Phượng Giá

chương 72: tiên ma (8)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Huyên

Sở Đông Ly thấy sắc mặt Tạ Hi Tri, bèn hỏi: "Sao thế?"

Tạ Hi Tri lắc đầu, ra hiệu không có việc gì.

Sở Đông Ly nhìn Vân Tiệp, nhưng không tới hỏi.

Nhìn vẻ mặt Tạ Hi Tri, tựa như có chuyện gì không tiện nói trước mặt Vân Tiệp.

Đại khái sau khi gặp Kinh Vân, trong lòng không có gánh nặng nữa, cả người Vân Tiệp buông lỏng, tinh thần cũng khá rất nhiều, y nói với Tạ Hi Tri: "Không biết Thiếu Đế biết được quan hệ của ta và Kinh Vân từ đâu, gã phong linh lực của ta, rồi nhốt ta ở trong Tru Tiên Trận..... Vốn ta tưởng rằng ta phạm vào thiên quy, thế nhưng Thiếu Đế lại rút một hồn một phách của ta tạo nên một ta khác...... Ta chỉ tiểu Tiên, ở Thiên giới không quyền không thế, Thiếu Đế tốn tâm tư tạo nên một Vân Tiệp nghe lệnh của gã, ta nghĩ mục đích lớn nhất chính là vì đối phó Kinh Vân, trên thực tế ta cũng không đoán sai.

Lúc ta đào tẩu, nghe được Thiếu đế và lửa Tiêu nói về ngươi, lòng người khó dò, quân tử khó phòng tiểu nhân, Tạ huynh nên lưu tâm nhãn mới tốt."

Lửa tiêu, trưởng lão Phượng Hoàng nhất tộc, một trong những con phượng hoàng già trong miệng Tạ Hi Tri.

Nghe Vân Tiệp nói xong, Tạ Hi Tri trong lòng cười khổ: Hắn đã sớm bị hJ độc thủ.

"Sao mgươi lại trốn ra được? Chẳng lẽ....."

Vân Tiệp bị phong linh lực, lại không có một hồn một phách, y đào thoát khỏi Tru Tiên trận bằng cách chứ, trừ phi có người giúp y, hoặc là ——

Vẻ mặt Vân Tiệp lạnh nhạt: "Ta lưu lại hồn hai phách của mình trong Tru Tiên Trận...... Hiện tại ta chỉ còn một hồn bốn phách, ngay cả nửa người cũng không được tính.

Y chỉ còn sống được một tháng, hiện tại tâm nguyện đã thành, đối với sống chết, y cũng không có bao nhiêu cảm giác..... Nghĩ đến vừa rồi nhìn thấy Kinh Vân trong bộ dáng đứa trẻ, nhớ tới lần đầu gặp mặt gương mặt Kinh Vân ngũ thải ban lan tràn đầy đồ đằng, ánh mắt hung ác, Vân Tiệp bỗng nhiên muốn cười, còn tưởng rằng đứa bé kia là con của hắn, hóa ra không phải, nếu có tương lai, thật sự hi vọng có thể nhìn nhiều thêm dáng vẻ này của hắn...

Thấy Vân Tiệp cúi thấp đầu xuất thần suy nghĩ, Tạ Hi Tri Sở Đông Ly nhìn nhau, yên lặng kéo cửa đi ra ngoài.

Âm thanh nhỏ xíu vang lên kinh động đến Vân Tiệp, ngẩng đầu, ánh nến trong gian phòng nhu hòa, hai, người Tạ Hi Tri đã không còn ở đây.

Tạ Hi Tri nói suy đoán của bản thân cho Sở Đông Ly.

Nhìn ánh mắt lạnh băng của Tạ Hi Tri, Sở Đông Ly hiểu rõ suy nghĩ trong lòng y.

Nếu chỉ đơn thuần là kia mấy con Phượng hoàng già muốn ngồi lên vị trí Phượng đế, Tạ Hi Tri còn có thể tha thứ, nhưng Thiếu đế lại coi Phượng Hoàng nhất tộc như quân cờ, y không thể bỏ qua được

Sở Đông Ly nói: "Ta nghĩ ngươi nên trở về một chuyến đi."

Tạ Hi Tri: "Lúc này, ta muốn bàn chuyện làm ăn với Kinh Vân trước đã."

Sở Đông Ly nhìn gian phòng Vân Tiệp, nói: "Vậy ngươi đi đi, ta ở lại nơi này trông y."

Tạ Hi Tri gật gật đầu, biến mất.

Sau khi Kinh Vân trở lại Ma Cung, nghe được tin tức nam tử lam sam lập tức liền đi ra: "Ngươi trở về rồi?"

Nhìn người trước mắt, Kinh Vân không nói gì.

Gương mặt giống nhau như đúc, thế nhưng lúc Kinh Vân nhìn thấy người này lần đầu tiên đã biết gã không phải Vân Tiệp, đây chỉ là đồ dỏm.

Hắn không lập tức vạch trần gã, hắn muốn biết mục đích của thứ đồ dỏm này là gì, quan trọng hơn là biết được Vân Tiệp chân chính đang ở đâu. Đồ dỏm này trắng trợn xuất hiện trước mắt mình như thế, vậy đã nói rõ gã chắc chắn biết Vân Tiệp chân sẽ không xuất hiện.

Nội tâm đã sớm bị nước nóng tưới cho ngũ tạng lục phủ đau đớn, thế nhưng Kinh Vân chỉ có thể nhẫn nại diễn kịch với đồ dỏm này.

Hôm nay, hắn phát hiện dòng khí đi vào Ma đô, vốn chỉ hiếu kì muốn đi xem là ai tới, không nghĩ tới lại là kinh hỉ......

Thấy Kinh Vân không nói lời nào, Vân Tiệp đồ dỏm thấp thỏm: "Sao vậy?"

Rất muốn hung hăng tra hỏi đồ dỏm này, nhưng mà Vân Tiệp chỉ còn lại một hơi thở làm Kinh Vân không thể không bắt đầu cẩn thận, hắn sợ đồ dỏm này thật ra là một phần của Vân Tiệp, tổn thương gã chính là tổn thương Vân Tiệp, trước khi chưa biết rõ ràng thì chỉ có thể án binh bất động.

"Muộn rồi, ngươi đi nghỉ ngơi đi." Nói xong, đi ngang qua Vân Tiệp giả vào tẩm cung.

Cùng một khuôn mặt, thế nhưng đối với đồ dỏm này, hắn chỉ có chán ghét.

Trong mắt Vân Tiệp giả, bộ dáng Kinh Vân luôn luôn lãnh đạm như thế, bởi vậy gã cũng không quan tâm lắm, gã vốn cũng không thích ở chung với Kinh Vân, Kinh Vân cho gã trở về, gã thật sự trở về.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WORDPRESS tieuhuyen.wordpress.com, NGHIÊM CẤP REUP DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO. TẨY CHAY BỌN TRUYENFULL NHÂN PHẨM RÁC RƯỞI VÀ BỌN SÚC VẬT ỦNG HỘ TRANG ĂN CẮP!!!!!

Kinh Vân phất tay cho toàn bộ ma bộc hầu hạ trong tẩm cung ra ngoài, ngồi xuống một hồi lại đứng lên, tự hỏi người làm Vân Tiệp bị thương là ai, người này nhất định biết quan hệ của mình và Vân Tiệp, bằng không thì cũng sẽ không đặc biệt làm ra một hàng dỏm, còn đưa đến nơi này của mình...... Người này có thể là người của Thiên giới, như vậy, sẽ là ai?

Đang suy nghĩ đến nhập thần, Kinh Vân bỗng nhiên cảm thấy được dị biến.

Có người!

......

Nhìn thấy Tạ Hi Tri đứng trên nóc, đầu tiên Kinh Vân nghĩ đến chính là Vân Tiệp: "Tiệp xảy ra chuyện gì rồi?"

Tạ Hi Tri: "Không có việc gì, là ta có việc tìm ngươi."

Không hề giấu diếm, Tạ Hi Tri kể chi tiết chuyện Vân Tiệp cho Kinh Vân, kể xong, y nói: "Ta có thể giúp ngươi cứu Vân Tiệp, thu hồi một hồn hai phách y đã bỏ lại trong Tru Tiên Trận, nhưng ta có một điều kiện."

Trong mắt Kinh Vân đều là nổi giận, "Nói."

"Ta muốn Vạn ma chi hoa."

Cuồng nộ dần dần lắng lại, Kinh Vân giương mắt nhìn Tạ Hi Tri: "Ngươi muốn nó làm cái gì?"

"Cứu người."

Kinh Vân không lên tiếng, hồi lâu sau, hắn mở miệng: "Ta đồng ý với ngươi."

Tạ Hi Tri muốn tốc chiến tốc thắng, thấy Kinh Vân gật đầu, y định rời đi, Kinh Vân gọi y lại: "Chậm đã, trước tiên giúp ta một vấn đề nhỏ."

Kinh Vân mang theo Tạ Hi Tri đi vào nơi ở của Vân Tiệp giả.

Nhìn thấy tên Vân Tiệp này, nhoáng cái Tạ Hi Tri đã hiểu rõ ý Kinh Vân: "Ngươi muốn ta thu hồi một hồn một phách từ trên người gã ta?"

Kinh Vân gật đầu.

May mắn hắn không hạ độc thủ với đồ dỏm này, bằng không thì đã tự tay giết Vân Tiệp.

Tạ Hi Tri: "Sao ngươi không tự mình động thủ?"

Kinh Vân nói: "Ta không thể mạo hiểm."

Cái đồ dỏm này quá chân thực, hắn không cách nào phân biệt đâu là một hồn một phách của Vân Tiệp, nếu tính sai, đồ dỏm đến cái ngọc thạch câu phần, vậy thì không ổn.

Tạ Hi Tri khó xử: "Ta không hiểu nhiều lắm, mang về cho Sở Sở xem đã, hẳn là hắn có biện pháp."

Hồi lâu Kinh Vân mới nhớ ra Sở Sở là chỉ ai, hắn đột nhiên hiếu kì với thân phận của hai người, bèn hỏi: "Các ngươi là ai?"

"Ma cầu và rồng yêu mao cầu."

......

Lúc trở lại khách điếm Tinh Thần, Vân Tiệp đã ngủ rồi, Sở Đông Ly đang cùng hai tiểu ma vật Mắt To Mắt Nhỏ câu có câu không nói chuyện phiếm trong sân.

Vừa thấy Kinh Vân, Mắt To và Mắt Nhỏ hét một tiếng, quay người chạy vô tung vô ảnh.

Nhìn thấy Vân Tiệp giả, Sở Đông Ly kinh ngạc, "Giống quá!"

Tạ Hi Tri: "Sở Sở, ngươi có biện pháp rút một hồn một phách của Vân Tiệp ra không?"

Sở Đông Ly nhìn kỹ Vân Tiệp giả hôn mê bất tỉnh, nói: "Cái này không khó, chỉ là bây giờ không phải lúc."

Kinh Vân gấp: "Vì sao?"

Sở Đông Ly nói: "Trên người tên này ngoại trừ có một hồn một phách của Vân Tiệp ra thì còn có một cấm chế nữa, đại khái do tên Thiếu Đế kia hạ, ta lo lắng sau khi một hồn một phách của Vân Tiệp bị rút ra, Thiếu Đế lập tức sẽ biết...... Một hồn hai phách của Vân Tiệp còn đang ở trong Tru Tiên Trận, vì để tránh cho Thiếu Đế tiên hạ thủ vi cường hủy một hồn hai phách của Vân Tiệp, ta cảm thấy vẫn nên thu thu hồi một hồn hai phách bên trong Tru Tiên Trận trước, sau đó lại rút này một hồn một phách trên người đồ dỏm này mới là sách lược vẹn toàn."

Tạ Hi Tri thấy có đạo lý, y hỏi Kinh Vân: "Ý ngươi như thế nào?"

Kinh Vân đương nhiên đồng ý.

Sau khi thương lượng, Kinh Vân ở lại chăm sóc Vân Tiệp, Tạ Hi Tri và Sở Đông Ly cùng nhau đi Thiên giới.

.....

Cung Triều Hi của tộc Phượng Hoàng cách rất xa cung Thiên Tiêu của Thiếu Đế, Tạ Hi Tri hỏi Sở Đông Ly: "Sở Sở, chúng ta đi Triều Hi cung hay là cung Thiên Tiêu trước?"

"Đi ổ ngươi trước." Tưởng tượng sẽ thấy hình ảnh một tổ phượng hoàng lông xù, Sở Đông Ly kích động.

"ũng tốt, hù chết mấy lão phượng hoàng kia."

Sở Đông Ly ho một tiếng, tận lực kềm chế sự hưng phấn của mình: "Đoàn Đoàn, ta có ý kiến hay, chỉ là cần ngươi phối hợp."

Da đầu Tạ Hi Tri tê rần, trực giác ý kiến hay của Sở Đông Ly không phải là ý kiến hay gì hết.

"Đoàn Đoàn, ngươi phải nghe lời, ngươi đã nói sau này sẽ nghe ta mà."

Nói lúc nào? Không nhớ rõ.

Tộc phượng hoàng, dưới Phượng Đế có bốn trưởng lão, sau khi bốn con phượng hoàng già tính kế Tạ Hi Tri đánh cho nguyên thần của y tiêu tán, bèn mang tin tức Phượng Đế tử vong về Phượng tộc, vốn cho rằng Hỏa Tiêu đứng đầu bốn trưởng lão sẽ thuận lý thành chương trở thành Phượng Đế đời tiếp theo, há biết phần lớn mọi người đều không phục, nói lão danh bất chính, ngôn bất thuận, dù sao liên quan tới tin tức Tạ Hi Tri chết đều chỉ là lời từ một phía của bọn họ, cũng không có chứng cứ xác thực Tạ Hi Tri thật sự đã nguyên thần tẫn tán, lại thêm uy vọng của Tạ Hi Tri xưa nay cực cao, trong tộc có cả khối người trung thành với y, những người này cực lực phản đối Hỏa Tiêu kế nhiệm Phượng Đế, song phương tranh chấp không thành, kết quả vị trí Phượng Đế vẫn luôn bỏ không, Hỏa Tiêu tính toán thất bại gấp muốn phát hỏa......

Hôm nay, bốn lao, Phượng hoàng tụ cùng một chỗ thương lượng làm sao để trấn áp phản đối của người trong tộc, thì nghe thấy bên ngoài bỗng nhiên truyền đến âm thanh huyên náo, ra ngoài xem, bốn con phượng hoàng già run chân.

Thanh niên áo đỏ đằng đằng sát khí đi vào từ bên ngoài không phải Tạ Hi Tri thì còn có thể là ai?

Chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio