Buổi sáng lúc ăn cơm ở nhà khách, Cái Chí Huy nhìn thấy chén sữa đậu nành nhịn không được cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Không thể trách anh, chuyện tắt lửa tối đèn đêm qua không phải ai cũng kham được. Phó Suất cũng không biết ăn gì lớn lên, đặc biệt bền bỉ, đến cuối cùng, hùng tâm tráng chí quyết bán thân cầu vinh của anh đã bị mồ hôi cùng tinh dịch cọ rửa sạch sẽ.
“Không thích ăn cái này à?” Phó Suất bưng bát tới ngồi cạnh anh, phát hiện đồng chí Cái khổ đại thâm thù nhìn chằm chằm vào chén sữa đậu nành lập tức hiểu ra.
Hắn đem bát cháo đậu xanh đặt trước mặt Cái Chí Huy, lộ ra bộ mặt quan tâm đồng đội.
“Tối hôm qua uống nhiều “sữa đậu nành” quá à? Đây, đổi khẩu vị đi”
Ngồi bênh cạnh là một vị tham mưu, chắc là quen biết Phó Suất, trêu ghẹo nói “Tiểu Phó, cậu quan tâm tới chiến hữu quá, tương lai mà đối xử với bạn gái như vậy chắc chắn sẽ trở thành tình thánh”
Phó Suất khiêm nhường “Tôi còn chưa đủ thành ý, luôn bị người ta cự tuyệt nè, còn phải tăng mạnh hỏa lực, tăng mạnh hỏa lực, ha ha ha….”
Kế tiếp chính là thảo luận chuyện đàn ông làm thế nào để “bền bỉ” với “hỏa lực”
Tham mưu nghe xong mừng rỡ ngửa tới ngửa lui, Cái Chí Huy càng nghe thì da đầu càng căng thẳng.
Ăn xong bữa sáng vô vị, Cái Chí Huy lạch bạch như con vịt bầu, hai đùi không thể khép lại.
Trong hành lang, Phó Suất ôm vai anh “Tư thế đi đường của cưng quyến rũ quá, làm tôi lại cứng rồi”
Cái Chí Huy nửa dựa vào người hắn nói “Nếu không đôi ta về phòng, cậu giết tôi luôn đi”bg-ssp-{height:px}
Phó Suất thân mật nhéo nhéo mũi anh “Chuyện này tôi phê chuẩn”
Tuy nhiên Phó Suất cũng chỉ nói cho sướng miệng, Cái Chí Huy hai đêm liền bị hắn khơi thông, đi đường mặt luôn thăm hỏi đất, khẳng định là không chịu thêm được nữa.
Phó Suất xơi được giai thẳng, tâm tình sung sướng, cũng biết chút thương hoa tiếc ngọc, cho Cái Chí Huy ở nhà nghỉ ngơi, hắn mang theo vài tên lính quèn xuống nông thôn khảo sát.
Cái Chí Huy cũng không từ chối, đợi mọi người đi hết, anh lăn từ giường xuống. Đối diện nhà khách có tiêm internet, ngồi vào giữa đám con nít chơi ma thú, anh cặm cụi gõ một bức thư tố giác, lại đặc biệt sao thành hai bản đóng dấu, chuyển phát nhanh tới sư bộ cùng quân ủy.
Hôm nay, nhiệm vụ lựa chọn chỉ tiêu từ danh sách thăm hỏi gia đình là của Cái Chí Huy. Trong đó có vài người không đủ tiêu chuẩn nhập ngũ nhưng mà gia đình họ đã biếu chút quà cáp giúp con cháu chà trộn vào trong bộ đội, sau này muốn chuyển công tác cũng dễ dàng hơn.
Trên lý thuyết mấy con dê béo này là nhảy vào miệng anh, nhưng giờ đem cho Phó Suất. Phó Suất không ham chút tiền lẻ này, nhưng vì nể mặt anh nhất định sẽ nhắm một mắt mở một mắt. Đến lúc đó nội dung thư tố giác của anh sẽ được chứng thực. Gần đây có chỉ thị chấn chỉnh tinh thần liêm chính ở quân đội, cần tìm người giết gà dọa khỉ, anh đây cũng xem là giải quyết việc cấp bách cho lãnh đạo.
Cho dù người trên sư bộ cố ý bao che cho họ Phó, quân ủy cũng không dám gây khó dễ. Phó gia một tay che trời, cũng muốn giữ chút thể diện, đến lúc đó đứa con gây rắc rối này chắc chắn sẽ bị thuyên chuyển đi chỗ khác.
Bản thân anh yêu cầu cũng không nhiều, chỉ cần họ Phó cách xa anh một chút. Tối qua anh tận lực phục vụ lấy lòng Phó công tử, cũng coi như giúp hắn giải chấp niệm. Sau này quân lệnh chuyển xuống, hắn ốc còn không măng nổi mình ốc sao có thể cùng anh dây dưa.
Đợi tới lúc trời quang mây tạnh, Cái Chí Huy anh rửa sạch mông, ai đi đương nấy.
Họ Phó, ông cho mày chiếm chút tiện nghi, ai bảo ông đây biết nhịn nhục, nếu giết người không cần đền mạng thì ông cưa mày ngay chả thèm lăn tăn nhá.