Editor: Cà Pháo
- --------------------
Tiêu Vũ Triết nhẹ nhấp một ngụm. Thế nhưng hương vị lại rất ngon!
Hẳn nguyên nhân là do phân lượng, chanh toan thỏa đáng được cà rốt che lại, cà rốt sáp lại vừa lúc bị quả táo ngọt ngăn chặn. Khiến cho ly nước trái cây ngọt mà không nị, thoải mái thanh mát ngon miệng.
“Uống ngon không?” Từ Như Ý vẻ mặt chờ mong hỏi.
Tiêu Vũ Triết gật gật đầu, “Ngon.”
“Thật tốt quá. Về sau mỗi ngày mình sẽ giúp cậu làm nước trái cây!”
“Không cần phiền toái……”
“Một chút đều không phiền toái!”
Từ Như Ý vui vẻ tiếp nhận cái ly không trong tay cậu cầm đi xuống.
Tiêu Vũ Triết nhìn bóng dáng nhẹ nhàng của cô, khuôn mặt lạnh băng có chút hòa tan.
Một lần nữa trở lại phòng, cậu rất nhanh đã đi vào giấc ngủ.
[ hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm +, trước mắt đối với ký chủ hảo cảm là , đối với Đường Khả Tâm hảo cảm là . Làm không tồi nha! ]
Thời gian giảng bài ngày hôm sau.
“Mọi người xin đợi một chút.” Một thanh âm vang lên, làm các bạn học đang chuẩn bị giải tán dừng bước chân lại.
“Lại có chuyện gì vậy? Vừa thấy mặt phó hiệu trưởng kia mở mồm liền ghê tởm!” Có bạn học phía dưới oán giận.
“Nhỏ giọng chút! Nếu như bị nghe thấy cậu liền xong đời!”
“Yêu cầu mọi người im lặng.” Phó hiệu trưởng Cao Cương nghiêm túc nói, “Hôm nay thông báo phê bình một bạn học, chính là ban sơ tam ( năm) Tiêu Vũ Triết!”
“Cái gì? Băng sơn vương tử cũng sẽ bị thông báo phê bình?”
“Chắc là nhầm lẫn? Nếu không phải gia thế cậu ấy tốt, lớn lên soái, ở trường học hầu như sẽ không tồn tại chuyện này!”
“Im lặng!” Cao Cường nổi giận, lấy microphone, phát ra âm thanh chói tai, làm các bạn học đều che lỗ tai.
Ông ta bình ổn hạ chính mình tức giận, tiếp theo nói: “Bạn học Tiêu Vũ Triết ngang nhiên ở trường học đánh người, đem bạn học Cao Húc đánh tới trọng thương nằm viện! Cho tới bây giờ, còn chưa thoát khỏi nguy hiểm đến sinh mệnh!! Việc này đã xúc phạm nghiêm trọng đến nội quy trường học! Theo quy định, cho nghỉ học chính là xử phạt lớn nhất!”
Tuy rằng Tiêu gia có tiền, nhưng lại không ai biết bọn họ cụ thể là làm gì. Cha mẹ Tiêu một năm bốn mùa đều bận rộn, Tiêu Vũ Triết hầu như không mở miệng.
Nhưng mà, Cao Cường nghĩ tới, cho dù bọn họ có quyền thế, nhưng đánh con của hắn là sự thật. Trường học còn có máy theo dõi, đuối lý chính là Tiêu Vũ Triết, chẳng lẽ liền không thể cấp điểm tiểu trừng đại giới?
Đương nhiên, thiết bị theo dõi kia khẳng định chỉ là một đoạn phía sau, đã sớm qua chia cắt, đem đoạn Cao Húc đùa giỡn nữ sinh cắt bỏ.
Đoạn lời nói này vừa nói ra, các bạn học phía dưới liền sôi trào.
“A? Đáng đánh!”
“Rốt cuộc nói ra khiến cho chúng ta ác khí!”
“Chỉ tiếc cho vương tử của chúng ta, ô ô, ai tới thay thế cậu ấy giành chính nghĩa đây!”
Tiêu Vũ Triết trở về phòng học, chủ nhiệm lớp liền xin lỗi nói:
“Thực xin lỗi, Tiêu Vũ Triết. Phó hiệu trưởng đã đã phát thông báo. Từ giờ trở đi, em không thể đi học được nữa.”
Tiêu Vũ Triết yên lặng thu hồi cặp sách của mình.
“Thầy giáo, nhất định là Cao Húc sai! Tiêu Vũ Triết sẽ không chủ động gây chuyện!” Có bạn học vì cậu bất bình.
“Đúng vậy. Vì cái gì không điều tra rõ ràng? Chẳng lẽ bởi vì Cao Húc là con trai của phó hiệu trưởng sao?”
Trần Hạo Nhiên bực bội mà đập lên bàn. Cậu ta lòng đầy căm phẫn: “A…… Đau tay quá!!”
Tiêu Vũ Triết không để ý tới cậu, lấy cặp sách đi ra phòng học.
“Ê, A Triết, từ từ đợi tôi!” Trần Hạo Nhiên ở phía sau kêu, nhanh chóng lấy đồ ra phòng học.
Chủ nhiệm lớp: “Trần Hạo Nhiên, cậu đứng lại đó cho tôi!”
“Thầy giáo, em cũng xin nghỉ.” Từ Như Ý cũng lấy đồ đạc, đi theo ra ngoài.
“Các cậu, các cậu một đám đều muốn phản hết sao?” Thầy giáo thở phì phì dậm chân.
Trần Hạo Nhiên bước nhanh về phía trước, đáp trên vai Tiêu Vũ Triết: “Cái trường học rách nát này, chúng tôi còn không hiếm lạ đâu! Nếu không phải mẹ tôi ép buộc tôi tới, tiểu gia tôi mới không muốn ở chỗ này đọc sách!”
- ----------------
..