Editor: Rice
Mộ Hướng Tuyết sảy thai ở trong bệnh viện gần nửa tháng, sau đó chính thức vào nhà họ Quý ở.
Có hai lần Mộ Tư Nguyệt ở phố thương mại ngẫu nhiên gặp Mộ Hướng Tuyết ở cùng bọn người Hướng Văn, vốn tưởng rằng hai mẹ con này sẽ tìm cô gây phiền toái, nhưng Mộ Hướng Tuyết chẳng những không để ý tới cô, hơn nữa nhìn đáy mắt cô ta còn mơ hồ có một phần kiêng kỵ.
"Kỳ quái..."
Mộ Tư Nguyệt quen biết hai mẹ con Mộ Hướng Tuyết mười mấy năm, vô cùng hiểu rõ tính cách chanh chua của các cô, rõ ràng cô đã hại Mộ Hướng Tuyết sảy thai, các cô lại bình tĩnh như vậy.
"Ở đâu?" Nam nhân ở đầu kia của điện thoại di động trực tiếp mở miệng hỏi, giọng điệu phi thường tự nhiên.
Mà Mộ Tư Nguyệt cầm điện thoại di động, biểu tình có chút phiền muộn, Tề Duệ cư nhiên quang minh chính đại vào ở trong tổ ấm nhỏ của cô, hơn nữa lần nào cũng rất đúng giờ trở về ăn cơm, vốn sống một mình rất tiêu sái, hiện tại ngược lại phải hầu hạ đại gia anh.
"Hôm nay Phật nhảy tường đã chuẩn bị xong chưa."
"Tôi nói rồi, tôi sẽ không làm mấy món ăn kia." Mộ Tư Nguyệt có chút bất mãn, "Tự anh muốn ăn, thì tự gọi đầu bếp khách sạn nấu, nếu không liền trở về Tề gia. "
Tề Duệ nghiêm mặt, chính nghĩa lẫm liệt giảng dạy, "Hàng ngày tôi vất vả đi làm kiếm tiền nuôi gia đình như vậy, Mộ Tư Nguyệt cô thân là vợ tôi chẳng lẽ không thể cống hiến một chút sao?! "
Kiếm tiền để nuôi gia đình? Những từ này nghe giống như một cặp vợ chồng bình thường.
Nghĩ như vậy, khuôn mặt Mộ Tư Nguyệt không hiểu sao có chút ửng đỏ, tuy rằng hai người bọn họ lĩnh chứng đã một thời gian, nhưng cô vẫn không có cảm giác đã lập gia đình.
Một người vợ? Làm thế nào để trở thành một người vợ tiêu chuẩn, cô thực sự không biết.
"Vậy, vậy bây giờ tôi mang theo chút nguyên liệu nấu ăn trở về, đêm nay nấu cho anh." Mộ Tư Nguyệt có chút không được tự nhiên nói.
Kỳ thật Mộ Tư Nguyệt, sinh vật này rất dễ lừa gạt, nghiêm mặt giáo huấn vài câu, chỉ cần có chút đạo lý cô đều sẽ nghe.
Khóe môi Tề Duệ giơ lên độ cong đẹp mắt, nhẹ nhàng đáp một chữ, "Được. "
Trợ lý đặc biệt vừa vặn đẩy cửa tiến vào, nhưng vừa mới vào cửa biểu tình có chút kinh ngạc, nhìn thấy khối băng Tổng giám đốc nhà mình tự nhiên nở nụ cười, cười đến xuân tâm nhộn nhạo...
"Có chuyện gì trực tiếp nói, đừng làm chậm trễ tôi tan tầm!" Nhưng Tề Duệ vừa quay đầu, lập tức khôi phục dáng vẻ lạnh lẽo vô tình như trước.
Thì ra chỉ là ảo giác, trợ lý đặc biệt cảm thán một tiếng, lập tức đưa văn kiện trên tay cho anh, để anh thẩm d uyệt ký tên.
"Tổng giám đốc, vừa rồi tôi ở đại sảnh gặp Sở thiếu và Thẩm thiếu, bọn họ hỏi anh tối nay có hứng thú đi qua câu lạc bộ Sương Mù không?" Trợ lý cầm tài liệu đã ký, có chút khẩn trương bổ sung một câu.
"Tại sao họ không tự mình đi lên?" Tề Duệ cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên hỏi.
Trợ lý đặc biệt nhìn thấy Tề Duệ tâm tình không tệ, nói giỡn, "Có thể là sợ nhìn thấy Tổng giám đốc. "
Tề Duệ ngẩng đầu, khuôn mặt lạnh lùng trầm xuống, nhìn lướt qua anh một cái, trợ lý nhất thời cực kỳ hối hận, thật không nên cùng hắn nói giỡn.
"Nói với Thẩm Diệu Thiên, tối nay mang vợ hắn theo cùng..."
Hiếm khi không bị Tề Duệ giáo huấn, trợ lý vội vàng gật đầu, xông ra ngoài.
Kỳ thật Sở Phi Phàm cùng Thẩm Diệu Thiên, cũng là bởi vì không muốn đối mặt với biểu tình lạnh lùng của Tề Duệ, cho nên mới để cho trợ lý đặc biệt xui xẻo thông báo, lần trước Tề Duệ ở Sương Mù cả người sát khí kéo theo một người mẫu trẻ rời đi, mấy ngày nay hắn càng thêm âm tình bất định, đối với hắn có chút đề phòng miễn cho gặp nạn.
......
"Tôi không đi."
Hơn bảy giờ tối Tề Duệ bọn họ ăn cơm tối xong, Tề Duệ liền đem cô cùng đi qua câu lạc bộ Sương Mù, nhưng Mộ Tư Nguyệt không muốn.
"Tôi không thích nơi đó."
Mộ Tư Nguyệt rất trực tiếp cự tuyệt, cúi đầu hứng thú lật xem công thức nấu ăn, đang nghĩ ngày mai sẽ nấu món ăn mới.
Ánh mắt Tề Duệ đảo qua quyển công thức nấu ăn trên tay cô, dạ dày nhịn không được có chút đau nhức, tự gây nghiệt, vốn nghĩ Mộ Tư Nguyệt nướng bánh ngọt hương vị không tệ, lại không nghĩ tới sinh vật này xào một món ăn cũng xào vàng tiêu.
"Mộ Tư Nguyệt, có vài thứ rất dựa vào thiên phú." Tề Duệ ám chỉ nói một câu.
Tề Duệ cảm giác mình đối phó với nữ nhân đã có chút tâm, có một số việc không thể nói quá thẳng thắn, nếu không không khí đáng chết mập mờ ở miệng sói không còn, nghẹn chết vẫn là mình, cho nên nhất định phải cẩn thận phải kiên nhẫn.
"Ừm." Mộ Tư Nguyệt không hiểu được, tiếp tục ghi chú trên công thức nấu ăn của cô.
Tề Duệ dùng phương thức tương đối không tổn thương người khác của anh khuyên nhủ, "Mộ Tư Nguyệt, cô có phát hiện, cô nấu thức ăn rất..." khó ăn!
"Cái gì?"
Mộ Tư Nguyệt đem khuôn mặt trắng nõn thuần lương kề sát vào anh, đôi mắt to màu hổ phách kia chớp chớp chớp nhìn anh.
Tề Duệ giật mình một giây, gian nan lặp lại bốn chữ, "Còn có thể bổ túc, còn có thể bổ túc..."
"Tề Duệ, sắc mặt anh không thích hợp lắm, có phải bệnh của cnh lại tái phát không?" Mộ Tư Nguyệt có chút lo lắng nhìn anh, bàn tay nhỏ bé sờ sờ trán anh một chút.
Tề Duệ hoàn toàn tuyệt vọng, chỉ số thông minh của lão bà anh, không cứu được, nửa đời sau còn phải gặm những món ăn này.
Tề Duệ nhớ tới lời khen ngợi của Sở Phi Phàm lần trước ở siêu thị khen ngợi Mộ Tư Nguyệt, cư nhiên nói Mộ Tư Nguyệt hiền lành! Đêm nay nhất định phải đi qua câu lạc bộ Sương Mù chỉnh hán.
Tề Duệ đứng thẳng lên, ánh mắt lười biếng đi đến sô pha ôm công thức nghiên cứu công thức, lạnh lùng mở miệng, "Mộ Tư Nguyệt, cô thật sự không đi sao? Phong đại tiểu thư của cô đêm nay cũng sẽ tới Sương Mù..."
...... Chỉ có một Phong đại tiểu thư như thế, liền lừa được Mộ Tư Nguyệt.
"Tỉnh cảm của cô với cô ta tốt như vậy sao?!" Tề Duệ nhìn nữ nhân trong xe đem vẻ mặt đứng đắn tức giận nói.
Ánh mắt Mộ Tư Nguyệt có chút vội vàng nhìn về phía trước, "Tài xế đại ca, lái xe nhanh lên một chút, " Quay đầu nhìn về phía Tề Duệ tâm tình khó chịu, giải thích một câu, "Mấy ngày nay không liên lạc được với Phong Ca, hơn nữa còn có chuyện cô ấy ẩn hôn kia nữa, tôi muốn hỏi cô ấy một chút..."
Câu lạc bộ tư nhân cao cấp Sương Mù, tầng trệt là phòng dịch vụ, lộng lẫy to lớn.
Hai hàng tiểu thư ăn mặc gợi cảm đứng đón khách, lần này Mộ Tư Nguyệt đi theo Tề Duệ tới, quản lý câu lạc bộ tự mình chờ dẫn bọn họ trực tiếp vào thang máy, đi lên tầng của câu lạc bộ.
Mộ Tư Nguyệt lần trước cùng Phong Ca tới một lần, biết người nơi này phần lớn đều là con cháu nhà giàu, địa phương tận tình thanh sắc, ai ở đây cũng đều rất cởi mở, phóng khoáng, tầng là tầng cao nhất, trên đó chẳng phải là toàn người ăn chơi siêu cấp sao.
"Này, vợ anh còn đang mang thai, tôi không nên tới những địa phương quá kch thích." Cô có chút làm nũng kéo cánh tay anh.
Nửa tháng nay hai người bọn họ ở trong biệt thự nhỏ, thời gian ở chung nhiều hơn, hơn nữa Tề Duệ áp dụng sách lược nước ấm nấu ếch, cho nên Mộ Tư Nguyệt không sợ anh, có đôi khi lá gan lớn lên còn dám nhào tới cướp thức ăn.
Tề Duệ đặc biệt thích nhìn bộ dáng này của cô, biết rõ cô giả bộ ngoan ngoãn, tâm tình vẫn vô cùng xán lạn như trước, bàn tay to như sờ sủng vật xoa xoa đỉnh đầu cô, "Không có việc gì, tầng rất thanh tĩnh. "
Tề Duệ không lừa gạt cô, trang trí tầng của Sương Mù hoàn toàn không giống với các tầng khác, phong cách châu Âu giản nhã, phi thường rộng rãi, hơn nữa đỉnh đầu là tấm kính khổng lồ hình bán nguyệt, ngồi trong căn phòng đặc biệt này, ngẩng đầu có thể nhìn thấy ánh sao.
"Trách không được để cho chúng tôi lên tầng trên cùng, thì ra là chị dâu tới đây." Bọn họ vừa mới tiến vào, Sở Phi Phàm miệng đê tiện liền cười hì hì ra tiếng.
Câu nói kia của Sở Phi Phàm khiến "chị dâu" kinh động ngàn tầng sóng, mấy vị ăn chơi trác táng khác đến cùng bọn họ có biết qua Tề Duệ bị Ông Tề ép buộc cưới một nữ nhân, mà bọn họ đều chưa từng gặp qua người chị dâu này.
Từng đạo ánh mắt sáng quắc đánh giá Mộ Tư Nguyệt, Mộ Tư Nguyệt bị bọn họ nhìn có chút không được tự nhiên, thân thể co rụt lại.
"Nhìn cái gì vậy?!" Tề Duệ quét một ánh mắt cảnh cáo qua.
Những người này thức thời rụt đầu lại, nhìn một chút cũng sẽ không rớt thịt.
"Chị dâu."
"Chị dâu, xin chào nha."
"Chị dâu, chị đến từ đâu? Bộ dạng của chị thật xinh đẹp..." Những người này ai nấy đều khen ngợi Mộ Tư Nguyệt còn lộ ra một phần cười ngây ngô.
Không nghĩ tới Tề Duệ thật sự mang theo lão bà của mình tới nơi vui chơi, hơn nữa lão bà của anh hình như rất thuần lương, hẳn là rất dễ lừa gạt.
"Tề Duệ, đám trư bằng cẩu hữu của anh nhìn tôi như xem thịt, sao lại nhìn có chút ngốc nha..." Mộ Tư Nguyệt ngồi bên cạnh Tề Duệ, cô hạ giọng xuống bên tai anh khiếu nại.
Tề Duệ nghe khóe môi nhếch lên nụ cười nhẹ, mà mấy vị này lỗ tai đặc biệt nhạy bén, lời khiếu nại của Mộ Tư Nguyệt đương nhiên nghe được rõ ràng, đều ở đáy lòng chửi bới, mẹ kiếp, nữ nhân này thật sự là người không thể đánh giá qua diện mạo.
Mộ Tư Nguyệt ở trong phòng này nhìn quanh một vòng, không tìm được bóng dáng Phong Ca, chỉ nghe thấy mấy nam nhân Sở Phi Phàm đang đàm phán một ít sản phẩm, thị trường chứng khoán các loại.
"Phong Ca đâu, anh lừa tôi tới đây!" Mộ Tư Nguyệt có chút oán niệm nhìn Tề Duệ, lập tức hỏi một câu, "Bình thường anh hay tới Sương Mù tụ họp như vậy? "
"Ừm." Tề Duệ mặt không đổi sắc, khẽ ừ một tiếng.
Sở Phi Phàm nghe lén cuộc đối thoại của hai vợ chồng kia, nhất thời đáy lòng vô cùng phiền muộn, Tề Duệ sớm cảnh cáo bọn họ đêm nay không được hút thuốc, không được chơi nữ nhân, không được đàm luận đề tài mẫn cảm, ngay cả chuyện ma cũng bị cấm.
"Mặt không đổi sắc nói dối, chậc chậc... Nam nhân cưới vợ quả nhiên liền khác..."
Một người khác nghe được Sở Phi Phàm lẩm bẩm, lập tức phản bác một câu, "Không nhất định, Thẩm Dân Thiên không phải là rất bình thường sao, vợ anh cưới giống như chưa cưới, vẫn tiêu sái như trước. "
Đúng lúc này, cửa phòng bị quản lý đẩy ra, Thẩm Diệu Thiên dẫn đầu bước vào, trên mặt anh xưa nay cười yếu ớt, "Tề Duệ, nghe nói tối nay cậu không cho bọn họ hút thuốc chơi nữ nhân..."
"Phong Ca!" Mộ Tư Nguyệt đột nhiên từ trong ngực Tề Duệ, thò đầu lên, hướng về phía cửa hô to, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng kích động.
Mà thanh âm trong trẻo này của Mộ Tư Nguyệt cũng làm cho sắc mặt Thẩm Diệu Thiên bất ngờ trầm xuống, làm sao cô lại ở chỗ này?
"Diệu Thiên ngươi không biết sao, vợ anh cùng vợ tôi chính là chiến hữu cách mạng." Tề Duệ kéo Mộ Tư Nguyệt vào trong ngực, thanh âm cười hì hì kia lộ ra một phần sủng nịch hiếm có.
Mộ Tư Nguyệt đã rất quen với việc bị anh cường thế ôm, hai tay cô ôm cổ anh, đầu kề sát vào bên tai anh, có chút khẩn trương hỏi một câu.
"Tề Duệ, Phong Ca hình như có chút không đúng, huynh đệ rách nát của anh làm gì cô ấy?"
Chóp mũi Tề Duệ đều là hương thơm ngát trên người cô, cổ họng có chút khô khốc, quay đầu, đôi môi mỏng vừa vặn hôn về phía vành tai nhỏ nhắn của cô, khẽ cắn một cái.
"...... Bọn họ khả năng là không thuận. "
Mộ Tư Nguyệt chỉ cảm thấy cả người tê dại run lên, khuôn mặt trong nháy mắt đỏ bừng, "Này, đừng náo loạn, nhiều người nhìn như vậy. "
"Đừng sợ, bọn họ không có lá gan kia cười nhạo cô." Tề Duệ hảo tâm an ủi một câu.
Mộ Tư Nguyệt liều chết, vội vàng đẩy anh ra.
Ngồi ngay ngắn, ánh mắt gắt gao đánh giá nữ nhân bên cạnh Thẩm Diệu Thiên đối diện sofa hình vòng tròn này, trong nháy mắt Mộ Tư Nguyệt hoài nghi mình nhận lầm người.
Ăn mặc thục nữ đoan trang như vậy, hơn nữa khí chất văn tĩnh ngồi bên cạnh nam nhân? Đây còn là Phong Ca sao!
Phong Ca bị Mộ Tư Nguyệt nhìn, đáy lòng đè nén ngàn vạn cảm xúc, từ bốn năm trước cô đã cùng Thẩm Diệu Thiên lĩnh chứng, nhưng anh không thích cô... thậm chí còn vô cùng chán ghét.
"Tháng trước A Phong ra biển cư nhiên vớt được một nhóm rượu sâm banh, " Sở Phi Phàm thấy không khí có chút nặng nề, trực tiếp rửa chén rượu nhỏ, vẻ mặt du côn đưa cho Mộ Tư Nguyệt, "Có muốn thử một chút không..."
"Cô ấy không thể uống rượu!"
"Cô ấy không thể uống rượu!"
Tề Duệ và Thẩm Diệu Thiên cơ hồ đồng thời lên tiếng...
-----------------------------------
Chương này ra để thân tặng, vì sự ủng hộ của mọi người ✿◕ ‿ ◕✿ .
Cảm ơn VnVng, HongHngAnh,... đặc biệt cảm ơn vị đại gia Hyori_ tuần trước ngồi vote từ chương đến chương , siêu đỉnh luôn ≧◔◡◔≦.
Cảm ơn