Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mắt cao hơn đầu, chỉ thích một người là nam chủ Tô Vân Hải, dùng hết các loại thủ đoạn, không phải anh ta thì không gả. Buổi tối hôm nay cô xuyên thành như vậy, là do nguyên chủ đang muốn trao thân cho anh ta, sau đó bức bách Tô Vân Hải cưới mình làm vợ.
Chẳng qua, nguyên chủ càng làm như vậy, Tô Vân Hải đối với cô càng khinh thường.
Ngược lại nữ chủ Liễu Lan Nhân, bởi vì ba thiếu tiền sinh bệnh, nên đã chủ động tìm đến anh ta để ký kết khế ước bán thân. Thấy cô ta có tấm lòng hiếu hảo cùng với tính tình quật cường không chịu thỏa hiệp đã gợi nên sự chú ý của Tô Vân Hải.
Sau đó hai người yêu nhau, nguyên chủ Từ Như Ý tức giận không thôi, dần dần bị hắc hóa, trở thành một nữ phụ ác độc tiêu chuẩn.
Kết cục của cô ấy không cần nghĩ cũng biết rất thảm: Bị nam chủ lợi dụng quyền thế khiến cho xí nghiệp của gia tộc suy sụp, bản thân thì bị bắt gả cho một lão già, nhận hết tra tấn mà chết.
[ Hệ thống nhắc nhở: Công lược mục tiêu nhân vật -- Tô Vân Hải, nam, tuổi. > Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Khiến Tô Vân Hải yêu cô thì nhiệm vụ hoàn thành.]
Từ Như Ý thu hồi suy nghĩ, nghe được bên ngoài truyền đến một trận tiếng vang, nam chủ đã trở lại, rất nhanh sẽ phát hiện cô ở trong này.
Quả nhiên, vài phút sau, một người đàn ông cao lớn có tướng mạo xuất sắc đứng ở cửa, nhìn cô cười như không cười.
Tô Vân Hải dáng người cao gầy, lông mày cao khí, khóe miệng vẽ ra một nụ cười âm lãnh: "Từ Như Ý, cô cho rằng như vậy, là có thể tới câu dẫn tôi?"
Hắn đi tới, một đôi mắt âm trầm tràn ngập châm chọc, đưa tay nâng cái cằm tinh xảo của cô lên.
"Tô tiên sinh, nếu tôi nói...... Tôi là tới phòng của anh xin wifi, không biết anh có tin hay không?" Từ Như Ý bị đau muốn gạt tay hắn ra, nhưng mà lực đạo của người đàn ông này lại mạnh kinh người.
Thân người hắn cao chiếm hết ưu thế, ước chừng một mét tám bảy, vóc dáng lại cao lớn. Dáng người hoàn mỹ, khuôn mặt lãnh đạm, đường cong phác thảo khí phách cuồng ngạo.
Từ Như Ý ở trước mặt hắn, giống như một con kiến nhỏ bé, làm thế nào cũng không dùng lực được.
[ Hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm -, trước mắt thì độ hảo cảm của ký chủ là , hảo cảm của Liễu Lan Nhân là . Mời ký chủ chú ý!]
"Như thế nào, sợ?" Người đàn ông nhướn mày, nhìn về phía cô đang bất mãn, bộ ngực lộ ra.
Từ Như Ý nổi giận, một chân đạp xuống dưới thân hắn, thừa dịp Tô Vân Hải kinh ngạc thì thoát khỏi hắn.
Cô lắc qua eo, từ khe hở ở thân hình cao lớn của hắn muốn chạy ra.
"Muốn chạy trốn?" Khóe miệng Tô Vân Hải rút ra một nụ cười tà khí, xoay người liền bắt lấy cổ tay nhỏ bé yếu ớt của cô lại,"Từ Như Ý, cô muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi?"
"Lạt mềm buộc chặt cái đầu em gái anh!" Từ Như Ý lại bị bắt, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tô Vân Hải nhìn cô, lạnh nhạt mở miệng:"Từ Như Ý, tôi ngược lại bắt đầu đối với cô cảm thấy thấy hứng thú rồi, có phải là nên chúc mừng cô một tiếng hay không?"
Từ Như Ý khinh thường nhìn hắn, hừ nhẹ một tiếng:"Tô tiên sinh, xin hãy tự trọng!"
Cô nói như vậy càng khiến cho Tô Vân Hải bất mãn, lực đạo trên tay càng mạnh,"Từ Như Ý, không phải cô đã nói không phải là tôi thì không gả sao?"
"Không phải anh không gả? Anh quá đề cao bản thân rồi đấy! Hơn nữa, dáng vẻ hiện tại của anh mà bị người khác nhìn thấy, còn tưởng rằng anh đang theo đuổi tôi không buông......"
Tô Vân Hải nhìn chằm chằm cô, bên trong ánh mắt như có cuồn cuộn sóng ngầm. Không thể không thừa nhận, tu dưỡng tốt đẹp của hắn bấy lâu nay đều bị tiểu ma đầu này phá như không còn một chút nào!
Hắn phẫn nộ mở miệng:"Cô nói cái gì?"
"Tôi nói, chị đây đối với anh không có hứng thú, xin Tô tiên sinh hãy tự trọng!" Từ Như Ý bình tĩnh nói.
Trong vài phút ngắn ngủi, cô đã tiến hành phân tích người đàn ông trước mặt này, đại khái đã có kế hoạch công lược. Đó chính là: Đối nghịch với anh ta.