Phượng Náo Thiên Hạ: Thần Y Vương Phi

chương 51

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng sớm hôm sau Nhược Ly được Lãnh Thế Tuyệt bế lên xe ngựa vào cung Lý do đường đường chính chính là để nàng không mệt mỏi, vì hôm nay nàng phải thi đấu.

Nàng cũng chẳng muốn hành hạ bản thân, với y thuật của nàng, Thật ra hôm nay đã không sao rồi. Nhưng mà có người tự nguyện bế nàng, nàng tội gì phải đi.

Để thỏa mãn tính khí nam nhân của hắn. Thế là một người bế vui vẻ vì thỉnh thoảng ăn đậu hủ mà lại tuyên bố với mọi người nàng là của hắn, để một số người dừng đánh chủ ý lên Ly Nhi.

Một người được bế cũng thoải mái hưởng thụ, vậy là lúc vào cung mọi người đều lén lúc Nhìn người vừa bước vào, hôm qua bên Thiên Long quốc không có đạt được chiến thắng hạng mục gì.

Mọi người ai cũng biết là Thiên Long quốc đặt cược vào ngày thi đấu cuối cùng này. Nghe nói Thiên Y quận chúa tức Chiến Vương phi sẽ tham gia ai cũng muốn biết vì sao mà Thiên Long Đế lại tự tin như vậy.

Ai cũng biết Miên Như công chúa cầm thuật tinh thông, còn vũ điệu của Nam Vũ Quốc luôn quyến rũ nhất, Đông Lăng quốc thì đã thắng mấy ngày nay rồi chỉ có chủ nhà vẫn chưa có nỗi bật.

Trừ ngày đầu tiên, còn lại đều môn thắng, cứ đều đều. Chỉ còn cuối cùng là ngày hôm nay, thi hạng mục cuối, ca hát, Vũ nghệ, cầm nghệ thôi. Nếu hôm nay ai thắng được các hạng mục này sẽ là nước thắng cuối cùng.

Mỗi lần Ngũ Quốc Đại Điển quốc chủ các nước đều bỏ ra rất nhiều tiền tài trân bảo, bảo vật quý hiếm, một nước tuy không đến vét sạch quốc khố nhưng cũng hơn một phần ba, nếu cộng lại năm nước sẽ là một kho tàng nhỏ ah.

Ngũ Quốc sẽ có một nước Chiến thắng cuối cùng nhận được bảo tàng này. Đây mới thật là Lý do các nước đỏ mắt. Số tài sản này có thể làm bất cứ một nước nào giàu mạnh hơn.

Mỗi nước đều nhìn chầm chầm vào cuộc đấu hôm nay, đều có lá bài tẩy chưa lật.

Bởi vì là thi múa hát nên đến tối mới bắt đầu chỉ là mọi người phải có mặt chuẩn bị từ sớm mà thôi, hôm nay Nhược Ly biểu diễn nên phải đến sớm để phân phó cho Nhạc Cung Cục phối hợp tấu nhạc cho điệu múa, xong rồi tranh thủ nghỉ ngơi đợi đến tối nay

"Hoàng Thượng giá lâm " giọng Thái giám làm mọi người đều tỉnh lại.

" trước khi bắt đầu Trẫm muốn thông báo thể lệ sẽ thay đổi, cầm nghệ và ca hát sẽ biểu diễn cùng một lúc. tức là vừa tấu cầm vừa hát. Độ khó sẽ cao hơn. Cũng có thể phối tấu với Nhạc Cung Cục . Sẽ do năm nước cùng chọn ra người thắng cuộc . Các vị thấy thế nào? "

" Bổn Đế không có ý kiến gì " Phượng Chiếu quốc chủ nói.

" như vậy có phải thể lệ chỉ là một người biểu diễn cùng lúc? " Vũ Đế hỏi

" đúng vậy " Thiên Long Đế gật đầu đồng ý.

" Bổn Đế cũng không ý kiến " Bách Lý Mạch cũng lên tiếng đồng ý.

" Bổn Hoàng cũng đồng ý " Cao Ly quốc chủ lên tiếng.

" vậy bắt đầu đi! Đầu tiên ra đề ca từ: về Thương Lam Hoàng hậu, tình yêu, ca tụng, cuộc đời tất cả đều được. " Thiên Long Đế nói.

Thương Lam Đế là truyền kỳ, thì Thương Lam Hoàng hậu là Mỹ nhân cũng là tri kỷ cùng bên Hoàng Đế giành giang sơn. Là một nữ nhân mà người đời phải kính nể. Đề bài này nói dễ không dễ, nói khó thì chưa hẳn đã khó vì trong ca từ có rất nhiều bài về người.

" trước để cho mọi người chuẩn bị, hiện tại sẽ thi vũ nghệ. " Quý Hỷ tiếp lời. " sẽ do Cao Ly quốc, Phượng Chiếu quốc, Nam Vũ Quốc, Đông Lăng quốc và Thiên Long quốc, theo thứ tự vừa tuyên bố biểu diễn. " Quý Hỷ lớn tiếng nói.

Cao Ly quốc biểu diễn đầu tiên. Một hàng mỹ nữ mặc áo hồng, xanh, trắng, thước tha lướt trên đại điện. Xoay thành vòng tròn tụm lại một chỗ lúc ngã người ra đột nhiên lại xuất hiện thêm một mỹ nhân mặc áo vàng che mặt đang dẫn dắt múa chính.

Y phục rất khéo léo khoe đường cong nóng bỏng, Eo thon mong tròn lại thêm đôi chân dài nuột nà lộ ra ngoài khiến tầm mắt mọi người đều dừng lại trên người nàng ta. Kỹ thuật cũng tương đối tốt nhưng cũng chỉ vậy. Nhược Ly quan sát cho ra kết luận.

Đến kết thúc hầu như mọi người cũng không hoan hô lắm, vì lúc đầu có kinh diễm nhưng nhìn một lúc cũng chỉ đẹp mắt mà thôi, không hơn.

đến Phượng Chiếu quốc do Miên Như tham kiến gia, hình như nàng ta thăm gia luôn hạng mục. Nàng ta dù sao cũng là đệ nhất Mỹ nhân Phượng Chiếu quốc. Lúc nàng ta lên đài mọi người đồng loạt chờ mong. xiêm y lã lướt, đường cong Nóng bỏng vũ điệu câu nhân, mọi người ai cũng nhìn chăm chú theo dõi động tác của nàng ta.

Liếc nhìn kế bên Lãnh Thế Tuyệt như cũ không thèm liếc nhìn lên đài. Chỉ chăm chú gấp thức ăn cho nàng. Cho hắn một ánh mắt tán thưởng, Còn được nha!

Một tràn vỗ tay vang Lên, ra là kết thúc màn biểu diễn của Miên Như công chúa.

Đến nước Nam Vũ Quốc lên đài. Là Một vũ cơ ăn mặc thập phần gợi cảm. Áo ngắn ôm không hết khuôn ngực nóng bỏng, khoe trong vòng hai và đôi mông tròn lẳng lơ.

Chiếc váy xẻ thật cao tới trên đùi gần bộ vị quan trọng của nữ nhân. Chân không mang hài mà đeo một vòng lục lạc. Điệu múa của nàng ta nóng bỏng khiêu gợi hơn Miên Như gấp trăm lần. Ai cũng không rời tầm mắt khỏi nàng ta được. Nhất là lúc nàng định ta nhấc chân thì như nước miếng cũng chảy ra..

Đúng là hết chỗ nói. Thật ra này na ná giống múa bụng thời hiện đại, chỉ Là động tác thuần tuý hơn chút đơn giản hơn mà thôi. Đến lúc nàng ta dừng lại mọi người vẫn còn chìm đấm trong vũ điệu nóng bỏng chưa hoàn hồn. Không biết ai là người vỗ tay trước như hưởng ứng lập tức tiếng hoan hô vỗ tay dậy sóng.

" Tuyệt vời! Đúng là Vũ điệu của Nam Vũ Quốc luôn làm người khác mê mẩn ah!" Phượng Chiếu quốc như cười nói lời tán thưởng. Nhưng trong mắt lại chưa tới một tia rung động.

" Vũ cơ này tên là Phong liên chính là đích thân Bổn Đế trăm tuyển vạn chọn mới được, xin dâng tặng cho Thiên Long Đế, tỏ một chút tâm ý hảo hữu của Bổn Đế với Thiên Long Hoàng Triều " lời ra làm Thiên Long Đế cũng không từ chối được, biết rõ là một quân cờ đến thám thính nhưng lại không từ chối được, Cao tay! Tỏ vẻ khúm núm nhưng ẩn tàng đao binh.

" Trẫm sao từ chối hảo ý của Vũ Đế được chứ, Tứ phong, Phong Liên làm Liên tần ban Liên Lâu Các làm tẩm cung."

" Tần thiếp lĩnh chỉ. Hoàng Thượng Thiên Tuế Thiên Thiên Tuế! "

" bình thân " Quý Hỷ là lão nhân ở trong cung nhìn là biết ngay ẩn tình nhưng ngậm miệng, trong cung không nghe không nhìn không thấy mới sống được lâu. Yên lặng thu xếp chỗ ngồi cho vị Liên Tần mới sắc phong này.

Tiếp đến là Đông Lăng quốc lên đài, đèn trong điện hơi tối đi, một đoàn vũ công nhẹ lướt đi vào điện. Nhưng ăn mặc lại thập phần anh khí giống nữ tướng ở sa trường, nhất là hai nữ nhân mặc phục sức giống áo giáp tay cầm kiếm, àh Thì ra là múa kiếm, đường kiếm uyển chuyển duyên dáng nhưng không kém phần sắc bén, thật mới lạ, ai cũng trầm trồ từ trước đến nay nhảy múa thường là những vũ điệu mềm mại hay nóng bỏng quyến rũ, chưa từng thấy có người lại lấy kiếm múa ah, thật là đặc sắc.

Lãnh Thế Tuyệt cũng nâng mắt nhìn một chút. Nhược Ly nhìn về phía Bách Lý Mạch đúng lúc hắn cũng đang nhìn nàng cười cười. Đây là nàng trước kia đã từng nói múa cũng có thể dùng kiếm nhưng không ngờ huynh ấy lại nhớ còn làm ra một điệu kiếm vũ hay như vậy.

Thật ra hắn không phải đúng lúc mà luôn nhìn nàng kể từ lúc nàng có mặt, nàng không nên trong vòng tay hắn ta, lúc nhìn thấy hắn ta ôm nàng bước vào điện hắn đã phải nhẫn nại thế nào mới có thể dằn được không bước đến giành nàng ra khỏi hắn ta. Hắn ghen tị sắp điên rồi, nàng là của hắn, Nàng sẽ trở về bên cạnh hắn sớm thôi, rất nhanh. Nghĩ như vậy mới buông lõng thân mình một chút.

Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp " một trận vỗ tay vang Lên

" Thật tuyệt vời, đúng là không uổng chuyến này, thật làm Bổn Vương đại khai nhãn giới ah. Lăng Tiêu Đế Bổn Vương muốn Vũ cơ mặc áo xanh lam kia người muốn lấy gì trao đổi? " Hoài Vương đứng dậy, kích động nói.

" Nếu Hoài Vương đã yêu thích, sao lại nói trao đổi, Bổn Đế phải là tặng cho Vương Gia ah. "

" Hảo, vậy Bổn Vương không từ chối rồi, đa tạ! " vốn ban đầu hắn định tặng cho Chiến Vương nhưng Nhược Ly sẽ giận nên thôi hắn vẫn còn con cờ khác.

Xôn xao...... Mọi người bàn tán, Hoài Vương chỉ nói vài câu đã ôm được mỹ nhân rồi, nhưng người ta là có quyền có thế ah âm thầm tiếc hận ...Vũ cơ kia đã bước đến bên cạnh Hoài Vương

" Đây là Minh Minh" Vũ cơ còn lại tháo xuống khăn che mặt mọi người mới sưng sốt ah.

Thì ra là nàng ta mới là nhân vật chính, nên Lăng Tiêu Đế không chần chừ nói cho là cho vũ cơ kia ngay. Thật là hảo mỹ nhân mà không hề thua kém Miên Như công chúa ah.

" Bổn Đế muốn dâng tặng cho Thái tử Thiên Long để tỏ chút tâm ý hảo hữu của Đông Lăng quốc, ý Thái tử Thế nào? "

" Nếu vậy Cô không thể từ chối ý tốt của Lăng Tiêu Đế rồi, có được mỹ nhân sao Cô lại có ý kiến chứ "

Nhược Ly hết nói nổi rồi, đây là đem người của mình đưa cho người khác mà còn công khai, có bao nhiêu tặng bấy nhiêu, còn mong tặng đi càng nhiều càng tốt, sư huynh cũng vậy ah. Muốn đưa người vào nước khác đây là cách trực tiếp lại hữu hiệu nhất sẽ không bị từ chối, đưa đi một người tuy không hẳn sẽ có tác dụng gì nhưng ai biết được sẽ là một quân cờ tốt thì sao.

Xem xong rồi Nhược Ly cũng dời bước ra sau điện chuẩn bị. Khác với lúc nãy đèn trong phòng vụt tắt hết, mọi người vẫn chưa thích ứng với bóng tối thì có vài ngọn đèn nhỏ cháy sáng lên, chính là một vòng tròn nhỏ xung quanh đài biểu diễn.

Trên đó đang đứng một người nhưng vì hơi tối nên không rõ mặt lắm nhưng ai cũng biết đó chính là Thiên Y quận chúa kia.

Hai tay Sau lưng dần đưa ra, ánh sáng nhẹ hất lên gương mặt đó, giữa trán vẽ một đóa hoa bằng chu sa, chân mày hơi nhếch lên, đôi mắt to tròn đó giờ thay bằng hút hồn câu nhân. Đuôi mắt vẽ thật sắc kéo dài làm đôi mắt to tròn trong dài và quyến rũ hơn biết bao nhiêu, mũi thẳng tấp cánh môi đỏ tươi ướt ác câu lên nụ cười nhẹ như có như không làm người điêu đứng không yên.

Thì ra trên tay nàng đang cầm hai đóa liên đăng theo tay nàng chuyển động lúc sáng lúc tối mờ ảo mông lung, tựa như tiên tử dưới ánh trăng đang say sưa khiêu vũ, đèn trên tay nàng theo từng động tác uyển chuyển mềm mại nhẹ nhàng chuyển động nhưng lại không hề tắt đi, chỉ được một lúc đèn lại vụt sáng điệu nhạc từ nhẹ nhàng chuyển dần nhanh và dồn dập hơn

Vũ điệu cũng biến chuyển từ nhẹ nhàng đến sôi động nhanh nhẹn như người con gái đang yêu, vui vẻ hoạt bát , rồi lại chậm dần mang theo bi thương lưu luyến vẻ mặt nàng cũng đượm nét đau buồn chia ly, rồi như lại gian nan nhưng tự tin vẻ mặt nàng như bừng sáng bước nhẹ nhàng đến bên người yêu, đôi môi như mấp mấy vương tay muốn níu lại nhưng lại không thể chỉ đứng lặng im nhìn về phía trước, mọi người tràn đầy nét ưu thương đau lòng,

Tưởng rằng đến đây đã hết nhưng lúc này các vũ cơ nâng một cái trống lớn bước vào thước tha bước vào, ai cũng ngạc nhiên không phải đã hết rồi sao? Lãnh Thế Tuyệt từ lúc nàng lên đài đã không rời mắt dù chớp mắt cũng không nỡ bỏ qua một chút, hắn sợ lúc hắn chớp mắt sẽ không nhìn thấy được trọn vẹn ánh hào quang của nàng, hắn muốn khắc vào mắt, vào tim mỗi một động tác của nàng, Thật muốn mang nàng giấu đi, không cho ai khác nhìn thấy nàng.

Để trống lớn lên đài các vũ cơ tỏa ra đứng xung quanh, Nhược Ly yên vị trên trống lớn, nhạc bắt đầu nỗi lên, là khúc nhạc lần trước nàng đàn, phối với tiếng tiêu và trống, tựa như đang trên Chiến trường, nhiệt huyết hào hùng .

Ai cũng nhìn chầm chầm vào đài kia sợ sẽ bỏ sót cái gì . Khẽ động, là một tiếng trống lớn gia nhập nhưng lại hài hoà dị thường, điệu vũ mạnh mẻ tự tin, như tiếp thêm ngọn lửa hào hùng sĩ khí tăng vọt, ai đã từng ra Chiến trường sẽ nhiệt huyết sôi trào, muốn lập tức xong pha trận mạc, tắm máu kẻ thù, thật làm người ta dũng khí dâng trào, ai cũng mong muốn rong rủi xa trường.

Đến khi khúc nhạc kết thúc, trống cũng ngừng, gương mặt nàng tràn đầy vui mừng tựa như thấy người mình yêu Chiến thắng trở về, tay Lãnh Thế Tuyệt nắm thật chặt, cảm giác này như là lúc hắn Chiến thắng, không còn hứng khởi hơn vạn phần, tựa như có người mình yêu kề vai sát cánh, Cổ vũ cho mình và chờ đợi mình thắng trận trở về đây là niềm vui mừng cùng thỏa mãn.

Nàng là của hắn Ly Nhi của hắn ah, hắn muốn ôm nàng vào lòng không để nàng cho ai khác nhìn thấy, nghĩ liền làm im lặng bước lên đài không xem ai ra gì mà ôm chầm lấy Nhược Ly cuối đầu xuống hôn nàng thắm thiết,

"ukm..." Không ngờ tới hắn lại có hành động lớn mật như vậy nàng bất ngờ không kịp phản ứng. Hôn một lúc lâu hắn mới quyến luyến buông nàng ra, Nhược Ly chỉ chui đầu vô lòng hắn làm đà điểu. nàng tuy là người Thế kỷ nhưng mà chưa từng diễn như vậy trước mặt bao nhiêu người ah, có ai nói cho nàng biết cổ nhân còn bạo dạn hơn người hiện đại nàng không ah!

Mặt Bách Lý Mạch đen thành gan heo tay nắm chặt đến nổi rõ từng sợi gân nghe rắt rắt. Ánh mắt tràn đầy phẩn hận cùng không cam lòng

" khụ khụ khụ, àh khụ! Nhược Nhi con có thể cho Trẫm biết tên điệu múa vừa rồi của con không? " Thiên Long Đế ho khẩn cấp

" ah dạ, bẩm phụ Hoàng tên gọi là Chiến Vũ, có đoạn, đoạn đầu là tả về một người con gái bình thường sau đó lại gặp người yêu thương, nhưng sau đó lại phải chia ly, vì lo lắng cho người mình yêu thương nên đã ra Chiến trường nhưng tuy được gặp lại ngăn cách thành cao, chỉ với tay nhưng lại không nắm lấy được. Đoạn này gọi là Ly Tình. Đoạn thứ hai, vì muốn bên người mình yêu muốn tiếp thêm dũng khí và sức mạnh cho chàng nàng đã đứng trên tường thành nhảy múa vì muốn để chàng nghe thấy nên dùng trống lớn đệm vũ, đến lúc cuối chính là chàng Chiến thắng trở về. Nhi Thần nghỉ hẳn là nên gọi Chiến Vũ ah!"

" Hảo cho một điệu Chiến Vũ, làm sĩ khí quân tâm tăng vọt, an lòng Chiến sĩ cũng làm lòng người sục sôi ý chí " Thật lòng lúc trẻ Thiên Long Đế cũng từng xong pha trận mạc, cảm giác lúc nãy làm ông nhiệt huyết dâng cao, thật nhớ lúc còn trên Chiến trường xong pha giết địch, đến khi thắng trận có một người chờ mình về. Cảm giác này thật vi diệu.

" phần so đấu này ai có ý kiến gì ?"

" Thiên Y quận chúa vũ nghệ Tuyệt luân, xứng đáng danh hiệu Thiên hạ đệ nhất nhân , Vũ điệu khuynh thành, đương nhiên là Chiến thắng rồi, có phải không? " Bách Lý Mạch mở lời,

" đúng vậy, đúng vậy! " bốn phía bắt đầu nhao nhao đồng ý.

" Nếu đã không ý kiến, Bổn Đế tuyên bố Thiên Y quận chúa chiến thắng trận này, tiếp theo thi tài cầm nghệ, ca hát."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio