cô dần trở nên trắng bệch ...