“Hừ, loại chuyện này còn muốn ta động thủ sao?” Hoàng Bắc Nguyệt tràn ngập tư thái của nữ vương nói.
“Hiểu.” Phong Liên Dực gật đầu, không dám tiếp tục quấy rầy nữ vương, thân hình chợt lóe, liền biến mất.
Đám người Hoàng Thiệu chuồn đi rất nhanh, lát nữa Hồng Liên tôn thượng đánh nhau với người của Tu La thành sẽ đưa tới vô số Phù Quang, đối với bọn họ cũng không có lợi, trong cuộc chiến này bọn hắn cũng chỉ như những con tôm con tép có thể làm gì đây? Tốt nhất là nên trốn xa một chút.
“Hoàng đại ca, ta cảm thấy Hồng Liên tôn thượng hôm nay có chút kỳ quái.” Đinh Kì một bên bước nhanh, một bên nghi hoặc nói.
Một người khác cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Hình như Mặc Liên tôn thượng không đi cùng nàng.”
Hoàng Thiệu nói: “Đại khái là tóc của Hồng Liên tôn thượng có chút kì quái, cho nên chúng ta cảm thấy khác nhau đi. Hơn nữa Mặc Liên tôn thượng cũng không thích hành động cùng Hồng Liên tôn thượng.”
“Hoàng đại ca nói cũng đúng, nếu như không phải kiến thức đời sống của Mặc Liên tôn thượng quá kém thì cũng sẽ không đi cùng Hồng Liên tôn thượng.” Đinh Kì gãi gãi đầu, rốt cuộc tiêu tan nghi ngờ cười rộ lên.
“Hy vọng Hồng Liên tôn thượng thuận lợi giải quyết người của Tu La thành kia.”
Sắc mặt Hoàng Thiệu nghiêm trọng nói: “Chỉ sợ người kia không dễ giải quyết như vậy, lần trước ta nhìn thấy hắn, hắn chính là...”
“Hoàng đại ca cẩn thận!” Đinh Kì đột nhiên hô to một tiếng, vậy mà không kịp rồi, hắn mới vừa hô lên, đầu của Hoàng Thiệu đã lăn xuống đất!
Vô thanh vô tức! Vô hình vô dạng!
Chỉ có một trận gió nhẹ thổi qua, trong rừng rậm u ám âm trầm này, vô cùng quỷ dị!
“Là ai?” Đinh Kì xoay người hét lớn, chỉ là chung quanh hư không u ám, căn bản là hắn không nhìn thấy cái gì!
Phù Quang khẽ nhúc nhích, mấy con Phù Quang thật dài bay đến, ở trước mặt Đinh Kì bay tới bay lui, Đinh Kì vô cùng tức tức giận, kiếm trong tay chém vào đám Phù Quang.
Đầu của đồng bạn ngay tại bên chân, hắn cũng bất chấp sống chết, cao thủ đang ẩn dấu này khẳng định sẽ không bỏ qua cho bọn họ!
Nhưng hắn vừa nâng kiếm lên, Phù Quang đột nhiên ‘xì xì’ một tiếng, cả thân rung động, sau đó há miệng cắn cổ của hắn!
Mà mấy con Phù Quang khác cũng bắt đầu hút máu hắn!
“Đinh lão nhị!” Mọi người đều hô to, lấy ra vũ khí cùng triệu hồi thú, tiến lên tấn công đám Phù Quang.
Tốc độ hút máu của Phù Quang cực nhanh, còn khủng bố hơn Lam Biên Bức rất nhiều, mới chỉ trong chốc lát mà Đinh Kì đã bị hút đến hấp hối, ngã trên mặt đất.
“Mẹ nó! Rốt cục là người nào?!” Một người không nhịn được, đứng lên hét lớn, đột nhiên một trận gió xẹt qua mặt, sau đó hắn trợn tròn mắt, đầu cũng từ trên cổ lăn xuống đất.
“Quỷ, có quỷ!” Mấy người chứng kiến tình cảnh này cũng thất kinh, xoay người bỏ chạy, không chạy được vài bước, bốn phương tám hướng tuôn ra một trận kình phong, trong gió kia giống như mang theo tiếng gào khóc thảm thiết, truyền đến vô số tiếng hét, mang theo vô số đao phong sắc bén, nhanh chóng xoay tròn, người chạy trốn mặc kệ là triệu hoán sư, triệu hồi thú, hay là cao tủ võ đạo, tất cả kêu thảm rồi đều bị cắn nát!
Trong cuồng phong xoay tròn máu tươi bắn ra, trên mặt đất máu thịt lẫn lộn, vô cùng thê thảm!
Khoảng khắc lúc đó, mười mấy triệu hoán sư thất tinh, hoàng kim chiến sĩ, hơn nữa sơ cấp Kiếm Thánh, toàn bộ chết thảm! Còn lại một đống cặn bã!
Đinh Kì trên mặt đất co quắp hai cái, bởi vì cổ bị Phù Quang cắn đứt